Ban ngày, ánh sáng chiếu rọi vào trong căn phòng nọ, nơi mà đáng lẽ không có người cho đến khi màn đêm buông xuống mà nay lại ngập tràn âm thanh kỳ lạ.
" Ưm...!a..
khoan..
đã...".
" Em bảo ta tồi tệ còn gì? Vậy thì phải làm đúng để em tin\~".
Bàn tay của hắn ở trong áo, bóp lấy một bên đẫy đà, mềm mại hệt như bột mỳ, lại ấm nóng vô cùng thoải mái, Ba Lạc Bá Tư không biết xấu hổ mà lên tiếng:
" To quá, ta cầm không hết\~".
Tuyết trắng đẫy đà bị hắn lắc lư, chơi đàu trong tay mãi không bỏ.
Đỉnh tròn ở trên đỉnh bị ngón tay hắn day day đến căng cứng.
Một luồng điện chạy từ quả anh đào lan sang khắp cơ thể khiến cho cô sởn cả gai óc run rẩy mà cong cơ thể lên.
Đôi nam nữ dính sát vào nhau, bờ mông cong vô tình chạm vào vật đang ở giữa hai chân của người đàn ông, hắn khẽ gầm lên.
Lưu Ly giật mình xoay đầu sang phía sau nhìn hắn như thể muốn hỏi đang làm gì.
Người đàn ông không trả lời, nhưng hành động của hắn khiến cho cô cảm thấy bức rức.
Ba Lạc Bá Tư cọ xát phần thân dưới vào người cô, cái vật nào đó cứng rắn thỉnh thoảng chọc vào mông, vừa nhột vừa cộm, có chút khó chịu.
" Tư...!làm gì...!thế...".
Chân mày hắn khẽ nhếch lên, cô bị mất trí nhớ, cho nên ngay cả việc này cũng chẳng biết?
Người đàn ông cắn lấy vành tai của cô, xấu xa thì thầm:
" Ngoan, làm thế này thì mới dễ ngủ".
" Ưm\~ nhưng...!kỳ..
quá à...".
Còn chưa kịp lấy lại bình tĩnh thì hắn đã kéo một cái, buộc cô phải nằm ngửa ra giường, thân thể người đàn ông đè lên, cúi đầu ngậm lấy đôi môi nhỏ xinh.
" Urg...".
Cô gái nhỏ phát ra âm thanh yếu ớt, bàn tay của hắn trượt dọc theo đường cong của cô, nắm lấy cánh tay thon thả rồi đặt lên vai mình, sau đó lại trở về vị trí cũ, xoa nắn lấy khuôn ngực mềm mại.
Ngón tay hắn nắm lấy vật nhỏ xinh trên đỉnh rồi khều khuề lên xuống qua lại, Lưu Ly bị trêu chọc, không tự chủ mà khép chặt đùi.
Trên bụng cảm nhận được vật gì đó to dài cứ ma sát, nhưng bị hắn hôn đến hoa mắt cho nên chẳng thể nào biết được đó là gì.
Không xong rồi, cô cảm thấy...!cảm thấy...
Nơi đó run rẩy nhộn nhạo, dù đã khép chặt nhưng cảm giác vẫn chưa thuyên giảm.
Cô gái nhỏ yếu ớt thút thít vài cái:
" Uhuu...".
Hắn khẽ ngẩng đầu lên, quan sát cô gái mặt đỏ ửng, đang khó chịu mà rơm rớm nước mắt:
" Sao vậy, khó chịu?".
Lưu Ly hít hít cái mũi rồi nhỏ giọng trả lời:
" Tư...!muốn..đi...!vệ sinh...!hức...".
Người đàn ông bẹo má của cô, cười cười:
" Ngốc, không phải đâu".
" Hửm?" - Cô đưa ánh mắt đáng thương nhìn hắn rồi trả lời bằng giọng mũi.
Người đàn ông hôn lên môi cô, tiếp đó hắn nhanh tay kéo quần lót xuống, đặt thân mình vào giữa cơ thể thiếu nữ, đùi thon bị tách ra hai bên rồi được đẩy lên cao, Lưu Ly hốt hoảng cùng với ngại ngùng dùng tay che đi hoa viên đang hiện rõ trước mắt.
Hắn nắm lấy tay cô đặt lên vai mình, chậm rãi như thú săn mồi cúi người xuống địa phương kia rồi bảo:
" Cảm giác này không phải muốn đi vệ sinh đâu, do em cảm thấy sướng đấy".
Cô còn chưa kịp tiếp thu thì hắn đã đưa lưỡi liếm một cái.
" Ách!" - Lưu Ly cong người, giật thót.
Ba Lạc Bá Tư không giải thích gì thêm, chẳng hiểu đang trầm tư việc gì, chỉ biết hắn há to miệng rồi ngoạm lấy cánh hoa kia.
" A\~" - Cảm giác kỳ lạ ấy lại lần nữa xuất hiện, cô gái nhỏ tay chân không còn sức lực, nằm yên trên giường cam chịu để hắn ngậm địa phương kia.
Trong căn phòng nhỏ, âm thanh xuỳ xụp phát ra có phần lớn tiếng khiến cho người khác phải nóng cả mặt.
Trên giường, người đàn ông chôn đầu vào giữa hai chân cô gái, ra sức xoay tròn lưỡi khiến cho hai cánh hoa cùng vật nhỏ nào đó sướng đến mức gần như tê liệt.
Cô gái nhỏ ngoài há miệng ngân nga thì chẳng thể làm gì, đầu óc trống rỗng, bàn tay đặt ở trên vai hắn bấu chặt lấy, run rẩy kịch liệt.
Cái lưỡi linh hoạt thoáng chốc đã tiến vào bên trong kích thích đoá hoa tiết ra mật ngọt, bao nhiêu chất lỏng chảy ra đều bị hắn nuốt xuống bụng khiến cho cô gái nhỏ cả kinh mà thét:
" A\~ đừng...!bẩn.
lắm...".
Ba Lạc Bá Tư chôn đầu vào giữa hai chân cô, đôi mắt của hắn hệt như thú săn mồi đang nhìn lên âm thầm quan sát.