Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Ngân Tiểu Tiểu ngủ say sưa bị Hoa Tiểu Hoa đẩy tỉnh.

Ngân Tiểu Tiểu còn không có ngủ đủ trừng to đôi mắt mê mang cộng mơ hồ nhìn Hoa Tiểu Hoa trước mắt, ngữ khí ai oán: “Cha, ngươi đẩy ta làm gì, ta còn chưa tỉnh ngủ đâu.”

Nói xong, Ngân Tiểu Tiểu nghiêng lệch, muốn tiếp tục ngủ.

Nhưng không đợi Ngân Tiểu Tiểu lại lâm vào giấc ngủ, Hoa Tiểu Hoa quất một đuôi lên thân mình Ngân Tiểu Tiểu.

Ngân Tiểu Tiểu nóng nảy, soạt phát đứng thân mình lên muốn tiến hành kháng nghị với Hoa Tiểu Hoa, nhưng còn chưa nói ra miệng, Hoa Tiểu Hoa đã mở miệng trước : “Tiểu Tiểu, trứng đâu?”

Trứng? Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt, lập tức kịp phản ứng Hoa Tiểu Hoa nói hẳn là trứng rắn trong bụng mình: “Ở trong bụng ta, nếu không thì ở đâu?” Sau đó theo bản năng cúi đầu nhìn về phía bụng của mình.

Í? Sao bụng lại phẳng như thế? Sửng sốt vài giây đồng hồ, Ngân Tiểu Tiểu mới phát hiện một sự thật —— trứng không có! Chẳng trách vừa rồi đứng lên thân mình lại nhẹ như vậy!

“Trứng đâu?” Hoa Tiểu Hoa kiên nhẫn hỏi lại một lần.

“… Ta không biết.” Ngân Tiểu Tiểu thật cẩn thận trả lời, “Ừm, có thể các bảo bảo xà đi ra ngoài kết bạn tìm ăn rồi?”

Mặc Lão Đại & Ngân Đại Bạch: “…”

Hoa Tiểu Hoa dùng đuôi đánh lên đầu Ngân Tiểu Tiểu.

Ngân Tiểu Tiểu dùng cái đuôi xoa xoa đầu mình, nước mắt lưng tròng nói: “Đau quá.”

Hoa Tiểu Hoa mới mặc kệ Ngân Tiểu Tiểu có đau hay không, đến gần Ngân Tiểu Tiểu, trong giọng nói tràn ngập uy hiếp: “Ngươi nghĩ kỹ lại cho ta, trứng đi ra không có khả năng không có chút cảm giác gì!”

Ngân Tiểu Tiểu lập tức bắt đầu cố gắng suy nghĩ, ừm, đêm qua lúc ngủ trong bụng còn có trứng, buổi sáng dậy đã không còn, nói cách khác trứng mất lúc mình ngủ đêm qua —— chẳng lẽ thật sự không phải các bảo bảo xà kết bạn đi ra ngoài tìm ăn sao?

“Không có gì đặc biệt, ngủ một giấc dậy đã không có.” Ngân Tiểu Tiểu vô tội trả lời.


“Đêm qua ngươi đi toilet?” Ngân Đại Bạch đột nhiên mở miệng nói, Ngân Đại Bạch vừa nói như thế, biểu cảm của Mặc Lão Đại là tỉnh ngộ và… Không thể tưởng tượng nổi.

Ngân Tiểu Tiểu lại nỗ lực nghĩ nghĩ, đúng vậy, nửa đêm hôm qua mình đột nhiên rất muốn đi toilet, sau đó Mặc Lão Đại cùng mình đi WC, thời gian mình đi WC rất lâu, còn suy nghĩ sao cứ tới tới lui lui không ra sạch đâu…

Không đúng! Không sạch sẽ? ! Tới tới lui lui? Trời ạ! Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy mình hiểu ra điều gì, giọng nói run rẩy từ từ hỏi: “Chẳng lẽ, là lúc đêm qua đi toilet…”

Lời đã nói hết mọi việc, Hoa Tiểu Hoa có tiếp tục ngu xuẩn cũng hiểu được có chuyện gì xảy ra, tuy rằng không biết chi tiết nhưng vẫn không ảnh hưởng Hoa Tiểu Hoa nghĩ đến kết cục: “Tiểu Tiểu! Có phải ngươi sinh trong lúc đi toilet hay không?” Thanh âm lanh lảnh lanh lảnh, như đang thấy hoặc nghe được chuyện gì đó không thể chấp nhận được.

Ngân Tiểu Tiểu khẽ run rẩy: “Hình, hình như là vậy.”

“Hình như cái gì!” Hoa Tiểu Hoa vung cái đuôi, tiếp tục quát, “Đêm qua đi WC ở đâu? Lập tức đi tìm!”

“Ta biết.” Mặc Lão Đại ném một câu như vậy, dẫn đầu bò ra ngoài. Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch cũng vội vàng đi theo, Ngân Tiểu Tiểu đứng nguyên tại chỗ sửng sốt một lát cũng liền vội ra bên ngoài.

“Tới, là chỗ này.” Mặc Lão Đại dừng ở trước bụi cỏ rậm rạp đêm qua Ngân Tiểu Tiểu đi toilet.

“Ta đi vào trước!” Ngân Tiểu Tiểu bò cuối cùng vội vàng nói, thuận tiện đi qua Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa cùng Mặc Lão Đại muốn vào bên trong bụi cỏ, trước khi vào còn không yên tâm quay đầu lại nói, “Các ngươi không được vào!”

Khụ khụ, kết quả sau khi đi toilet gì đó… Thiệt tình không muốn để xà khác thấy.

Đi vào trong bụi cỏ, theo trí nhớ mơ hồ đêm qua tìm tới chỗ mình đi toilet, Ngân Tiểu Tiểu liếc mắt một cái liền thấy được trứng trắng loà, Í? Thì ra đêm qua vốn không phải đi WC mà đơn thuần muốn đẻ trứng, may quá may quá, Ngân Tiểu Tiểu thở ra một hơi, nếu bẩn… Mình sẽ không đụng vào!

Này! Bây giờ vốn không phải lúc rối rắm điều này được không!

Ngân Tiểu Tiểu thả lỏng trong lòng nhìn kỹ lại, sau đó chần chờ, số lượng trứng… Có phải hơi nhiều một chút hay không? !

“Tiểu Tiểu? Tìm được chưa?” thanh âm lo lắng của Hoa Tiểu Hoa từ bên ngoài truyền đến.

“A.” Ngân Tiểu Tiểu hồi thần, cuối cùng nhìn thoáng qua số trứng rồi quay về chỗ cũ.


Ngân Tiểu Tiểu chui ra bụi cỏ đứng ở trước mặt Mặc Lão Đại và Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa, Ngân Tiểu Tiểu mở miệng: “Tìm được rồi.”

Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch nhẹ nhàng thở ra, may mà tìm được rồi.

“Cái đó…” Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, vẫn mở miệng hỏi, “Các ngươi đoán xem ta sinh mấy trứng?”

Tìm được trứng rồi, mọi người cũng không nóng nảy, nghe Ngân Tiểu Tiểu hỏi như vậy, đều theo bản năng nghĩ nghĩ.

Hoa Tiểu Hoa: “Bốn?”

Ngân Đại Bạch: “Ba?”

Mặc Lão Đại: “Hai cái?”

Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng trong lặng lẽ tính toán, sau đó yếu ớt nói: “Số lượng trứng phải là… Ba người các ngươi cộng lại.”

Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa và Mặc Lão Đại đều sửng sốt, cộng lại? Thì phải là bốn thêm ba thêm hai tương đương… Chín.

Chín? ? ! !

Hoa Tiểu Hoa mở to hai mắt nhìn: “Có đếm sai không? !”

Ngân Tiểu Tiểu nghe Hoa Tiểu Hoa nói mình đếm trong vòng mười số còn sai, lập tức tức giận : “Nhờ! Chỉ có chín trứng chín mà ta còn đếm sai sao?”

Ngân Đại Bạch nói: “Chẳng lẽ có trứng của sinh vật khác lẫn vào?”


Í? Còn có khả năng này sao? Ngân Tiểu Tiểu lại nói: “Nhưng chín trứng đều giống nhau.”

Cuối cùng vẫn là Mặc Lão Đại nói: “Đi vào nhìn xem đi.”

Mọi người nghe theo, vẫn đi vào trước nhìn xem mới biết được có phải thật hay không, còn phải lấy trứng ra đưa đến đất trống phơi nắng.

Đám xà đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu, bốn xà vây trước mặt ổ trứng.

Bốn xà vây quanh ổ trứng, trầm mặc hồi lâu.

Hoa Tiểu Hoa dẫn đầu mở miệng, nói lắp ba lắp bắp: “Thực, thật là, chín, chín trứng! Ta, ta không phải đang, nằm mơ đi!”

Ngân Đại Bạch cẩn thận nhìn một chút, ừ, đều trứng xà.

Mặc Lão Đại nhìn chằm chằm chín quả trứng tròn vo trắng loà trước mặt, đau đầu, sao lại nhiều như vậy?

Ngân Tiểu Tiểu ngó ngó cái này trong chốc lát, nhìn nhìn cái kia trong chốc lát, ừ, tốt lắm, xem ra chín quả trứng này… Đều là của mình.

“Không phải nói chỉ có thể là ba bốn cái thôi sao? Vì sao ta lại sinh nhiều như vậy?” Ngân Tiểu Tiểu nói ồm ồm, chẳng lẽ mình mang thai chín tháng là vì trong bụng mình có chín quả trứng sao?

Vấn đề này của Ngân Tiểu Tiểu, không có xà nào ở đây có thể trả lời, không có xà biết tại sao lại thế.

Khụ khụ, thật ra nguyên nhân vẫn rất đơn giản. Ngân Tiểu Tiểu không có trí nhớ truyền thừa, tuổi thọ dài giống độc xà nhưng bất luận là công kích, tốc độ, nọc độc, đều yếu hơn ngân xà nhiều, đồng dạng, gien thân thể Ngân Tiểu Tiểu không khác xà bình thường ở ngoại giới bao nhiêu, số lượng trứng cũng giống số lượng trứng độc xà bình thường, nhưng có chín trứng vẫn là vì gien của Mặc Lão Đại tương đối mạnh!

“Nhiều trứng là chuyện tốt!” Hoa Tiểu Hoa đột nhiên mở miệng nói, “Ngẫm lại xem, chín trứng là có chín xà cục cưng, ta chỉ sinh được có sáu thôi! Cục cưng nhiều thì tốt, rất đáng yêu rất náo nhiệt!” Vừa nói, còn vừa gật đầu khẳng định.

Ngân Đại Bạch liếc Hoa Tiểu Hoa một cái, không nói chuyện.

Đầu Mặc Lão Đại càng đau, mình thật tình cảm thấy chỉ cần có ba bốn con là đủ rồi, chín con có phải hơi nhiều hay không? Không đúng, có phải quá nhiều hay không?

Ngân Đại Bạch: “Đừng nói nữa, chuyển trứng rắn đi ra ngoài đã.”

Lời Ngân Đại Bạch nói chiếm được sự đồng ý của toàn bộ xà ở đây.


Ngân Tiểu Tiểu nói ra đề nghị: “Hắc Thán, ta nhớ đêm qua ăn trứng chim nướng, ổ chim kia còn chưa kịp ném đi, lấy ổ chim tới, sau đó để trứng vào ổ chim, nếu chúng ta dùng đuôi cuốn lấy trứng đi tới tới lui lui hai chuyến, còn một cái thì sao!”

Mặc Lão Đại đồng ý, đi lấy ổ chim.

Thật ra Mặc Lão Đại có thể cuộn nổi hai quả trứng rắn một lần, nhưng dù sao cũng là hài tử chưa sinh ra của mình, nếu không cẩn thận rớt xuống đất… Còn có Ngân Tiểu Tiểu hay mơ hồ, chỉ sợ cuốn một cái cũng đã rất tốn sức… Cho nên vẫn nên về lấy ổ chim càng thoả đáng.

Mặc Lão Đại tha ổ chim trở về, đem trứng rắn bỏ vào trong ổ chim, tốt lắm, tổng cộng bỏ vào bốn, Ngân Đại Bạch tiếp tục cuốn một cái, Ngân Tiểu Tiểu và Hoa Tiểu Hoa… Quên đi, Mặc Lão Đại lại đến một lần thì tốt rồi.

Mặc Lão Đại kéo ổ trứng rắn tới trên đất trống trước sơn động, lại cuốn trứng ra đặt trên mặt đất, lần này Ngân Tiểu Tiểu và Hoa Tiểu Hoa không đi, Mặc Lão Đại và Ngân Đại Bạch đi.

Ngân Tiểu Tiểu đứng tại chỗ ngốc ngốc nhìn năm quả trứng rắn trắng loà tròn vo, ừm, đây là hài tử của mình nha, Ngân Tiểu Tiểu cảm khái, đột nhiên, miệng Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu phân bố nướt bọt… ừ, đói bụng, một lát nữa đợi Hắc Thán trở về nói Hắc Thán tìm mấy quả trứng chim về cho mình, đột nhiên thật muốn ăn trứng chim.

Không bao lâu, Ngân Đại Bạch và Mặc Lão Đại mang theo trứng rắn còn lại trở lại.

Mặc Lão Đại cẩn thận đặt trứng rắn cùng nhau, sau đó vòng quanh trứng rắn. Ngân Tiểu Tiểu nhìn một loạt hành động của Mặc Lão Đại, hỏi: “Sau này Hắc Thán ấp trứng thì tốt rồi đi? Không cần ta ấp đi?”

Hoa Tiểu Hoa chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà trừng Ngân Tiểu Tiểu, tức giận nói: “Đúng vậy, Mặc Lão Đại ấp trứng, ngươi đi tìm thức ăn thì tốt rồi, phụ trách cho ngươi và Mặc Lão Đại ăn no!”

“Hả?” Ngân Tiểu Tiểu kêu rên một tiếng, không thể nào!

Mặc Lão Đại cười cười: “Ta ấp trứng, cũng phụ trách đi tìm thức ăn được không? Lúc ta đi tìm thức ăn, Tiểu Tiểu liền thay ta ấp trứng thì tốt rồi.”

Ngân Tiểu Tiểu vừa nghe, cái này hay nha, lập tức không ngừng gật đầu.

Hoa Tiểu Hoa thở dài một hơi, Tiểu Tiểu thật sự là rất… !

Mặc Lão Đại thật ra cảm thấy thực may mắn khi Ngân Tiểu Tiểu không đoạt nhiệm vụ ấp trứng, nếu Ngân Tiểu Tiểu ấp trứng thì nhất định sẽ ngủ quên rất nhanh. Mặc Lão Đại nghĩ lại lúc Ngân Tiểu Tiểu ngủ thích lật bụng lên trời còn quay tới quay lui, ừm, trứng do mình ấp càng thoả đáng hơn!

Nếu trứng đã sinh, Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa cũng muốn đi, chúng nó đã ở nơi này rất lâu, rốt cục trứng đã sinh ra, còn lại cũng không có gì phải lo lắng. Vì thế ngày hôm sau, sáng sớm sau khi Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa dậy, bắt chuyện chào tạm biệt Mặc Lão Đại đang ấp trứng ở trước sơn động, còn Ngân Tiểu Tiểu… à, hàng kia còn đang ngủ.

Nhiệm vụ ấp trứng giao cho Mặc Lão Đại, tìm thức ăn cũng là nhiệm vụ của Mặc Lão Đại. Nhiệm vụ của Ngân Tiểu Tiểu là lúc hưng trí thì chọc chọc trứng, lúc nhàm chán thì ưỡn bụng lên trời nằm ngủ bên cạnh Mặc Lão Đại.

Ấp trứng phải mất ba tháng, may mà lần này trứng không ngây người chín tháng giống như lúc ở trong bụng Ngân Tiểu Tiểu, mà ba tháng sau liền ngoan ngoãn phá xác ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận