Nya~ chap này tặng cho miiasky nhá! ☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
------------------------------------------
Gió nhè nhẹ thổi qua cửa sổ, làm tung bay tấm rèm mang hoạ tiết hoa mimosa vàng, để cho những giọt nắng sớm mai lọt vào bên trong căn phòng ngủ ấm áp...
Kiyoshi cựa mình, mở mắt ra, cảm giác đầu nhức nhối khó chịu. Hình như hôm qua mình uống quá say thì phải...
Nhìn sang kế bên, Kiyoshi hoảng hồn khi nhận ra phần trên Akina chỉ có độc chiếc áo lót anh đã tặng cho cô... (biến thái hết sức ≧∇≦!)
Cố gắng lục lọi trí nhớ, Kiyoshi cũng biết được sơ sơ diễn biến sự việc... "Thật là ngu hết biết! Nếu hôm qua không tìm lại được ý thức thì đã làm tổn thương tâm hồn bé bỏng này rồi!... Xin hứa không bao giờ uống rượu nữa đâu!"
"Ơ... Cơ mà..."
Kiyoshi lại nhìn sang Akina, bất giác anh đỏ mặt... Vâng, anh chàng đào hoa không bao giờ ngại ngùng trước con gái của chúng ta đang đỏ mặt cơ đấy!...
"Bình tĩnh! Bình tĩnh nào Kiyoshi! Mày phải thật bình tĩnh!..."
Đường cong tuyệt mĩ, làn da trắng ngần, bộ ngực (:3) không phải dạng vừa đâu đó dường như rất... hấp dẫn và kích thích Kiyoshi!...
Akina khẽ cựa nguậy làm Kiyoshi giả lơ nhìn qua chỗ khác...
- Anh... dậy rồi... hả? Để em đi nấu... đồ ăn sáng cho nhá?... - Akina nói bằng giọng ngáy ngủ.
- À... Ừ... - Kiyoshi vẫn không quay sang nhìn Akina, đảo mắt một vòng quanh phòng, chợt mắt anh dừng lại ở chiếc vali.
Anh ngồi bật dậy, quay sang Akina:
- Akina! Cái vali đó là sao vậy? Em tính dọn đi hả?
- Ừm... Đúng theo dự định lúc đầu là như vậy!... Nhưng giờ thì em không đi nữa đâu!
- Tại sao? Tại sao em lại muốn dọn đi chứ? - Kiyoshi lay người Akina, mặt hốt hoảng.
- Bình tĩnh nào Kiyoshi biến thái! Để em thay đồ, chuẩn bị đồ ăn sáng rồi em sẽ nói cho anh nghe! - Akina cười nhẹ, rồi bước xuống giường.
Như chợt nhớ ra điều gì, cô vọt lẹ vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại...
Không mặc áo ngoài..
Ngại chết đi được!...
~~- Em có nói với anh rằng ba mẹ em mất rồi đúng không?... - Sau khi cả hai người cùng ngồi vào bàn ăn sáng, Akina nói.
Bữa ăn sáng hôm nay: pancake dâu tằm.
- Ừm... - Vừa thưởng thức bữa ăn, Kiyoshi vừa giương mắt lên nhìn Akina, tỏ ý đang lắng nghe.
- Trước khi ba mẹ em mất, họ đã gửi em ột nhà thờ. Và em lớn lên trong vòng tay của một vị linh mục ở nhà thờ đó... Em đã từng nghĩ là ông ấy thực sự là ba của mình... Cho đến một ngày...
Dừng để lấy hơi, Akina nói tiếp:
- Nhà thờ bị cháy... Tất cả... Tất cả... đều bị thiêu rụi... Ba đã cứu em... Ông ấy đã nói cho em biết sự thật... Nhưng vì cứu những đứa trẻ mồ côi khác, ông ấy đã hy sinh mãi mãi... - Giọng Akina chợt rung rung... Kiyoshi nhìn cô, đầy lo lắng...
Những điều cô nói, chỉ có 50% là thật.
Ngày đó, chính mắt cô... đã thấy...
Ba nuôi cô... đã đứng lên chống lại bọn Sâu bọ... bảo vệ nhà thờ...
Sự thật đã bị mọi người làm cho sai lệch...
- Và từ ngày đó... - Akina tiếp tục nói, sau khi bình tĩnh lại. - Em đã bị mắc một chứng bệnh tâm thần. Bệnh đa nhân cách có ý thức. Và điều khiến em muốn lạnh nhạt với anh, xa lánh anh chính là dạo gần đây, căn bệnh đó đã quay trở lại...
Akina bắt đầu nói cho Kiyoshi về căn bệnh này, những nhân cách của cô, nỗ lực của bác sĩ ra sao, tất nhiên đến khúc về Yami thì cô lại lái đi chỗ khác...
Kiyoshi vẫn không hé răng một lời nào..
- ... Em sợ em sẽ gây nguy hiểm cho anh... Em sợ anh sẽ ghét bỏ em... - Không kìm được cảm xúc của mình, Akina cúi đầu xuống và đưa tay ôm lấy mặt, nước mắt không biết từ đâu chảy ra...
- Thôi nào, đừng khóc... - Chẳng biết từ khi nào, Kiyoshi đã rời ghế ngồi của mình. Anh ôm lấy người Akina, dỗ dành.
Từ khi nào mà hai người này đổi chỗ cho nhau thế? Lúc trước là Kiyoshi nhõng nhẽo đòi quà của Akina, giờ lại ra dáng người lớn dỗ dành con nít cơ đấy!...
- Anh... sẽ không bao giờ ghét bỏ em đâu!... Anh cũng sẽ không bao giờ sợ em gây nguy hiểm cho anh hết! Đâu cần em phải lo cho anh, tự anh lo ình được mà... - Kiyoshi mỉm cười. - Nghe nè, anh đã có đai nâu trong karate rồi đấy! Còn một tháng nữa thôi là anh lên cấp master rồi! Em khỏi phải lo nhá! À mà... Nếu có chết... được chết dưới tay em là anh mãn nguyện lắm rồi! - Vừa cười hì hì, Kiyoshi vừa xoa đầu Akina.
Đột nhiên, Akina ngẩng mặt lên, túm lấy cổ áo Kiyoshi mà nhìn thẳng vào mắt anh và nói:
- Hứa với em đi! Anh sẽ không chết! Anh không hứa thì em sẽ dọn đồ đi liền ngay lập tức!
Kiyoshi thoạt đầu hơi bất ngờ, rồi anh nhe răng cười và nói:
- Rõ! Anh hứa!... - Sẵn tiện hôn Akina một cái vào môi.
Akina đỏ mặt, buông Kiyoshi ra và chạy biến vào phòng tắm...
"À... Thì ra là thế! Mình có một chút tò mò về cái nhân cách thứ ba của cô ấy... Mà... nghĩ cái gì vậy trời! Nó mà xuất hiện là nhà sập đó! Điên điên điên!..."
Kiyoshi tự tát vào mặt mình mấy cái cho tỉnh táo.
"Dù sao cũng đã hiểu cô ấy hơn rồi... Thiệt là tốt quá!..."
~~Vài phút sau...
Akina xách cặp đi ra ngoài hành lang trước, Kiyoshi theo sau thì...
Cánh cửa căn hộ số 166 bật mở. Rokudo Raiden từ đó chạy vèo ra, đóng sầm cửa lại và phóng đến chỗ của Akina...
- Từ hôm nay, em sẽ đi theo hầu hạ chị ạ. - Rokudo thở hồng hộc, nói không ra hơi.
- Cậu dai quá đó! - Akina liếc sang nhìn Rokudo. - Muốn làm người hầu của tôi cũng phải đủ tiêu chuẩn đó! Quần áo không xốc xếch, mặt mũi sáng sủa, lúc nào cũng cười, cậu làm được không hả? - Nhắm Rokudo không làm được, Akina nói.
Nghe xong, Rokudo chạy vào một góc khuất của hành lang... Akina đứng khoanh tay, nhắm mắt lại đợi Kiyoshi...
Ngay khi Kiyoshi vừa đi ra thì Rokudo cũng chạy lại...
- Như thế này được chưa ạ?
Akina khẽ mở mắt ra... Đứng trước mặt mình là ai vậy nè? Quần áo gọn gàng, mồ hôi bốc hơi bay đi đâu hết và cái làm cô ớn lạnh là nụ cười tươi như hoa trên mặt Rokudo...
- Ừm... Tôi tạm chấp nhận! Xách đi! - Ném cho Rokudo cái cặp, Akina kéo tay Kiyoshi đi trước.
- Ai vậy? - Kiyoshi quay sang hỏi Akina, đầu anh xuất hiện hàng trăm dấu chấm hỏi lớn.
- Người hầu của em đó! - Akina mỉm cười. Kiyoshi mở to tròn mắt ra nhìn thằng nhóc đang đi theo sau.
- Etou... "Cô chủ" ơi, cho tôi mạn phép hỏi người này là ai của cô chủ thế? Sao 2 người lại ở chung nhà thế? - Rokudo hỏi từ phía sau.
Ừm... Không thích nói nhiều lắm, sắp đến trường rồi...
- "Chồng" - Nói một từ gọn lỏn, Akina cười tinh nghịch và bước tiếp .
- Hả? - Đồng loạt cả hai người, Kiyoshi và Rokudo đều kêu lên.
"Hơ hơ... Mình muốn làm người hầu của cô ấy để cua cô ấy mà... Sao lại.." Rokudo sắp khóc đến nơi.
Akina quay sang Kiyoshi:
- Sớm muộn gì cũng thế thôi!
Akina không biết rằng lời nói của cô khiến tim Kiyoshi nhói đau.
Bỗng...
Từ đằng sau, Rokudo nhìn thấy một cô gái với mái tóc hồng nhạt tung bay trong gió lao tới. Akina đang thẳng lưng đi như siêu mẫu thì cô bị ôm chầm lấy, xém chút nữa là ngã...
- Á! Xin lỗi nha Akina yêu dấu! Nya~ - Nariko cười hì hì, ôm cứng Akina. Do Akina cao hơn cô cả cái đầu nên Nariko như đang đu trên một cái cây...
- Ya~ Bỏ ra ngay! Cô ấy là của anh! - Kiyoshi hét lên.
- Không bỏ! Anh Kaze mà làm được như thế này thì em mới chịu từ bỏ ý định cưới Akina làm vợ à nha!
- Hứ! Cái con ranh này! - Ngược lại với Nariko, Kiyoshi cũng cao hơn Akina cả cái đầu chứ không phải chơi... Đành chịu thua thôi...
Một lát sau, do mỏi tay quá nên Nariko buông Akina ra...
- Akina... Có người lẽo đẽo theo bồ kìa!... Biến thái bám đuôi hở? - Nariko níu níu tay áo Akina, liếc ra đằng sau hỏi.
- Không, người hầu của tớ đó.
- Hể?... Đúng là cái tên hôm qua thách đấu với bồ rồi! Hắn dai dữ vậy mà bồ cũng chấp nhận được hả? - Nariko nói nhỏ
- Tại mình thấy nhóc đó cũng dễ thương mà!
- Ưm... Nariko không chịu đâu! Từ nay sẽ là cuộc chiến 3 người!
- 3 người?...
- Tớ là 1, anh Kaze là 2, tên "biến thái bám đuôi" là 3!
- Ơ... Tranh giành tớ ấy hả?
- Ừ, chứ còn gì nữa!
Akina giật lấy chiếc cặp của mình từ tay Rokudo:
- Cảm ơn. Tới đây được rồi!
Rồi quay sang Nariko và Kiyoshi:
- Chuồn trước nhé!
Rồi cô chạy đi mất... Mọi người chưa ai kịp phản ứng gì!...
Lúc nhận ra là đã quá trễ, Nariko đành quay sang tên "biến thái bám đuôi" và nói:
- Nghe nè! Akina là của tôi rõ chưa? Cậu không được giành đấy!
- Hồi nào? Akina là của anh! - Kiyoshi phản bác lại.
- Của em!
- Của anh!
- Của EM!
- Của ANH!
...
Lại nữa rồi!...
- Dù mấy người nói gì thì nói, tôi sẽ vẫn làm người hầu của chị ấy! - Rokudo lên tiếng, cắt ngang cuộc cãi vã.
Đúng là...
"Từ nay sẽ là cuộc chiến 3 người"...
Hết chương 34
----------------------------------------------
Bóc tem trc đi!
Chúc m.n một ngày tốt lành!