Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi


Editor: Đậu Đậu
Beta: An Nhiên
“Chuyện Hách Tố Văn bị sát hại cậu không biết sao?” Trình Gia Dũng hỏi Lâm Quang.

Lâm Quang vừa gãi đầu, con ngươi đổi tới đổi lui, nhưng biểu tình trên mặt lại thản nhiên, giống như nghe một câu chuyện và bản thân không quá nhiều liên hệ, hỏi ngược lại một câu: “Thật sao?”
Thế nào mà hắn ta không bị sốc!!! Trương Mộ Đồng ôm bả vai hắn ta bĩu môi một cái, thầm nghĩ, tên Lâm Quang này rốt cuộc là có chuyện gì? Bạn gái xảy ra chuyện, dửng dưng giống như người qua đường???
Trương Mộ Đồng quay đầu nhìn biểu cảm của Trình Gia Dũng, cũng giống như anh không khác lắm, vẻ mặt ngỡ ngàng, hoàn toàn không hiểu rõ tình hình.

“Bạn gái chết rồi, cậu hình như không đau lòng cho lắm nhỉ?” Trương Mộ Đồng kế tiếp Trình Gia Dũng hỏi một câu.

Lâm Quang ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Trương Mộ Đồng và Trình Gia Dũng.

Đột nhiên luống cuống, cơ thể không tự chủ được run rẩy, ánh mắt cũng nhìn đông nhìn tây, hai tay ở bên dưới không an phận nắm vào mở ra, giống như diễn viên trên sân khấu quên lời, xấu hổ hận không thể chạy nhanh xuống sân khấu bỏ chạy.

Lâm Quang nhếch miệng, muốn làm ra bộ dạng thương tâm, thật tiếc diễn xuất quá tệ, trạng thái thương tâm không diễn ra nổi, biểu cảm xem ra càng giống như là mừng thầm.

“Cô ấy …cô ấy làm sao mà chết?” Lâm Quang chuẩn bị nửa ngày, cũng không biết nói cái gì hỏi cái gì cho tốt, nhìn cái ánh mắt nghiêm nghị của hai người cảnh sát, cuối cùng nghẹn ngào nói ra được một câu.

“Cậu không rõ sao?” Trương Mộ Đồng cười lạnh một cái, hỏi ngược lại.

Lâm Quang thật ra nghe được ẩn ý trong câu nói của Trương Mộ Đồng, chính là biến anh thành kẻ tình nghi.

Lâm Quang giật mình lùi lại vài bước, lắc đầu xua tay giải thích cho bản thân: “Đồng chí cảnh sát, đây là bị oan quá lớn mà, cái chết của cô ấy với tôi một chút liên quan đều không có!”.

“Cậu hoảng cái gì? Tôi nói cậu giết người à?” Trương Mộ Đồng ý vị sâu xa liếc nhìn Lâm Quang một cái, mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng thái độ kích động giấu đầu lòi đuôi ở đây của Lâm Quang, cũng có thể nhìn ra được trong lòng có quỷ.

Lâm Quang nghe thấy thế, Trương Mộ Đồng chẳng hề tin lời nói của anh.

Hắn ta vẻ mặt như đưa đám, chép chép miệng, lần này thật sự đau lòng muốn khóc.

“Cậu lần cuối cùng gặp Hách Tố Văn là khi nào?” Trình Gia Dũng thay đổi chủ đề, cũng là cho Lâm Quang tiếp tục cơ hội ” biểu diễn”.

Lâm Quang nhếch miệng, dùng tay liên tiếp vuốt mặt, ậm ừ nửa ngày, mới thốt ra được một câu: “Vài tháng không gặp cô ấy rồi!”.

“Cậu nói dối, hai tuần trước, đồng nghiệp Hách Tố Văn vẫn còn nghe thấy hai người gọi điện thoại.” Trương Mộ Đồng trực tiếp vạch trần mấu chốt của Lâm Quang.

Lâm Quang không giải thích vụ gọi điện thoại, hắn ta kéo kéo tay áo của Trương Mộ Đồng, khom lưng giải thích, thanh âm nghe chói tai lại lúng túng: “Đồng chí cảnh sát anh tin tôi đi, cái chết của người phụ nữ đó thật sự không liên quan đến tôi!”
Kỹ thuật diễn xuất thật tệ mà, hoàn toàn không đả động gì đến Trương Mộ Đồng, anh hất tay của Lâm Quang ra khỏi tay mình, lớn tiếng nói: “Còn giả bộ không phải, cậu và đội chúng tôi ….”
“Đi một chuyến!” Ba chữ còn chưa nói ra, Trương Mộ Đồng đã bị ánh mắt ra hiệu của Trình Gia Dũng đem lời nói nuốt trở lại.

Anh đứng ở một bên không lên tiếng nữa, sự ăn ý phối hợp nhiều năm, Trương Mộ Đồng chờ đợi động thái tiếp theo của Trình Gia Dũng.

“Lâm tiên sinh, hôm nay cảm ơn sự hợp tác của cậu, cậu trước hết quay về làm việc đi!” Trương Mộ Đồng há to miệng, kinh ngạc nhìn Trình Gia Dũng.

Đây là suy nghĩ gì vậy? Sao lại dễ dàng để Lâm Quang đi như vậy.

Rốt cuộc được thả đi, Lâm Quang giống như một con khỉ, nhảy lên nhảy xuống chạy về bộ phận sửa chữa.

Lâm Quang vừa mới rời đi, Trương Mộ Đồng nhịn không được hỏi Trình Gia Dũng: “Dũng ca, tên Lâm Quang này nhìn cái là có vấn đề, chúng ta nên mang hắn ta về đồn thẩm vấn kỹ càng!”
Trình Gia Dũng sờ quai hàm, trầm tư suy nghĩ một hồi, mới nói:” Thực ra tên Lâm Quang rất kỳ lạ!”
“Vậy anh còn thả hắn đi???”
Trương Mộ Đồng càng lúc càng không lý giải được cách làm của Trình Gia Dũng, trong đầu nghĩ cái gì thế nhỉ?
Trình Gia Dũng xoay người đối diện Trương Mộ Đồng cùng cậu ấy nghiêm túc phân tích: “Từ biểu hiện của Lâm Quang nhìn ra được, hắn ta đối với Hách Tố Văn cũng không tính là quá thân, thậm chí ngay cả tên cô ta cũng không nhớ.

Chúng ta nói đến Hách Tố Văn, hắn ta vẫn luôn nhấn mạnh ‘người phụ nữ đó’ để gọi Hách Tố Văn “
“Nếu như bọn họ đang yêu nhau hoặc đã từng yêu nhau, giữa hai người chẳng phải nên có một tên gọi mới đúng? Cách gọi gượng gạo nhất là trực tiếp gọi thẳng tên cũng có khả năng.

Nhưng Lâm Quang vừa mới cho anh thấy cảm giác, hắn ta giống như hoàn toàn không quen biết Hách Tố Văn!”
Trương Mộ Đồng nghiêng đầu nhớ lại một chút biểu hiện của Lâm Quang, chính xác thực sự như Trình Gia Dũng đã nói, hắn ta và Hách Tố Văn cũng không có cảm giác đặc biệt quen thuộc, càng đừng nói đến sự thân mật giữa hai người yêu nhau.

Nhưng Lâm Quang lúc đó tại sao lại phải lấy thân phận bạn trai của Hách Tố Văn giúp cô ấy làm nhân chứng thời gian?
Trương Mộ Đồng đem nghi ngờ của bản thân nói cho Trình Gia Dũng nghe, “Dũng ca, Chu tỷ sẽ không kiểm tra nhầm người chứ? Người bạn trai làm chứng cho Hách Tố Văn chẳng lẽ không phải Lâm Quang?”
” Sẽ không!” Trình Gia Dũng lắc đầu phủ nhận giả thuyết của Trương Mộ Đồng, ” Hồ sơ ghi chép của cục công an sẽ không xuất hiện sai lầm lớn như vậy đâu! có lẽ …..”
” Có lẽ cái gì?”
Trình Gia Dũng nói đến một nửa đột nhiên dừng lại, Trương Mộ Đồng gấp hận không thể cạy miệng của anh ấy, còn nửa nội dung không nói nốt.

Có lẽ đằng sau cái gì? Trình Gia Dũng hiện tại cũng không lý giải được suy nghĩ của mình, anh loáng thoáng có một loại linh cảm, vụ án một năm trước ” Lữ khách bị tấn công “, có lẽ Hách Tố Văn thật sự có quan hệ.

Nhưng Lâm Quang tại sao phải giúp Hách Tố Văn làm nhân chứng trong thời gian này?
Giữa bọn họ lại tồn tại mối quan hệ đôi bên có lợi sao?
Có lẽ cái chết hiện tại của Hách Tố Văn, cùng với vụ án một năm trước có mối quan hệ không thể tách rời?
” Mộ Đồng, cậu và Vương Vũ từ bây giờ bắt đầu 24 giờ theo dõi Lâm Quang, xem hắn ta gần đây muốn gặp người nào?”
Sắp xếp nhiệm vụ tốt cho Trương Mộ Đồng, Trình Gia Dũng lái xe đi đến đơn vị cảnh sát hình sự xử lý vụ tấn công một năm trước.

Thật trùng hợp người phụ trách vụ án đó, vừa hay là bạn học cùng phòng khi ở học viện cảnh sát Tưởng Kiệt, giữa người quen giao lưu trao đổi tư liệu cũng thuận tiện hơn nhiều.

Tưởng Kiệt từ hồ sơ cũ lấy ra tư liệu của “Vu Đức Dương bị tấn công “, sau khi giao cho Trình Gia Dũng, trêu ghẹo cậu ấy nói:” Gần đây như thế nào lại nhàm chán, đối với vụ án của đội chúng tôi cũng hứng thú như thế?”
Trình Gia Dũng cười khổ một cái, đối với bạn học cũ nhún vai, nói: “Tôi thật ra muốn nhàn nhã như vậy, gần đây tôi có nạn nhân bị hại của một vụ án, vừa hay với vụ án của các cậu có chút liên quan!”
“Ai vậy?” Tưởng Kiệt hỏi.

“Người bị hại là Hách Tố Văn!”
“Là người phụ nữ đó, tôi cũng có chút ấn tượng! Người kiêu ngạo như vậy, như thế nào cũng chết?”
“Kiêu ngạo?” Trình Gia Dũng tò mò hỏi.

“Trước Vu Đức Dương bị hại, chúng tôi có nhìn thấy nhân chứng nhìn thấy Hách Tố Văn đã từng thuê chung phòng với Vu Đức Dương.

Khi chúng tôi tìm thấy người phụ nữ đó để thẩm vấn, cô ta giống như bị dẫm vào cái đuôi, đối diện mấy viên cảnh sát chúng tôi hét to một tiếng, một chút không hề giống như sự thận trọng của người thường bị cảnh sát truy hỏi.

Sau đó, một viên cảnh sát nhỏ của chúng tôi khi thẩm vấn chuẩn bị phá được điều gì đó của cô ta, cô ta còn chạy đến đội chúng tôi, yêu cầu viên cảnh sát nhỏ bồi thường!”.

Trình Gia Dũng cười một cái, như vậy xem ra, sự đanh đá của Hách Tố Văn một chút cũng không thua gì cô chị mình!
“Cuối cùng là như thế nào, bắt được hung thủ tấn công Vu Đức Dương chưa?” Trình Gia Dũng hỏi.

Tưởng Kiệt bĩu môi dang tay, trả lời nói: “Đứt dây xích, thành ra vụ án chưa giải quyết, hiện tại vụ án vẫn chưa có phá! Chúng tôi điều tra hơn 3 tháng rồi, lần tra các mối quan hệ xã hội và quan hệ gia đình của Vu Đức Dương, không có một động cơ và tình nghi nào.

Đêm đó gặp chuyện không may, theo dõi trong quán còn có vấn đề, nhân vật khả nghi một người đều không có ghi lại”.

Tưởng Kiệt lấy tập tài liệu dày cộp trong tay Trình Gia Dũng vỗ vài cái, đem cậu ta tâng bốc: “Đại Dũng, hồi đi học thành tích chuyên ngành của cậu có thể coi là tốt nhất, cũng đã phá hơn chục vụ án lớn.

Vu Đức Dương có thể hay không bất bình trước tuyết *, có thể hay không dựa vào cậu!” ( những oan khuất mong ngày được sáng tỏ)
Trình Gia Dũng bị Tưởng Kiệt khen ngợi bất thình lình như thế, khiến cho sắc mặt đỏ lên, anh khiêm tốn nói: “Tôi không được, có thể đem vụ án của phân đội chúng tôi phá án tôi chính là đốt cao thơm!”.

“Sao khiêm tốn như vậy, năng lực của cậu tôi còn có thể không biết!” Tưởng Kiệt vỗ vỗ vai của Trình Gia Dũng khích lệ cậu ấy, sau đó chuyển đề tài: “Đại Dũng, có bạn gái chưa?”
Trình Gia Dũng xấu hổ cười cười, bạn học cũ là người điển hình đầu tiên cho trái táo ngọt, đá anh ba cước, còn sở trường hướng vào tim đá thẳng.

Sáu người bạn học cùng phòng, người thì kết hôn, người thì có con, người thì năm nay có đứa con thứ 2, còn cậu Trình Gia Dũng vẫn còn độc thân!
Trình Gia Dũng cũng không phải tìm không được phụ nữ để kết hôn, chỉ là người như anh, từ nhỏ chính là có chút bệnh cưỡng chế, chịu đựng không được! Không phải là cô gái quá đặc biệt, bàn chuyện hôn nhân thì qua loa, cậu luôn cảm thấy mình không thể vượt qua tâm lý trong lòng.

Tưởng Kiệt nhìn thấy biểu tình nhỏ xấu hổ của Trình Gia Dũng, thì biết cậu ấy vẫn là trạng thái ” cẩu độc thân “.

Cậu lấy thân phận ” người từng trải ” dạy dỗ Trình Gia Dũng hai câu: “Đại Dũng, cậu cũng đừng đem tâm tư đổ hết vào công việc.

Người đàn ông, kết hôn mới tính đến chuyện ổn định.

Có vợ và không có vợ thật sự rất không giống nhau.

Cậu nhìn tôi, sau khi cưới vợ, nhiều tối về nhà đều có người bật đèn đợi, có thể ăn cơm nóng hổi, tâm trạng trước và sau khi kết hôn hoàn toàn khác nhau.

Cậu cũng tranh thủ tìm phụ nữ kết hôn đi!”
Nghe Tưởng Kiệt hạnh phúc show ân ái, trong lúc hốt hoảng Trình Gia Dũng trước mắt đột nhiên hiện lên dáng vẻ của Tiêu Tiêu.

Anh không tự giác khóe miệng chếch lên, cũng chỉ là tưởng tượng một chút, Trình Gia Dũng cũng dường như cảm động lây tới dư vị hạnh phúc mà Tưởng Kiệt nói.

Bản báo cáo vật chứng của ” Vu Đức Dương bị tấn công “, được lưu giữ ở kho lưu trữ tòa nhà pháp y.

Vừa tiến vào thang máy tòa nhà, Trình Gia Dũng không hiểu tim đập dồn dập như trống, mặc dù nơi này sau khi anh công tác đã đến đây vô số lần, nhưng bởi vì có khả năng ở đây gặp được Tiêu Tiêu, cảm giác lại hoàn toàn không giống nhau.

Tiến vào khu vực làm việc, Trình Gia Dũng hướng đi bộ đến kho tài liệu lưu trữ, hướng ánh mắt nhìn thẳng là khu vực làm việc của Tiêu Tiêu.

Trình Gia Dũng cẩn thận mỗi bước đi, cái cổ duỗi thẳng dò xét nửa ngày trời, phát hiện bàn làm việc của Tiêu Tiêu trống không, người không có ở đây!
Trình Gia Dũng lấy được bản sao chép tư liệu mình muốn, lại lén lút đi đến trước bàn làm việc của Tiểu Vương đối diện bàn Tiêu Tiêu, nhỏ giọng hỏi: “Tiêu Tiêu cô ấy đi đâu rồi?”
Tất cả mọi người đều đang chuyên tâm làm việc của mình, giờ phút này khu vực làm việc có thể nghe thấy tiếng kim thêu lặng lẽ rơi xuống.

Tiểu Vương giương mắt xem xét nhìn Trình Gia Dũng, không dám lớn tiếng nói, dùng khẩu hình nói:” Tiêu Tiêu hôm nay không đi làm!”
Trình Gia Dũng dùng khẩu hình nói lại: “Cô ấy làm sao vậy?”
“Nghe nói là bị bệnh!”
Trong lòng Trình Gia Dũng run lên, nóng ruột nóng gan đứng lên, đêm hôm trước cô ấy nhìn vẫn còn tốt, làm sao bị bệnh rồi?
- -----oOo------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui