Nó bước vào đã thấy cô ngồi đó,cùng cây thước trên bàn.
- Em chào cô * cười *
- Đưa vở Lý cho cô
Nó đưa cho cô,vở đủ,nó vẫn cười,nhưng ko hiểu nụ cười của nó có ý gì.
- Sao ko nghe giảng?
- Cô Hiền ko thích em nên em cũng ko có hảo cảm lắm,em ko thích nghe giọng cổ,em thích nghe giọng cô thôi,nên em ko nghe giảng được,em có chép bài để về nhà coi lại mà
Cô bỗng thấy ấm áp bởi câu nói "em thích nghe giọng cô thôi" của nó,cô nhìn nó,nụ cười sáng lạn,tim đập nhanh,cô cũng chả hiểu lý do,biết mình thất thố,cô thu hồi ánh mắt đó lại
- Để cô Hiền nói,em có hành động vậy là ko đúng,mai xin lỗi cô Hiền đi
- Em ko xin lỗi đâu,nghe lời người khác ghét em mà em còn phải xin lỗi sao
- Leo lên bàn đi * gõ bàn mạnh *
- Bàn cứng lắm cô
Cảm nhận được sát khí toả ra từ mắt cô nên nó nhanh chóng leo lên bàn để còn mạng mà tối đi chơi với cô Yến
Nó vừa leo lên thì chát chát,nó chưa nằm ngay ngắn thì lãnh trọn 2 cây ngay lưng.
- A! Nó bất giác kêu lên
Cô biết mình vừa lỡ tay,lòng có hơi nhói nhói,cô ko thể lý giải được tại sao mình lại có cảm giác đó
- Cô nói dám trả treo,đáng 10 cây,lần sau là gấp đôi
Trong lòng nó cười lạnh,biết ngay mà,sẽ ko thực hiên như lời hôm qua
- Vậy 2 cây nãy có tính ko cô?
- Có * liếc * trong lòng cũng hơi buồn cười
Chát Chát Chát
- Đau!
Nó ko ngờ cô đáng mạnh tới thế,mông nó rát nóng lên.
.
Chát chát chát
3 Cây liên tục đánh xuống,nó riết kẻ răng,đau quá,nó chảy cả mồ hôi.
Chát Chát
2 cây cuối còn mạnh hơn,nó giật mình,cái buốt rát chiếm toàn bộ mông nó,nhăn mặt nhẹ,nó leo xuống.
Cô Mai nhìn nó kêu về,cũng bỏ qua chuyện xin lỗi.
Nó đứng nhìn cô về,tay xoa xoa mông,nhoẻn miệng cười,xách cặp đi về,vừa leo lên xe đã nhăn mặt,cô nó xuống tay mạnh quá vậy,chắc bầm luôn rồi,nó lau mồ hôi,về nhà,chuẩn bị cho buổi tối.
.
.