Cơ Giáp Sư Phế Vật Là Người Mạnh Nhất Các Hành Tinh


Cũng may dựa vào trí nhớ của thân thể này, cơ thể cũng dần quen với việc rèn luyện buổi sáng, bằng không Thời Uẩn chạy xong một vòng đã muốn đặt mông xuống đất, đánh chết cũng không đứng dậy.

Cô khó khăn thở hổn hển, hơn nữa đêm qua cô hoàn toàn không ăn gì, bụng đã đói đến cồn cào, đầu óc có chút choáng váng.

Bên cạnh lớp cơ giáp sư số một là đội hình của lớp lính cá nhân số một, so với các sinh viên có thể lực yếu kém của lớp cơ giáp sư, mỗi một sinh viên lớp lính cá nhân đều phải trải qua huấn luyện cường độ cao, chút vận động của buổi rèn luyện buổi sáng đối với bọn họ mà nói không đáng là bao, một đám người dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn nhóm cơ giáp sư đang thở hổn hển.

Thời Uẩn nhận ra đang có không ít người nhìn cô, nhưng cô chỉ xoa hai chân không quan tâm đến bọn họ.

Sau một phút hoạt động tự do, tiếng còi vang lên, từng nhóm người lẻ tẻ tập hợp thành một đội hình chặt chẽ, các sinh viên của Học viện quân sự đều ưỡn thẳng lưng, mắt nhìn thẳng về phía trước.

Hiệu trưởng giới thiệu các sinh viên trao đổi và nhóm huấn luyện viên của Học viện quân sự Bắc Huyền cho sinh viên trường mình, lúc Thời Uẩn nhìn thấy bóng dáng thiếu niên cao thẳng trong đội hình sinh viên trao đổi của Học viện quân sự Bắc Huyền thì lập tức nhíu mày.


Đó chính là thiếu niên lạnh lùng ở ban công khách sạn tối hôm qua.

Sắc mặt anh trong trẻo nhưng lạnh lùng, không chớp mắt, tư thế đứng thẳng tắp giống hệt một khẩu súng trường, thu hút không ít ánh mắt.

Trong đám đông có rất nhiều người nhìn anh, ánh mắt nhỏ bé của Thời Uẩn cũng không có gì đáng kể.


Sau nghi thức chào cờ, Thời Uẩn vẫn đang suy nghĩ đến bản kiểm điểm dài ba ngàn chữ mà Tàng Phong đã nói, nên chủ động đứng ra khỏi hàng, còn hô báo cáo.

Nhanh chóng kiểm điểm xong đi, bụng cô đã đói cồn cào rồi, cô đã chết vì đột tử một lần, cô không muốn lại chết đói một lần nữa đâu.

Tất cả mọi người trong khoa cơ giáp đều chú ý đến Thời Uẩn vừa bước ra khỏi hàng, trong ánh mắt mờ mịt lộ ra vẻ tò mò, hiệu trưởng Yên Thanh Kha đang định kết thúc nghi thức chào cờ cũng sửng người trong giây lát.


Bởi vì góc độ, hơn nữa đồng phục của tất cả sinh viên Học viện quân sự đều giống hệt nhau, cho nên ông ta không nhận ra Thời Uẩn chính là sinh viên vừa rồi mà Bắc Xuyên đã nhìn thấy, bởi vì đối thủ một mất một còn vẫn đang ở đây, ông ta hòa nhã dò hỏi: “Bạn sinh viên này, em còn có chuyện gì sao?”
Thời uẩn đứng thẳng người, báo cáo lại nhiệm vụ mà Tàng Phong đã giao cho cô, cất cao giọng nói: “Báo cáo hiệu trưởng, ngày hôm qua em ra ngoài uống rượu bị cố vấn bắt được, cô vấn bảo em sáng nay phải tự kiểm điểm dưới cờ trước mặt toàn bộ các bạn và các thầy cô.


Toàn bộ giáo viên và sinh viên: “?”
Tàng Phong đứng ở phía sau đội hình của khoa cơ giáp: “! ”
Hiệu trưởng sẽ bóp chết ông ấy mất.

Sắc mặt Yên Thanh Kha tái nhợt.

Xưa nay cũng không phải không có chuyện sinh viên vi phạm nội quy của trường học phải tự kiểm điểm dưới cờ, có đôi khi ông ta còn coi chuyện này là trò vui, còn bắt sinh viên phạm lỗi lên phòng hiệu trưởng nói chuyện đôi ba câu.

Nhưng lúc này lại có đoàn trao đổi của Học viện quân sự Bắc Huyền ở đây!!
Trong lòng hiệu trưởng Yên đã bắt đầu có ý định muốn giết người, nhưng ông ta vẫn miễn cưỡng kéo khóe miệng lên, kiềm chế để sát khí không tràn ngập trong giọng nói, ngoài cười trong không cười lên tiếng: “Em lên đi! ”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận