Nghe phòng đã yên tĩnh , lấy điện thoại vào tra các thông tin khác...
Đang tra thì thấy có đề để « muốn theo đuổi phái nữ da mặt phải dầy như tường thành , phải chủ động trước mọi tình huống , phải biết làm sao cho sướng...!» bấm vào xem...
.............................
Ngày hôm sau nhà ăn.
" Nghị Phàm đi! Qua bàn Khinh Vũ ngồi ăn.
" Thấy bàn cô còn chỗ trống nói :
Dương Nghị Phàm : đây là sau một đêm lột xác ?...
Một bàn ăn dài được ngồi 6 người.
Đang chuẩn bị ăn cô cảm nhận được một hơi thở nam tính ngồi xuống kế bên.
" Chào bạn , mình là Long Uy Bá có thể ngồi ở đây không ? " Da mặt phải dầy...
" Nếu đã ngồi rồi còn hỏi ? " Cô cũng không khách khí ung dung đáp :
" Vậy cũng cho mình ngồi hé! Còn một chỗ trống , mình là bạn cùng phòng với Uy Bá Dương Nghị Phàm.
" Hắn cũng nhân cơ hội nói theo , ai biểu cô gái hắn muốn theo đuổi đang ngồi , kế bên cũng trống.
" Được! Bạn ngồi.
" Bối Lạc Lạc vô tư.
" Hi...!" Cho một nụ cười tỏa nắng với cô.
Nhưng đáp lại chỉ có đồ ăn trước mặt , không một ai nhìn!...!
" Này cậu tên Long Uy Bá ? học lớp mấy ? " Lạc Tư Tình nhìn khuôn mặt hấp dẫn ấy đang đối diện với cô.
" Phải! Lớp 3 S.
" Vừa ăn vừa đáp :
" Woa!...!Vậy không phải học chung sao ? " Ngạc nhiên hô :
Tân sinh lần này có 6 lớp , 1 S , 2 S và 3 S.
1 X , 2 X và 3 X.
Nghe vậy hắn nhìn Khinh Vũ xem biểu hiện trên mặt cô , nhưng chỉ có điềm tĩnh chậm rãi ăn , cũng không làm hắn khó chịu.
" Vậy xin các bạn nữ chiều cố cho.
" Nghị Phàm nói vào :
" Mọi người tập trung ăn , nếu không sẽ không kịp thời gian lên xe.
" Cô muốn ăn nhanh chóng để đi , hắn ngồi kế bên vô tình khiến cô thấy áp lực...!
" Được! nghe lời cậu.
" Vui vẻ đáp :
Bốn người còn lại : ...!“ ...!” ...!
.........................................!
" Có ba xe mỗi xe 40 chỗ ngồi , ai chung lớp nào lên một xe.
Nhất định phải mặt đồng phục rằn ri quân đội , đây là đi tập huấn , không phải đi dã ngoại cấm lửa trại , cấm các bạn mặc váy...!Đã nghe rõ.
" Câu cuối hắn hô lớn :
" Rõ!...!"
Nhìn rương mặt huấn luyện viên nước da ngâm đen cứng cỏi , ít khi cười , bất giác làm nhiều học sinh tâm sợ hãi.
Hắn nhìn kỹ từng người một , như một dã thú quan sát con mồi , thấy không ai có biểu hiện bất mãn này kia.
" Được! Giải tán lên xe , trật tự không xô đẩy , chen lấn! "
Bước lên chen vào phía sau Khinh Vũ để ngồi cùng.
Bối Lạc Lạc : ...!Không phải huấn luyện viên đã nói không được chen lấn sao ?
" Cẩn thận.
" Dơ tay ra đỡ từ phía sau , cảm nhận vòng eo tinh tế , làm tế bào hắn muốn nhảy nhót...!
" Cảm ơn! Bỏ tay ra được rồi! " Khinh Vũ hết hồn lần đầu cô đi xe như thế này , nên bước lên có chút hụt.
Cảm giác được một cánh tay cứng cáp ôm eo làm cô nóng cả người , khó chịu nói :
Buông ra trong tiếc nuối.
Thấy cô đã ngồi yên vị bên trong , hắn cũng ngồi theo.
Đã học da mặt phải dầy , chủ đồng...!
Dương Nghị Phàm lúc lên thấy hai người ngồi chung , hắn thật hâm mộ , trai gái tài sắc vẹn toàn , hợp hợp hợp...!
Bóp! Bóp!..
" Cậu còn không mau ngồi ? Đứng chắn đường như vậy sao đi ? " Lạc Lạc nộ hóng :
Cô không được ngồi chung với Khinh Vũ nên tức.