- Nhưng mà TÔI KHÔNG THÍCH!
- Nhưng mà ANH THÍCH!
- NHƯNG MÀ TÔI KHÔNG THÍCH!
- NHƯNG MÀ ANH THÍCH!
...
Cuộc đấu khẩu diễn ra suốt 5 phút đồng hồ khiến cả 2 người mệt lử. Akina thì đứng sát vào tường còn Kiyoshi thì đứng chặng cô nàng, không cho cô bỏ đi.
Cuối cùng, Kiyoshi bắt buộc phải tung ra tuyệt chiêu bí truyền của mình.
- Em không thích thì anh sẽ làm cho em thích, NHÓC à...
Nói rồi, Kiyoshi từ từ đưa khuôn mặt của mình lại gần Akina hơn...
30cm...
20cm...
10cm...
5cm...
Tuyệt chiêu bí truyền của anh khiến bao cô gái mê mệt là nụ hôn. Và Kiyoshi thực sự nghĩ áp dụng cách này với Akina là hiệu quả...
Nhưng ngược lại là đằng khác.
Akina, khi phát hiện ra mưu đồ của tên Kiyoshi biến thái, não đã kịp phát ra tín hiệu tung tuyệt chiêu bí truyền của chính cô ra...
Mắt Kiyoshi khép hờ, mong chờ đến lúc môi mình chạm vào môi cô ấy. Cảm giác đó thật là... Không thể nói thành lời...
Nhưng vẻ mặt sung sướng của Kiyoshi nhanh chóng chuyển thành một vẻ mặt đau đớn tột cùng. Anh bỏ hai cánh tay ra khỏi tường, ôm... đáy quần và ngã lăn ra sàn, rên rỉ:
- Sao em... dám...
Số là Akina đã học được tuyệt chiêu chống lại mấy tên biến thái từ Yami, nói rõ hơn là Mika Murasaki.
- Khi gặp mấy tên biến thái, em chỉ cần lên gối hay đá vào chỗ hiểm của chúng. Chúng sẽ tự động nể sợ em ngay thui
~Và điều này đã được Akina áp dụng ngay và luôn.
Thật là một tình huống éo le. Kiyoshi nằm lăn lóc dưới sàn nhà còn Akina bụp miệng cười hi hi (cái chị này...thật là...).
- Kiểu này mai mốt anh không sinh con được mất. - Kiyoshi nói trong đau đớn.
- Ai thèm quan tâm. Không được gọi tôi là nhóc nữa nghe chưa, đồ biến thái? - Akina giở giọng "đội trưởng" cô thường dùng đối với đội của cô ở Yami.
Kiyoshi không trả lời. Anh chỉ tiếp tục nằm co rúm dưới sàn gỗ. Akina cũng chả quan tâm tên biến thái có trả lời hay không. Cô tự nhiên bước ra cửa như chưa có chuyện gì, không quên ngoảnh mặt lại chào tên biến thái Kiyoshi:
- Lần sau học cặp chúng ta sẽ bắt đầu với môn Toán nha! Chào!
Rồi Akina tung tăng đi ra khỏi chỗ quái quỷ này, bỏ Kiyoshi lại sau lưng với nỗi đau đớn nhớ suốt đời. Chưa bao giờ cô vui như vậy trong 6 năm nay...
- Cô ấy đã cười... Nụ cười thật đẹp!... Ui da... - Kiyoshi thầm nói với chính mình. Anh nằm đó cả buổi trời để đợi chỗ ấy bớt đau rồi mới về nhà... (tội anh í quá đi ~)
Hết chương 13