Do là ng đầu tiên bóc tem nên mình dành tặng chap này cho hayashi_kaorii_24 nhá!
---------------------------------------------
- Em là Rokudo Raiden. Nghe nói chị là Queen trường mình năm trước nhỉ? Không ngờ ngoài đời đẹp thế này... Làm người tình của em đi! - Lối nói chuyện tự tin, không biết ngại là gì của tên nhóc lớp 10 này khiến Akina muốn tát vỡ mồm. Nói chuyện với đàn chị mà thế đấy hả? Nhưng mà... riêng hôm nay cô không có tâm trạng gì để động tay động chân hết...
Akina lách người qua bên phải và bỏ đi.
Nhưng...
Tên nhóc Rokudo đó vẫn không chịu buông tha cho cô. Nó chạy đến trước, giang hai tay ra chắn lối hành lang nhỏ hẹp để chặn cô lại.
- Nè, tôi đang nói chuyện với chị đó! - Rokudo cáu lên. - Chị nghĩ chị đẹp mà chảnh hả? Cái thứ con gái yếu đuối như chị mà làm được gì cơ chứ!...
Trường hợp ép buộc rồi...
Akina ngước lên, đôi mắt đen sâu thăm thẳm khó hiểu nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh olive kia...
- Muốn gì? - Ngắn gọn. Súc tích. Dễ hiểu. Ít có ai mà nói câu đầu tiên với một người khác giới mà đầy "ý nghĩa" như Akina.
Rokudo bắt đầu bối rối. Lỡ mồm nói người ta chảnh mất rồi... Ghét thật!...
- Muốn... muốn gì hả? Tôi muốn... thách đấu với chị. Kendo* được không? Môn tôi giỏi nhất đấy! Sau khi tan học, chiều nay, tại CLB Kendo. Nếu chị thua, chị phải làm người tình của tôi... suốt đời. Nếu chị thắng, tôi sẽ thừa nhận chị không yếu đuối và sẽ... làm người hầu của chị. OK?
(*: là một môn võ thuật đánh kiếm hiện đại của Nhật Bản)
Phiền thật...
- Ừm... OK. Đổi lại, tránh. - Akina nói, khẽ nhướng mày đầy thách thức, rồi dùng tay đẩy người Rokudo sang một bên với một lực... rất ư là mạnh. Và cô bước đi học tiếp, bỏ lại Rokudo với khuôn mặt kinh ngạc...
"Trời! Mạnh dữ vậy! Có khi nào mình thua không nhỉ? Không! Rokudo ta đây không bao giờ chịu thua một đứa con gái!" Nghĩ rồi, Rokudo cũng vui vẻ đi học...
Hành lang bỗng trở nên im ắng...
Cho đến 45 phút sau...
"Rầm"
Cánh cửa gỗ căn hộ số 165 bị đẩy ra một cách thô bạo...
Kiyoshi lao ra với đầu tóc rối bù, áo đồng phục còn chưa cài hết khuy, vội vã khoá cửa rồi hớt hải chạy đến trường...
Ngủ quên mất rồi!...
~~Trong lớp.
Akina ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt đen phủ một lớp khói xám vô hình...
- Nya~ Akina yêu dấu! - Nariko chạy vào lớp ôm chầm lấy Akina.
Không có tâm trạng...
Akina liếc nhìn Nariko trong một khắc, rồi quay ra ngắm bầu trời quang đãng của mùa xuân vừa đến...
- Ơ... Bồ sao thế Akina? Sao nhìn thẫn thờ thế? Có chuyện gì à? - Nariko đã nhận ra sự khác thường ở Akina.
Im lặng...
- Akina! Akina! Akina! Nói cho tớ biết đã có chuyện gì đi! - Nariko lay mạnh người Akina. Tất cả mọi người trong lớp bắt đầu chú ý hơn đến cặp đôi này...
- Phiền... quá... - Akina cau mày, mệt mỏi nói và gạt tay Nariko ra.
- Akina...
"Reng... Reng..."
Cái chuông này... Toàn là phá đám người ta...
Nariko miễn cưỡng trở về chỗ ngồi, nhưng vẫn không ngừng hướng ánh mắt lo lắng về phía Akina...
~~Chiều.
Đã tan học, Akina xách cặp lên đi ra khỏi phòng học. Nariko lặng lẽ đi theo. Một lúc sau, Nariko mới phát hiện ra điều kì lạ...
- Ủa? Akina... Lối ra hướng này mà...
Chúng ta đang đi đâu vậy?...
- Câu lạc bộ Kendo... - Vẫn ánh mắt vô hồn, Akina nói như thở... Không hề có một chút sinh khí nào...
- Ơ... Mà chúng ta tới đó làm gì?...
... Im lặng...
Nariko vẫn đi lẽo đẽo theo Akina, trong đầu hiện lên hàng trăm dấu chấm hỏi...
Akina đẩy nhẹ cánh cửa gỗ có dán giấy "CLB Kendo". Không khí bên trong khác hẳn với không khí tĩnh lặng ở ngoài hành lang. Ồn ào và náo nhiệt... Mùi hương mồ hôi ẩm ướt phảng phất khắp phòng...
Mọi ánh mắt bắt đầu hướng về phía người vừa mới bước vào...
Con trai thì há họng, con gái thì chết sững...
Sao người có sắc đẹp tựa thiên thần thế này lại có thể bước vào chốn này?...
- Tôi tưởng chị sợ quá không tới rồi chứ! - Rokudo từ đằng sau đám người đông đúc trên sàn tập bước ra, giọng đầy mỉa mai. Cậu đang mặc trên người bộ trang phục truyền thống hakama cùng bộ giáp bảo vệ bên ngoài trông rất mạnh mẽ và nam tính. - Đi thay đồ đi! Emiko, nhờ chị thay đồ cho chị ấy giúp em.
- Ừm, OK, thưa Hội trưởng. - Một cô gái tóc màu nâu mật ong chạy vội ra, dẫn Akina vào phòng thay đồ. Nariko đứng ngớ ra không biết phải làm gì, nhưng rồi cô được đàn em mời ngồi ghế danh dự để xem trận đấu sắp tới...
Một lát sau...
Akina từ phòng thay đồ bước ra cũng với bộ đồ giống Rokudo. Chỉ có điều là áo khoác (kendogi) của cô màu trắng còn của Rokudo màu xanh...
Qua lưới sắt của mũ Men*, ánh mắt vô hồn của Akina dần trở lại thành màu đen sâu thăm thẳm, khiến thần kinh Rokudo bỗng căng như dây đàn...
(*: mũ để bảo vệ đầu trong Kendo)
"Không sao, mình làm được mà!" Tự nhủ với chính mình, Rokudo vào vị trí, đối diện với Akina.
Emiko, chị Hội phó đứng ngoài rìa sàn tập, giữa hai người, bắt đầu cất giọng:
- 1... 2... 3... Bắt đầu!...
"Chạc"
Rokudo lảo đảo người, khuỵu xuống sàn ngay khi tiếng "Bắt đầu" vừa mới vang lên.
- Ủa?... - Cậu chỉ còn biết phát ra từ đó, không còn biết trăng sao gì nữa hết. Đầu óc đang xoay mồng mồng đây này...
Không phải vì bệnh, hay say nắng, hay bị thôi miên,... Hồi nãy rõ ràng có tiếng thanh kiếm tre đánh vào một vật cứng mà...
Nhìn kĩ lại mới thấy, Akina không còn đứng ở vị trí ban đầu nữa. Cô đang đứng quay lưng lại với cái tên giờ nằm bẹp dí ở dưới sàn kia, thanh kiếm tre vẫn còn ở giữa không trung, ở tư thế "đã chém xong". Cô nhẹ nhàng thả thanh kiếm xuống đất, mặc kệ chuyện trên khuôn mặt của mọi người xung quanh xuất hiện bao nhiêu cái hố đen, đi vào phòng thay đồ... Ánh mắt trở về trạng thái vô hồn...
Khi cô trở ra với bộ đồng phục nữ sinh trường Sojika, mọi người đang đỡ Hội trưởng với cái mặt xanh xao của họ dậy và cho anh uống cốc nước để tỉnh táo. Nariko chạy lại ôm Akina một cái, mặt hớn hở như chính mình vừa thắng trận.
- Akina! Bồ học Kendo ở đâu hay dữ vậy? Cho mình học với!
... Im lặng...
- À mà thôi... Mình sẽ gia nhập CLB Kendo để một ngày nào đó có thể đấu với cậu há!...
... Im lặng...
Bị bơ quen rồi nên Nariko vẫn giữ khuôn mặt hí hửng, khoác tay Akina đi ra cửa phòng câu lạc bộ.
- Khoan đã! - Từ đằng sau vang lên tiếng của Rokudo. - Tôi sẽ... giữ đúng lời hứa của mình. Chị... đúng là không yếu đuối và... tôi sẽ làm người hầu của chị!...
- Không cần! - Buông một câu lạnh lùng, Akina quay bước đi. Không sao, đã nói là làm, nhóc Rokudo Raiden nhà ta sẽ không bỏ cuộc đâu!
~Hahahahahaha...
Thằng nhóc Rokudo kia thú vị quá!
Đúng rồi, ta phải lấy nó làm vật thí nghiệm tiếp theo mới được!
Hahahahahaha!....
Hết chương 32
----------------------------------------------
Bắt đầu từ nay sẽ có trò bóc tem nhá!
Ai ment đầu tiên thì chap sau au sẽ tặng cho ng đó!
Chơi cho vui thôi!
~Ai đọc cái này rồi xin để lại một vote và một ment để au bik hay dở chỗ nào hoặc chỉ đơn giản là có động lực để viết tiếp!
Tks m.n rất nhìu
~Một ngày vui vẻ, nya~