Ta đã quay trở lại và lợi hại... như bình thường ây
~Chap 43... xin được... bắt đầu!
----------------------------------------
- Anh yêu em, Akina... Xin hãy... về với anh đi... Anh biết anh thật có lỗi khi không nói với em chuyện này sớm hơn... Đã bao lần anh muốn nói ra... Nhưng anh sợ, anh sợ chúng ta sẽ không thể vui vẻ như lúc trước được nữa... Anh... thật ích kỉ, nhỉ?... Ách xì...
Kiyoshi vẫn ôm ghì Akina từ đằng sau lưng, như sợ cô sẽ chạy đi mất...
Dừng lại hít một hơi cho không khí trong lành của công viên sáng sớm lẫn mùi hoa trà vào đầy lồng ngực, Kiyoshi nói tiếp, không màng đến việc Akina không phản ứng gì nữa:
- Nhưng... Chẳng phải em đã nói rằng: Điều gì đến thì cứ đến sao? Anh muốn tận hưởng những giây phút còn lại để chúng ta ở bên nhau. Chỉ còn 2 ngày nữa thôi... Anh... không cần biết lý do em nói dối anh là gì, nếu em không muốn nói... Ách xì... Em nghĩ thế nào?...
Kiyoshi hỏi...
Vẫn không thấy Akina có phản ứng gì...
- Akina? Em sao vậy? - Lo lắng...
...Im lặng...
- Akina!... - Kiyoshi nhẹ nhàng quay người Akina về phía mình... Nhưng, không đủ lực... Do không muốn cô bị đau, anh giữ chặt vai cô rồi chạy lên đứng trước mặt cô...
Akina không muốn Kiyoshi nhìn thấy khuôn mặt mình lúc này, nên vội cúi gầm mặt xuống và quay đi. Nhưng Kiyoshi liền giữ chặt cô lại...
Anh nhẹ nhàng nâng cằm cô lên...
Những giọt nước mắt trong veo chảy dọc hai gò má ửng hồng...
- Akina... Anh đã dặn em là không được khóc khi không có anh ở bên rồi mà! - Kiyoshi khẽ cau mày, đưa tay lau đi nước mắt trên khuôn mặt Akina rồi ôm cô vào lòng.
- Ngốc! Ngốc! Ngốc! Ngốc! Ngốc! Anh đã đính hôn thì phải nói với em 1 tiếng chứ!... Hức... - Akina, không còn gì để giấu giếm, vừa đấm thùm thụp vào ngực áo Kiyoshi vừa oà khóc nức nở...
- Anh xin lỗi... Ách xì... À mà... Khi nãy em nói anh đúng là cái đồ gì? - Kiyoshi vừa chống cự vừa thắc mắc, nở nụ cười ranh mãnh.
- Ngốc!... Hức... Đoán thử đi! - Akina tự nhiên lấy áo Kiyoshi lau nước mắt. Đột nhiên, thế này, cô cảm thấy cục đá trong lòng mình như không cánh mà bay...
- Đẹp trai?
- Không! - Akina bất giác mỉm cười trước độ tự tin của Kiyoshi.
- Đào hoa?
- Có thể... Không
- Ngốc?
- Trong nhiều trường hợp khác.
- Biến thái?
- Ahihihi... Chuẩn rồi! - Akina cười toả nắng.
Đúng lẽ ra khi nãy từ đúng phải là "phiền phức", nhưng mà từ "biến thái" lúc này là hợp ngữ cảnh nhất! Hai người đang ôm nhau ở giữa công viên vào buổi sáng sớm cơ mà! Những người đi ngang qua lại nhìn 2 người bằng ánh mắt đó, ánh mắt "giới trẻ thời nay thật là..."...
- A! Dám nói anh là đồ biến thái hả? Phải phạt! Phạt mới được! - Kiyoshi dùng hai tay giữ vai Akina, nhẹ nhàng đẩy cô ra một khoảng rồi cố tình để bàn tay trượt xuống eo cô, giữ chặt...
- Anh... tính làm gì hả? Đồ biến thái? - Akina nói giọng thách thức.
- Cưỡng hôn! - Kiyoshi đáp tỉnh bơ rồi từ từ cúi xuống sát mặt cô...
50cm...
40cm...
30cm...
20cm...
10cm...
- A... Ách xì... Ách xì.. Ách xì... - Kiyoshi bỗng buông cô ra, quay lưng lại làm một tràn hắt hơi dữ dội...
Akina đang ngớ ra chưa biết phản ứng gì thì ông trời đã giúp khiến cô đứng nhìn Kiyoshi mà bụm miệng cười.
- Oa... Cưỡng hôn không thành rồi!... Vậy phạt em cả ngày hôm nay phải đi chơi với anh! - Kiyoshi vừa xoa xoa cái mũi đỏ hoe vừa nói, giọng như sắp khóc.
- Hihi... Anh nên ở nhà cho khoẻ đi chứ!
- Không thích! Muốn đi chơi à! - Kiyoshi chu mỏ lên vòi vĩnh như 1 đứa con nít.
- Vậy thì phải đi với em trước! - Akina chủ động nắm tay anh kéo đi.
Cô dẫn anh tới tiệm thuốc tây, mua thuốc cảm rồi bắt anh uống liền ngay tại chỗ. Lo lắng cho thế là cùng!
~~- Bây giờ anh muốn đi đâu? - Akina chống hông nhìn Kiyoshi đang sắp chết vì bị sặc nước.
- Anh... khụ khụ... muốn đi... Khu vui chơi... giải trí!... khụ khụ
- Bộ anh là con nít hả? Ừm... Được thôi! Mà... nó ở đâu vậy?
Đến lượt Kiyoshi nắm tay Akina và kéo cô đi.
- Đi với anh!
Hai người đi băng băng qua dòng người bấy giờ đã tất bật đổ ra đường phố để đi làm...
~Dừng chân trước Khu vui chơi giải trí Oni, Kiyoshi hào hứng khoe hàm răng trắng tinh thẳng tấp, tung tăng kéo Akina vào.
- Chúng ta chơi thôi!
- Chơi gì bây giờ? - Chưa kịp lau mồ hôi lấm tấm trên trán, Akina hỏi. Năng lượng từ Kiyoshi truyền qua làm cô như phấn khởi hẳn lên.
- Tàu lượn siêu tốc! - Anh nháy mắt 1 cái rồi lại kéo cô đi...
- Ể? Khoan, em không đi cái đó đâu à nha~ - Akina mở to mắt, cố gắng thoát khỏi Kiyoshi nhưng vẫn bị lôi đi xềnh xệch.
- Không cho em chạy giữa chừng đâu!
Số là Akina đã đọc và ám ảnh luôn tập đầu tiên của bộ truyện "Conan". Tập ấy có vụ án trên tàu lượn siêu tốc* vô cùng kinh dị nên sinh ra từ đó cô sợ, rất sợ những chiếc tàu lượn siêu tốc.
(*: bạn nào không biết thì thử đọc tập 1 của truyện hay phim Conan nhá)
Thế là Kiyoshi vẫn hồn nhiên kéo Akina đi mua vé rồi nhấn cô xuống ghế ngồi của chiếc tàu lượn siêu tốc, mặc cho khuôn mặt cô bạn gái mình trắng bệch không còn một giọt máu...
Chiếc tàu bắt đầu chạy...
Akina vừa run lẩy bẩy, một tay bấu lấy cánh tay Kiyoshi, tay còn lại giữ chặt thành ghế, vừa la hét đủ nghe:
- Cho em xuống! Cho em xuống ngay! Cho em xuống!
- Vui lên đi chứ!... A... Ách xì...
"Vui cái nỗi gì?"
Akina thầm nghĩ trong cơn hoảng loạn. Tim cô đang đập như trống đánh trong lồng ngực...
"Ôi... Không ổn rồi!..."
Chiếc tàu bắt đầu lên đến nơi cao nhất rồi trượt nhanh xuống như không phanh...
- AAAAAAAAA........!....!....!.!.!!!
Akina nhắm tịt mắt lại, la toáng lên trong khi Kiyoshi cười nham nhở...
Kết thúc chuyến đi, Akina bước ra. Khuôn mặt xanh xao, phờ phạc...
Còn Kiyoshi thì nhảy tưng tưng vui sướng...
- Lâu rồi anh mới được vui như thế đ... Em sao vậy, Akina?...
Akina trừng mắt lên nhìn Kiyoshi...
"Được lắm! Đừng trách tại sao em ác à nhá!"
Một ý nghĩ vụt qua đầu làm cô khẽ nở nụ cười nham hiểm ngay tức khắc và kéo tay Kiyoshi đi đến 1 nơi...
- Chúng ta vào đây đi! - Akina nhẹ nhàng nói, giọng lẫn một chút xíu nguy hiểm...
- A... Anh ... anh không vào đâu! Anh không vào đâu! - Kiyoshi níu Akina lại, không cho cô kéo mình đi nữa và nằng nặc không chịu đi như một đứa trẻ.
Trước mặt hai người là "Lâu đài ma", nơi không thể không có ở bất kì khu vui chơi giải trí nào và Kiyoshi rất sợ chỗ đó! Do anh vốn sợ... ma từ nhỏ! (Đã nhắc đến trong Ngoại truyện 2: Phỏng vấn)
Quan sát phản ứng của Kiyoshi, Akina cười hì hì và càng hứng khởi tợn. Cô nhất quyết lôi cho bằng được anh vào chỗ đó để trả thù. Ai bảo dám tự ý cho cô vào tàu lượn siêu tốc làm gì?...
~~15 phút sau...
Hoàng tử Akina đã giải cứu thành công Công chúa Kiyoshi với tiếng hét thất thanh cao chót vót ra khỏi Lâu đài ma. Mặt Công chúa trắng như tuyết, môi đỏ như son, tóc đen như gỗ mun.... A nhằm...
- Hihihihihihi... Lần sau chúng ta lại đi nữa nhé, Kiyoshi?... - Akina ôm bụng cười, nhưng lại chợt nhận ra mình đã nói từ... "Lần sau".... Liệu có thể vui như thế này nữa không?... Lần sau...
- Akina đáng ghét!... Ách xì... Anh sẽ ôm mối thù này vào lòng... Biến thương đau thành thù hận... Biến thù hận thành yêu thương!
- Ơ... Cái vế sau đâu ra th... - Kiyoshi nhanh chóng vọt ra trước mặt Akina và đặt lên môi cô 1 nụ hôn ngắn trước khi cô kịp nói hết câu...
- Là do anh nghĩ ra ấy! - Kiyoshi cười. Nụ cười ranh mãnh, nhưng lại lẫn một chút màu sắc của nỗi buồn... - Chúng ta chơi tiếp thôi! Hôm nay em muốn gì anh sẽ mua, hay làm cho em! Em muốn đi đâu anh sẽ dẫn em đi! Chúng ta sẽ quẩy cả ngày luôn!
- Ừm! - Akina gật mạnh đầu, hăng hái chạy ra trước. - Đố anh bắt được em nhá!
- Bắt được thì em phải chịu phạt đó! - Kiyoshi nhanh chóng đuổi theo.
Khu vui chơi giải trí hôm nay tràn ngập trong ánh nắng vàng và tiếng cười đùa vui vẻ...
- Hahahaha... Em có thấy thằng nhóc khi nãy không? Nó nhìn tụi mình mà rớt cả cây kem!...
Đẩy cửa bằng lưng, Kiyoshi vừa cười lớn vừa bế thốc Akina vào căn hộ số 165...
- Vâng, nhưng mà anh làm thế này kì quá cơ... Đầu độc tâm trí trẻ thơ!... - Akina dụi đầu vào ngực áo sơ-mi phảng phất mùi hạnh nhân lẫn mồ hôi của Kiyoshi. Giọng nói của cô nghe mệt mỏi nhưng không nặng nề mà lại rất trong trẻo.
- Này nhé, khi nãy anh đã bắt được em rồi! Giờ chịu phạt há? - Kiyoshi cười nham hiểm, đóng cửa và khoá lại.
- Em có nói là bắt được em là anh được phạt đâu? - Akina cãi lại.
- Anh thích thì anh có quyền phạt chứ nhỉ? - Kiyoshi thả phịch cô xuống giường, nhẹ nhàng leo lên...
- Anh định làm gì thế hả? - Akina dè chừng... Cô có linh cảm chẳng lành...
Ngoài cửa sổ, mặt trăng đang rọi chiếu những tia sáng bạc lấp láng, huyền ảo trong màn đêm đen kịt. Ánh sáng hắt vào căn phòng nhỏ, đủ sáng để mắt thường có thể thấy được thân hình tuyệt mĩ của Akina lộ rõ dưới chiếc áo đẫm mồ hôi...
Kiyoshi cởi bỏ áo khoác, nằm xuống, chống hai tay xuống giường vừa để nâng người anh không đè hẳn lên người Akina, vừa để cho cô nàng không lăn đi mất...
Im lặng kéo dài... Ve kêu ngoài kia không thể át đi tiếng hai trái tim đang đập cùng 1 nhịp...
Anh nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy sâu thăm thẳm của cô...
- Anh... muốn có được em đêm nay, Akina à...
Hết chương 43