Cơ Giáp Sư Phế Vật Là Người Mạnh Nhất Các Hành Tinh


Đột nhiên có người kinh ngạc thốt lên: “Tại sao đồ cách ly của cậu lại bị rách thế kia?”
Thời Uẩn theo bản năng nhìn qua đó.

Là thành viên trong tổ nhỏ của Tô Ngữ Hân, hình như tên là Thẩm Viên, là nhân vật được xưng là học bá trong lớp cơ giáp sư, cực kỳ chướng mắt với nguyên chủ, thường xuyên lên tiếng mỉa mai cô, nói cô làm nguyên soái Thời Dịch mất mặt.

Đồ cách ly của cậu ta bị rách một lỗ ở phần chân, sương đỏ theo chỗ bị rách đó bám vào cơ thể cậu ta, lẳng lặng không một tiếng động ăn mòn tinh thần lực của cậu ta.

Nhân viên công tác Hứa Đồ sợ hết hồn.

Cơ giáp sư của Học viện quân sự Đông Thanh là tinh anh tương lai của liên bang, nếu thiệt hại một người thì mỏ quặng phải chịu trách nhiệm.

Ông ta nhanh chóng buộc nút chết ở chỗ bị rách, bình tĩnh nói: “Không sao đâu, trong quãng thời gian ngắn như vậy sẽ không gây ra tổn thương.



Sương đỏ ăn mòn tinh thần lực cũng bị hạn chế thời gian, chỉ khi nào để lộ trong sương đỏ thời gian dài, mới có thể gây ra tổn thương không thể nào xoay chuyển.

Còn tiếp xúc với sương đỏ trong quãng thời gian ngắn thì chỉ bị sốt choáng váng, chỉ cần nghỉ ngơi thì có thể loại bỏ những ảnh hưởng xấu.

Mọi người không còn tâm trạng thăm dò khu vực khai thác mỏ, mà chuẩn bị trở về.

Mười mấy người bước đi vội vã, nhưng dường như sương đỏ đã bị luồng sức mạnh nào đó thôi thúc, khuấy động bắt đầu bao trùm từ bốn phương tám hướng, tầm nhìn tầm năm mươi mét nhất thời dồn xuống còn chưa tới ba mươi mét.

Có người luống cuống, vội vàng nói: “Chuyện gì vậy? Tại sao sương đỏ lại vây quanh thế?”
Không chỉ như thế, xung quanh còn vang lên tiếng ma sát đứt quãng, giống như động vật chân đốt nào đó giẫm lên lá cây phát ra tiếng vang khe khẽ, liên miên không dứt.

Hứa Đồ với kinh nghiệm dày dặn ý thức được đã xảy ra chuyện gì, vội nói: “Không ổn, là Xích Tinh Thiên Túc, mọi người cẩn thận, đừng để bọn chúng cắn bị thương!”
Xích Tinh Thiên Túc là sinh vật dị chủng đặc trưng ở Hồng Ải Tinh, cũng là sản phẩm sau khi vũ trụ đại phóng xạ.


Vào mùa hạ nóng bức sẽ chui xuống dưới đất ngủ, đến mùa đông lạnh giá mới thức tỉnh để giao phối, trong giai đoạn đẻ trứng sẽ bài tiết ra xích tinh tố, xích tinh tố cộng với không khí ướt át sẽ sản sinh ra sương đỏ.

Xích Tinh Thiên Túc ăn côn trùng bình thường, sau khi cắn bị thương động vật sẽ bài tiết ra độc tố mạnh mẽ làm tê liệt thần kinh, rồi đẻ trứng trong cơ thể.

Các động vật tỉnh lại sau bị cắn sẽ tiếp tục hoạt động, nhưng một ngày nào đó trong tương lai sẽ bị ấu trùng của Xích Tinh Thiên Túc chui ra khỏi cơ thể gặm nhấm đến mức không còn gì cả.

“Đáng chết, tại sao Xích Tinh Thiên Túc lại hoạt động vào mùa này cơ chứ?” Đang là mùa hè chói chang, là mùa mà Xích Tinh Thiên Túc ghét nhất, Hứa Đồ không nghĩ ra chỗ nào xảy ra vấn đề.

Tiếng ma sát càng lúc càng lớn, Hứa Đồ ý thức được có lẽ đã xảy ra biến cố lớn, dứt khoát bắn đạn tín hiệu cầu cứu.

Xích Tinh Thiên Túc hiếm khi hoạt động riêng lẻ, bị một con Xích Tinh Thiên Túc nhìn chằm chằm cũng có nghĩa là bầy Xích Tinh Thiên Túc đang ở gần đây.

Tập tính của bọn chúng khá giống với loài kiến tương tự, một khi phát hiện ra “con mồi” sẽ xuất hiện cả đàn cả lũ.

Đạn tín hiệu nổ tung trên bầu trời, sau đó tiếng ma sát ở xung quanh từ ngổn ngang trở nên càng vang dội hơn, như thể Xích Tinh Thiên Túc đã bị đạn tín hiệu kích thích, bọn chúng lắc lư cái đuôi, vô số chân giẫm lên mặt đất, uốn éo thân dài tiến về phía trước.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận