Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi


Editor: Yuee
Beta: Yaann
Ánh mắt của Lâm Chấn nhìn thẳng về phía trước, trong miệng thì thào tự nói, như là nói cho Trình Gia Dũng, nhưng càng giống như nói cho chính bản thân mình nghe,” Mất con Thần mèo kia đi, là báo hiệu của sự trừng phạt, Tiểu Vân chết là do Thần linh trừng phạt”
Đầu Trình Gia Dũng cảm thấy ong ong, đã đến lúc này rồi, Lâm Chấn vẫn còn mê tín những thứ này?
Trình Gia Dũng muốn khuyên nhủ Lâm Chấn đừng tự mình dọa mình, miệng còn chưa mở, đã bị Lâm Chấn đẩy ra.

Sức lực của Lâm Chấn rất lớn, hơn nữa Trình Gia Dũng còn không hề phòng bị, anh trực tiếp bị Lâm Chấn đẩy ngã ra đất, nặng nề mà đụng vào bàn trà.

Trình Gia Dũng lần này bị đụng không nhẹ, trong nháy mắt anh cảm thấy nước mắt ứa ra, bên tai ong ong trước mắt toàn sao.

Lâm Chấn đầy Trình Gia Dũng về sau, giống như phát điên hướng về cầu thang chạy tới, trong phòng ánh sáng lờ mờ nhưng Lâm Chấn vẫn có thể chạy trốn nhanh chóng, ánh sáng không đủ cùng với đồ vật cản trở, tuyệt đối không ảnh hướng tới tốc độ.

Trình Gia Dũng lập tức muốn đuổi theo, thế nhưng đầu chóng mặt đến lợi hại, lần thứ nhất người không thăng bằng nên anh không đứng lên được.

Anh vội vàng chỉ tay về phía Trương Mộ Đồng, ý bảo nhanh đuổi theo Lâm Chấn.

Mức độ phát cuồng và trạng thái tinh thần lần này của Lâm Chấn, Trình Gia Dũng thực sự sợ ông ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Ánh sáng không đủ, Trương Mộ Đồng cầm đèn pin điện thoại, còn đụng tây đụng đông, xiêu xiêu vẹo vẹo đi theo đường vòng cung, cậu ấy cuối cùng cũng đến được trước cầu thang.

Trương Mộ Đồng bước ngắn bước dài đến lầu hai,chỉ nghe thấy tiếng Lâm Chấn ở lầu ba phát ra một tiếng r3n rỉ.

Cả nhà toàn bộ tụ tập tại lầu một, chân như bị cố định, không ai dám lên lầu nhìn xem.

Lâm Chấn bình thường là người nghiêm túc, tác phong chuẩn mực.

Biểu hiện lúc này đều phá vỡ hoàn toàn hình tượng trước kia, cằn nhằn lải nhải ăn nói bậy bạ, khiến tất cả người nhà đã cùng sống lâu dài với Lâm Chấn đều bị dọa cho hoảng sợ rồi.

Một tiếng la to quái dị, lại phối hợp với không khí hắc ám trong phòng làm cho từng người đều dựng tóc gáy, nội tâm tràn đầy sợ hãi.

” Hỏng rồi”
Trình Gia Dũng chịu đựng đầu óc choáng váng, đứng dậy, dưới sự giúp đỡ của Tiêu Tiêu, lảo đảo mà hướng trên lầu chạy.

Sau khi xông vào căn phòng của Lâm Chấn, ở cửa ra vào Trình Gia Dũng cùng Tiêu Tiêu thấy Lâm Chấn đối diện với bàn thờ Phật mà quỳ xuống đất dập đầu, Trương Mộ Đồng ở phía sau lưng ông ấy quan sát.

“Xảy ra chuyện gì rồi” Trình Gia Dũng nhỏ giọng hỏi Trương Mộ Đồng.

” Con mèo trên bàn thờ Phật lại mất đi một con” Trương Mộ Đồng nhìn về phía bàn thờ chép miệng.

Ánh mắt của Trình Gia Dũng cùng Tiêu Tiêu đồng thời nhìn về phía bàn thờ Phật, thần mèo nhỏ chính xác chỉ còn lại ba con!!
Lâm Chấn quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu, đầu đập ở trên mặt đất vang lên tiếng bang bang, trong miệng còn lầm nhẩm, thân thể không chịu kiềm chế mà run rẩy.

Trạng thái tinh thần này của Lâm Chấn không thể nhận thêm k1ch thích nữa, Tiêu Tiêu lại gần Sầm Phương, muốn lấy thuốc an thần mà bình thường Lâm Chấn uống, mặc kệ chuyện gì trước tiên phải làm cho lão gia tử nghỉ ngơi một đêm thật tốt.

Trình Gia Dũng sợ Lâm Chấn ở trong phòng mình tại lầu ba nghĩ ngợi lung tung, cố ý đưa ông ấy đến phòng dành cho khách ở lầu một nghỉ ngơi, thấy ông ngủ rồi mới quay về phòng khách ở lầu một.

Đêm đã khuya, bên ngoài gió dần dần nhỏ hơn, mưa cũng nhỏ dần.

Những người đợi trong phòng khách, đã bôn ba kinh hãi cả một đêm, hiện tại ai cũng lâm vào trạng thái sức cùng lực kiệt, ai cũng mệt mỏi mà ôm đầu
Triệu Huy gặp Trình Gia Dũng từ phòng khách đi ra, người đầu tiên đứng lên, yêu cầu muốn về phòng ngủ nghỉ ngơi.

” Chú, phòng của chú hiện tại không thể trở về, dì nhỏ còn ở trong phòng.

Chú đến salon ở thư phòng lầu một ngủ một đêm đi”
Triêu Huy thở dài một hơi, uể oải gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Sau khi Triệu Huy về phòng nghỉ ngơi, những người khác trong phòng khách cũng đều trước sau về phòng đi nghỉ, phòng khách chỉ còn lại ba người của nhóm Trình Gia Dũng.

Trình Gia Dũng cũng bị mấy sự kiện đêm nay giày vò khiến thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, có thể đại não có chút kích động, một chút buồn ngủ cũng không có.

Mấy năm nay cũng không quay về nhà ông ngoại, vừa về liền xảy ra nhiều chuyện như vậy, mẹ anh nếu biết rõ em gái mình Lâm Vân không còn nữa, có biết bao nhiêu đau lòng.

” Đầu của anh không có việc gì chứ?” Ngồi đối diện Trình Gia Dũng, Tiêu Tiêu đột nhiên hỏi.

Trình Gia Dũng sờ lên cái ót của mình, đụng một cái còn rất đau, tuy rằng không có xuất huyết, nhưng lại sờ đến một vết sưng to.

Trình Gia Dũng nhếch miệng cười xấu hổ nói:” Không nghĩ tới ông ngoại càng già càng dẻo dai, hơn bảy mươi tuổi mà sức lực vẫn còn lớn như vậy!”
Tiêu Tiêu đột nhiên nhíu mày, há miệng rồi lại thôi, tựa hồ muốn nói gì đó.

” Cô có phải muốn nói gì không?” Trình Gia Dũng nhìn Tiêu Tiêu
Tiêu Tiêu gật nhẹ đầu, nói với Trình Gia Dũng:” anh có cảm thấy ông ngoại anh rất kỳ quái không?”
” Đường nhiên kỳ quái rồi, ông ngoại bị dọa sợ.

Ông luôn rất mê tín, mèo thần vô duyên vô cớ mất hai con, dì nhỏ lại đột nhiên xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Tôi thực sự lo lắng ông lớn tuổi như vậy, chịu không nổi những biến cố liên tục xảy ra”
Tiêu Tiêu lắc đầu, tỏ vẻ cô nói kỳ quái không chỉ là những điều này.

” Trình đội, anh không có phát hiện ánh mắt của ông ngoại, động tác và sức lực đều không quá bình thường sao?”
” Phát hiện rồi, không phải đây là biểu hiện của kinh hãi quá độ sao?”
Tiêu Tiêu một lần nữa lắc đầu, tỏ vẻ:” Tôi cảm thấy không phải”
” Vậy là gì?”
“Gặp quỷ!!!”
Tuy rằng Trình Gia Dũng là người theo thuyết vô thần nhưng giờ khắc này, lại ở loại tình huống và bầu không khí này, theo hai chữ từ miệng Tiêu Tiêu nói ra, cũng làm cho Trình Gia Dũng sợ đến mức khẽ run rẩy.

” Cô… Cô, cô là cảnh sát, lại tin tưởng những thứ phong kiến mê tín này” Trình Gia Dũng nói mê tín, miệng còn không tự chủ cà lăm!
” Tôi chỉ cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc!” Tiêu Tiêu giải thích.

” Quen… Quen thuộc?” Trình Gia Dũng cười “Làm như cô gặp quỷ rồi ấy”
Tiêu Tiêu ở trước mắt của Trình Gia Dũng nhìn thấy sự hoảng sợ, xem ra trước mắt trạng thái tinh thần của anh cũng có lẽ rất căng thẳng mệt mỏi rồi.

Tiêu Tiêu không muốn một lần nữa tăng thêm gánh nặng.

Dù sao với cảm giác của cô, Trình Gia Dũng một người” bình thường’ vĩnh viễn cũng không nhận thức được.

” Trời sắp sáng rồi, một lát nữa cảnh sát trên đảo đến, dì nhỏ chết như thế nào, liền sẽ rõ ràng ngay thôi” Tiêu Tiêu cố ý chuyển chủ đề.

Trình Gia Dũng nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, tâm trạng giống như bầu trời tối tăm, hy vọng những điều tối tăm này sớm qua.

Trình Gia Dũng mệt lắm rồi, bất tri bất giác mà ngủ, chờ anh lần nữa khôi phục ý thức là bị âm thanh chung quanh vang một tiếng lớn mà tỉnh dậy.

Một đêm này đa phần là bị mọi chuyện làm cho kinh hãi, tiếng vang lớn này, làm Trình Gia Dũng sợ tới mức trực tiếp từ trên ghế giật bắn lên.

Chờ đến khi anh biết nơi phát ra tiếng “nổ mạnh” kia, mới như trút được gánh nặng thở ra một hơi.

Trương Mộ Đồng ngủ, vậy mà có thể đem mình ngủ luôn trên đất.

Giờ phút này cậu ấy bị ngã khỏi ghế, bụm mông đau đến nhếch miệng.

Tiêu Tiêu cũng bị âm thanh đánh thức, vừa tỉnh ngủ đã nhìn thấy bộ dạng của Trương Mộ Đồng, nhịn cả buổi rốt cuộc vẫn không nhịn được hé miệng nở nụ cười.

Trường Mộ Đồng ở trước mặt Tiêu Tiêu như làm trò cười cho thiên hạ, mặt đỏ lên, xấu hổ như quả táo chín, chỉ có thể dựa vào ghế mà tiếp tục cười ngây ngô để che giấu sự lúng túng
” Trời sáng rồi”
Trình Gia Dũng nhìn đồng hồ một chút, đã hơn sáu giờ, anh vô thức đi vào phòng Lâm Chấn nhìn.

Lâm Chấn nằm giữa giường, ngực hô hấp bình thường, thi thoảng còn phát ra âm thanh ngáy nho nhỏ, xem ra tối qua ngủ coi như an ổn.

Trình Gia Dũng lặng lẽ đóng cửa phòng lại, nói với Trương Mộ Đồng:” Mưa giống như ngừng rồi, cảnh sát trên đảo thế nào rồi”
” Em gọi điện thoại hỏi lại”
Trương Mộ Đồng gọi điện thoại hỏi thăm, Tiêu Tiêu chuẩn bị đi rửa mặt, Trình Gia Dũng cũng chuẩn bị đi tìm người giúp việc là dì Mã, bảo dì ấy chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.

Trình Gia Dũng đi ngang qua thư phòng hôm qua Triệu Huy ngủ, phát hiện cửa mở.

Dượng đi ra ngoài rồi sao?
Trình Gia Dũng mang theo nghi vấn gõ cửa, bên trong không có ai đáp lại, anh lại gọi hai tiếng, còn không có đáp lại, Trình Gia Dũng nhẹ nhàng đẩy cửa ra….

Đập vào mắt chính là vẻ mặt tràn đầy máu, ngã ngửa trên mặt đất, trừng hai mắt của Trần Huy.

Trình Gia Dũng há miệng, hít thở sâu một cái, cái trường hợp này, xem ra Triệu Huy lành ít dữ nhiều rồi!
Trình Gia Dũng theo bản năng mà quan sát cảnh vật xung quanh của căn phòng, Triệu Huy té ngã nằm trên mặt đất, tấm nệm salon cũng bị ném trên mặt đất.

Cách Triệu Huy không xa là một cái bình hoa, bình hoa làm bằng đồng, Triệu Huy sau khi bị đập chết, bình hoa vẫn bình yên vô sự.

” Dũng ca, cảnh sát trên đảo nói họ lập tức tới ngay”
Trương Mộ Đồng gọi điện thoại xong, đến tìm Trình Gia Dũng báo cáo tình huống.

Nhìn tình trạng thư phòng,dọa Trương Mộ Đồng một cái, cậu ấy nhảy về phía sau ba thước, quát to một tiếng:” Mẹ nó, Triệu Huy đây là thế nào?”
Tiêu Tiêu vừa từ phòng vệ sinh đi ra, nghe được Trương Mộ Đồng ầm ĩ, vội vàng chạy vài bước, chứng kiến tình trạng trong thư phòng, cũng một lần nữa đem Tiêu Tiêu dọa sợ.

” Dũng ca, Triệu Huy………..ông ta?” Trương Mộ Đồng run run rẩy rẩy mà hỏi thăm.

” Đã chết!”
Trình Gia Dũng vừa mới kiểm tra dấu hiệu sinh mệnh của Triệu Huy, hô hấp hay mạch đập đều ngừng rồi, nhưng cơ thể vẫn còn có nhiệt độ, đoán chừng chết chưa bao lâu.

Trương Mộ Đồng không sợ xác chết nhưng cái không khí trong phòng này đem lại cho cậu ấy một loại cảm giác kỳ dị, cậu ấy lắp bắp mà lần nữa hỏi thăm:” Như thế nào….

chuyện gì xảy ra vậy? Chúng ta đêm qua nhiều người ở… ở đây như thế, cũng không nghe thấy âm thanh kỳ quái gì, Triệu Huy, ông ta… ông ta làm sao mà chết?”
Trương Mộ Đồng cảm thấy miệng mình không dùng được rồi, chân cũng bắt đầu có chút run lên.

Tiêu Tiêu ngồi cạnh xác Triệu Huy nhìn nhìn miệng vết thương trên trán, đứng lên nói với Trình Gia Dũng:” Ông ta bị vật nặng đập chết, rất nhiều miệng vết thương và rất sâu, từ thủ đoạn và sức lực gây án có thể nhìn ra, cùng hung thủ giết dì nhỏ là cùng một người”
Tiêu Tiêu vừa dứt lời, chuông cửa vang lên, Trương Mộ Đồng sợ tới mức giật mình, vội vội vàng vàng chạy tới trước cửa mở cửa.

Sớm như vậy tới đây chính là cảnh sát hình sự trên đảo rồi, bọn họ còn dẫn theo pháp y và thành viên tổ giám định đi cùng.

Vừa vào cửa Vương đội trưởng liền bắt đầu xin lỗi:” Thực xin lỗi, tối hôm qua giao thông đình trệ, người chết ở đâu?”
Vì để dễ dàng làm việc, Trình Gia Dũng và Trương Mộ Đồng cho Vương đội trưởng nhìn thẻ công tác, biết được là đồng nghiệp, mắt Vương đội trưởng lộ ra vui mừng.

Đội trưởng Vương vội vàng cùng hai người nắm tay, khách khí nói:” Thật tốt quá, nhờ gặp được mọi người, trên đường đến đây tôi còn lo lắng người nhà quá mức kích động, không bảo vệ tốt hiện trường đấy”
Trình Gia Dũng thở dài, cười khổ một cái nói:”Vương đội trưởng, tối qua là một vụ án mưu sát, nay mới biến thành hai rồi”
“A?” Vương đội trưởng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc:” Xảy ra chuyện gì, lại có người bị sát hại sao?”
Trình Gia Dũng đem sự tình phát hiện thi thể Triệu Huy, đơn giản kể lại cho Vương đội trưởng nghe.

Vương đội trưởng lập tức sắp xếp hai đội, một đội xứ lý xác Triệu Huy, một đội chuẩn bị lên lầu xử lý hiện trường xảy ra án mạng của Lâm Vân.

Xảy ra việc, Vương đội trưởng chỉ dẫn theo một pháp y cùng ba giám định viên, cho nên tạm thời không đủ nhân viên để phân công.

” Tôi có thể hỗ trợ” Tiêu Tiêu tự mình đề cử, chủ động tham gia.

” Vị này là?” Vương đội trưởng nhìn mặt Tiêu Tiêu, giống như là sinh viên mới lên đại học.

” Đội trưởng đội giám định của chúng tôi, Tiêu Tiêu” Trình Gia Dũng vội vàng giới thiệu thân phận Tiêu Tiêu
” Cảnh sát Tiêu đúng là hậu sinh khả úy, cô nhìn qua giống như học sinh ấy”
Vương đội trưởng ca ngợi Tiêu Tiêu một lúc, Tiêu Tiêu chỉ có thể mặt không thay đổi mà gật đầu, cô luôn luôn không thích nghe những lời a dua nịnh hót này, cũng không hiểu được ứng phó như thế nào.

Tổ một đội cảnh sát theo Trình Gia Dũng đi lên lầu đến gian phòng của Lâm Vân, Vương đội trưởng theo sát đằng sau Trình Gia Dũng hỏi: “Tiểu Trình, hiện trường đều phong tỏa xong chưa?”
“Xong rồi, sau khi sự tình phát tôi đã đem gian phòng khóa lại.”
Đến cửa phòng của Lâm Vân, Trình Gia Dũng đem chìa khoá xoay ba vòng mới mở cửa phòng ra.

Đêm qua tối như mực cái gì cũng thấy không rõ, kỳ thật phòng ngủ của Lâm Vân cùn Triệu Huy rất lớn, gian phòng còn có một cửa sổ chạm sàn rất lớn, cửa sổ vừa vặn hướng ra hướng đông, lúc này ánh mặt trời vừa đúng lúc chiếu vào giữa phòng, đem gian phòng chiếu rọi sáng trưng.

Gian phòng rộng rãi, chỉ có vài cái đồ dùng đơn giản trong nhà, liếc một cái là có thể nhìn tới đỉnh.

Trình Gia Dũng nhìn chung quanh gian phòng một lần, toàn bộ như trước, giống như là cái gì cũng không có xảy ra!
Chỉ là thi thể tối qua của Lâm Vân nằm đây không thấy rồi!!!
- -----oOo------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui