Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi FULL


Đừng thấy mẹ ruột hiện giờ là kẻ bi3n thái thích làm kẹo m út có hương vị kỳ lạ, từ bé đến lớn lúc Viên Tư Ý không thích ăn cơm đều là mẹ ruột đặc biệt nấu cơm cho cô, cũng vì vậy tập được một tay nghề nấu ăn giỏi.

Chẳng qua người khác nấu ăn trông dịu dàng hiền huệ, Viên Tư Ý nấu ăn thì lại...
Chỉ thấy cô giơ tay chém xuống đã mổ phanh bụng một con cá, sạch sẽ lưu loát rút nội tạng và mang cá, rửa sạch sau đó xắt sợi gừng cho vào nồi chưng năm phút, sau đó đổ nước chưng cá rồi đổ nước tương đã pha sẵn, cuối cùng rải hành cắt nhỏ rồi đổ dầu nóng lên, mùi cá đã được khử sạch, chỉ còn lại hương thơm tươi sống tỏa ra.
Mà suốt quá trình nấu cơm Viên Tư Ý đều mặt không chút biến sắc, dáng vẻ rất giống đang ở trong phòng thí nghiệm giải phẫu, khiến cho người ta trông thấy đều sẽ hiểu lầm món ăn trước mắt này là định đầu độc chết ai.
Cô chỉ mất hơn nửa giờ đã nấu xong cơm trưa, người một nhà vào bàn ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong cô vốn định ở nhà thêm chốc lát, nào ngờ lại nhận được điện thoại cầu cứu của Lục Tình, ấp a ấp úng cũng không hiểu được rốt cuộc là làm sao, Viên Tư Ý chỉ đành mang túi ra cửa tìm cô nàng.
Cuối cùng Viên Tư Ý tìm được Lục Tình ngây ngây ngơ ngơ trong phòng riêng tại một quán bar, lúc cô trông thấy Lục Tình cô nàng đang nhìn chằm chằm ly rượu trước mặt ngẩn người.
"Cậu không sao chứ?" Viên Tư Ý ngồi bên cạnh Lục Tình, trong ấn tượng của cô đối phương đều là dáng vẻ lớn tiếng kêu gào, dáng vẻ hôm nay là lần đầu tiên cô gặp.
Lục Tình như vừa hồi phục tinh thần, nhìn cô, "Tư Ý..."
"Tớ xong đời rồi."
"A?"
Lục Tình lúc này mới oa một tiếng lao vào lòng cô bắt đầu tự thuật hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra hôm nay cô nàng hẹn người khác uống rượu, lúc uống rượu thì nói xấu nữ chính và kim chủ ba ba của cô ta, đã bị trời giáng chính nghĩa.
Kim chủ ba ba dắt theo nữ chính đứng sau cô nàng đã nghe hết mọi chuyện, sau đó kim chủ ba ba còn vỗ vai cô nàng nói muốn trò chuyện với cô nàng rồi vào trong phòng riêng.
Viên Tư Ý nhìn qua ly rượu đỏ in dấu son môi ở phía đối diện, thì ra là cô ấy để lại.
"Huhuhu, tớ nào biết kim chủ ba ba là chị ruột của nữ chính kia đâu! Sao lại có chị ruột nâng đỡ em gái mình làm diễn viên mà lại qua loa vậy chứ!" Lục Tình nhớ tới gương mặt lạnh lùng lại không thấu tình người liền sợ hãi, "Lần trước không phải cậu nói người phụ nữ kia ở cùng với đạo diễn sản xuất trong quán bar sao! Tớ còn cho rằng cô ta muốn trèo lên kim chủ ba ba nữa!"
Cô nàng có ngờ đâu đạo diễn và sản xuất đang lấy lòng cô nữ chính kia!
"Tớ chỉ trông thấy bọn họ ở cùng với nhau, không đào sâu hiểu biết quan hệ giữa bọn họ." Viên Tư Ý vỗ lưng Lục Tình, "Đã nói với cậu nhiều lần rồi, trong giới này kỵ nhất là nói nhiều."
"Huhuhu, tớ biết rồi, tớ thật sự biết rồi...!Đắc tội kim chủ ba ba tớ phải làm sao bây giờ!" Cả người Lục Tình đều không ổn, cô nàng nào biết trời giáng chính nghĩa đúng lúc như vậy đâu! Cả thành phố nhiều quán bar như vậy, sao cứ khiến cho cô nàng đụng phải! Sớm biết đã không chạy đi chơi thành thành thật thật ở nhà viết kịch bản rồi!
Cô nàng khóc một lúc, nấc một cái, "Nhưng mà kim chủ ba ba kia, chính là chị của người phụ nữ kia, thật sự rất xinh đẹp hức, đẹp hơn nhiều so với em gái cô ấy, sao lại là em gái làm diễn viên chứ..."
Viên Tư Ý dở khóc dở cười, thế mà còn có tâm tình xem người khác đẹp hay không, can đảm thật.
Chờ Lục Tình khóc cũng tương đối, lại uống hết ly Long Island Iced Tea* trước mặt, Viên Tư Ý mới nâng cô nàng say chếnh choáng ra ngoài gọi xe.
Bọn họ cũng chưa phát hiện ở lầu hai có một bóng người đang đứng nhìn họ ra ngoài sau đó mới quay về ngồi xuống chỗ ngồi của mình.
*Long Island Iced Tea: một loại cocktail được pha chế từ 5 loại rượu chính là Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple kết hợp với Cola thêm vài viên đá và một lát chanh vàng.

Thời gian vào đoàn xác định rất gấp, dù sao lúc trước cũng đã quay, chỉ thiếu một nữ chính và nam chính chưa xác định, nữ chính hiện tại đã tìm được phải nhanh chóng vào đoàn quay, nam chính chỉ có thể vừa quay vừa tìm.
Ngày đầu vào đoàn sẽ vào chụp định trang, tối hôm trước Viên Tư Ý nghĩ tới ngày hôm sau sẽ được nhìn thấy con gái ruột của cô xuất hiện trong ảnh chụp liền kích động đến ngủ không được, ngày hôm sau mang cặp mắt gấu mèo nhàn nhạt đi phim trường, dù sao kính gọng đen lại mang đầu tóc xù đừng nói mắt gấu mèo của cô, ngay cả mặt cô cũng nhìn không rõ.
Khi Lý Quân Nguyện đúng hẹn tới chụp ảnh liếc mắt một cái đã trông thấy Viên Tư Ý, dù sao, một cái đầu đầy lông lại cực to cộng thêm chiếc áo lông thùng thình thật sự rất bắt mắt trong nhóm người ăn mặc bình thường.

Lâm Đông vẫn đang bàn bạc với nhân viên công tác, quay đầu đã thấy Lý Quân Nguyện đi về phía biên kịch người ta, trong lòng luôn có dự cảm bất hảo, con công nhà chị ấy không phải lại muốn xòe đuôi chứ...!
"Viên kịch Viên chào buổi sáng."
Viên Tư Ý vốn đang xem sắp xếp cảnh trí thấy rất hài lòng, nghĩ đến lát nữa con gái nhà mình sẽ xuất hiện thì hào hứng, lúc quay đầu ý cười nhàn nhạt trên gương mặt vẫn chưa tan, trông giống như đang nở nụ cười với Lý Quân Nguyện.
Khoảnh khắc Lý Quân Nguyện trông thấy nụ cười nhạt kia, lòng sinh ra chút đắc ý không biết từ đâu, cho dù ngày đó không nghe đến cuối cùng cô ấy cũng biết, nhóc biên kịch này chắc chắn là thích cô ấy.
Thích cô ấy cũng vô dụng, yêu cầu của cô ấy rất cao.
"Chào buổi sáng, cô rất đúng giờ." Viên Tư Ý đưa tay nhìn thời gian trên đồng hồ, sau khi vào đoàn cô thích mang đồng hồ, bởi vì cô yêu thích sự đúng giờ, đương nhiên cũng thích nghệ sĩ đúng giờ.
Trong những nghệ sĩ hợp tác lúc trước ít nhiều cũng sẽ muộn một chút, nghệ sĩ có vị thế như Lý Quân Nguyện lại còn đúng giờ vẫn là lần đầu tiên cô gặp, Viên Tư Ý tương đối hài lòng với chuyện này, không hổ là người cô chọn để diễn con gái ruột của cô.
Hai người im lặng giây lát, Lý Quân Nguyện không biết phải nói gì, Viên Tư Ý nghĩ rằng đối phương vừa đến đã tới chào hỏi mình là có chuyện gì, lúc này đang chờ đối phương mở miệng trước.
"Lý Quân Nguyện! Tạo hình!" Lâm Đông thấy hai người bên kia cũng không nói chuyện, nhanh chóng đến đây phá vỡ xấu hổ, sợ ngày đầu tiên Lý Quân Nguyện vào đoàn đã làm chuyện gì không thích hợp trêu chọc đến người khác.
"Vậy, tôi đi trước." Lý Quân Nguyện nói.
"Vâng." Viên Tư Ý gật đầu, có thể bây giờ ngại nói? Vậy chốc nữa rồi nói sau, làm tốt công việc trước đã.
Lý Quân Nguyện đi theo Lâm Đông vào phòng hóa trang, lại phát hiện bên trong không có ai, Lâm Đông trở tay một cái đã đóng cửa lại suýt nữa chỉ vào mũi Lý Quân Nguyện ước pháp tam chương với cô ấy, "Hôm nay ngày đầu vào đoàn, có mấy chuyện chị muốn nói rõ ràng với em."
Lý Quân Nguyện lười biếng tìm một cái ghế ngồi xuống, mái tóc dài xõa ra sau ghế, "Chị nói đi."
"Đoàn phim lần này là phim nghiêm túc, em đừng tạo ra scandal tình cảm lòe loẹt này nữa, thu cái não yêu đương của em lại có nghe thấy không?"
"Em không có hứng thú với đàn ông." Lý Quân Nguyện không để tâm nói.
"Không phải chị nói nam chính còn không biết ở đâu kia, chị nói là bất cứ người nào! Biên kịch cũng vậy hóa trang cũng thế, trong đoàn phim nhiều phụ nữ như vậy chị cũng không thể trông chừng em mỗi ngày, tự trong lòng em cũng hiểu, xảy ra chuyện xấu ở đoàn phim này sẽ bị tai tiếng, không giống với đoàn phim trước đây của em muốn cùng đối thủ ái muội tạo CP*."
*CP (couple): cặp đôi.
Lâm Đông tưởng tượng đến não yêu đương của cô ấy đã cảm thấy đầu bản thân cũng phình to.
"Cũng không phải em cố ý, lúc quay phim em thật sự thích bọn họ." Lý Quân Nguyện tỏ vẻ không quan trọng, "Chị nói xem sao bọn họ lại không có loại hấp dẫn đó sau khi quay xong chứ?"
"..." Lâm Đông cảm thấy không có cách nào giải thích với cô ấy, chị căn bản không thể hiểu được logic kết bạn của Lý Quân Nguyện, trong mắt chị những người phụ nữ kia đều là trà xanh hoặc là bông sen trắng, mà bông hoa mỹ lệ kiều diễm nhà mình không biết mắt mù làm sao cứ muốn ở bên bọn họ.
Bình thường lúc bên ngoài đoàn phim cũng rất khôn khéo, vào đoàn liền biến thành não yêu đương.
"Tóm lại," Lâm Đông tổng kết lời nói, "Đoàn phim lần này em đừng gây chuyện cho chị."
Nói xong chị liền đẩy cửa ra ngoài tìm chuyên viên hóa trang vào hóa trang cho Lý Quân Nguyện, cũng may Lý Quân Nguyện bình thường đều là gương mặt lạnh nhạt không có biểu cảm, chuyên viên hóa trang nhà tạo mẫu tóc ở bên cạnh làm xong tạo hình cho cô ấy cũng không thấy tâm tình cô ấy không tốt, nếu không ngày đầu tiên khởi công sẽ không thoát được số phận bị nói mắc bệnh ngôi sao.
Đến khi tạo hình toàn thân đều làm xong, Lý Quân Nguyện nhìn bản thân trong gương, một bộ áo quần da, bốt cao cổ Martin, mái tóc xoăn dài được buộc thành đuôi ngựa, còn đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen trên đầu.
"Thật sự rất giống," Nhà tạo hình đối chiếu theo hình ảnh Viên Tư Ý miêu tả lần nữa rồi đưa cho Lý Quân Nguyện một con dao găm thuần bạc, "Làm phiền cô Lý cầm, tí nữa quay chụp sẽ cần dùng đến."
Lý Quân Nguyện không chút để tâm xoay dao găm trên ngón tay một vòng, "Biết rồi, đã xong chưa?"
"Xong rồi xong rồi, cô Lý có thể ra ngoài." Nhà tạo hình nhanh chóng nói.
Lý Quân Nguyện đã có phần không thể chờ được muốn cho Viên Tư Ý xem dáng vẻ của bản thân, cô ấy bước đôi chân dài ba bước thành hai mở cửa ra, liếc mắt một cái đã trông thấy Viên Tư Ý sau đó đi về phía đối phương, vỗ vai Viên Tư Ý, "Biên kịch."
Viên Tư Ý vừa quay đầu đã trông thấy Lý Quân Nguyện tạo hình xong, trong mắt đều toát ra bất ngờ, "Rất đẹp!"
Đây là lần đầu tiên nghe thấy ngữ điệu rõ ràng trong lời nói của Viên Tư Ý, khó chịu vừa rồi cứ đơn giản được hòa tan như thế, cô ấy đè vành nón xuống, "Ừm."
Viên Tư Ý thấy động tác nhỏ này của cô ấy càng hài lòng, chính là như vậy! Ôn Nhứ dưới ngòi bút của cô đều giấu cả mặt cùng tình cảm bên dưới mũ, khi không muốn để người khác nhìn thấy sẽ đè vành nón!
Lý Quân Nguyện lý giải chi tiết nhân vật này rất thông thấu! Thật là một diễn viên chuyên nghiệp!
Viên Tư Ý nhìn kỹ dáng vẻ kia, lại duỗi tay vuốt cổ áo da sang hai bên, kiễng chân tháo sợi dây chuyền dài màu đen nhà tạo hình dùng làm nền kèm theo, lấy từ trong túi của bản thân một mặt dây chuyền ngắn hình Thánh giá đơn giản thay vào, lúc này mới hài lòng gật đầu, "Đẹp lắm."
Sát thủ sao có thể mang dây chuyền dài như vậy, rất vướng víu, may mà cô đã sớm chuẩn bị.
Lý - gặp vô số người - tình sử phong phú - Quân Nguyện lại c ắn môi dưới vào lúc Viên Tư Ý kiễng chân tới gần, đôi má còn ửng đỏ lên trông thấy.
"Đây là cho tôi sao?"
"Đúng vậy." Viên Tư Ý gật đầu, "Nhớ phải luôn mang theo."
Đây là một tín vật cô đã chuẩn bị, trong kịch bản vẫn chưa miêu tả rõ ràng là vì cô vẫn chưa nghĩ ra thứ gì thích hợp, ngày hôm qua đi nhà thờ sưu tầm phong cảnh vừa vặn gặp được cảm thấy vô cùng hợp với nhân vật Ôn Nhứ này bèn mua.
"Tôi sẽ luôn mang theo." Lý Quân Nguyện sờ Thánh giá đơn giản kia, cảm thấy rất đẹp.
Đạo diễn khoan thai đến muộn vừa trông thấy Lý Quân Nguyện liền định bảo cô ấy vào chỗ, không ngờ người ta nhìn cũng chưa nhìn ông ta một cái đã lập tức đi về phía Viên Tư Ý bên kia, sau đó hai người lại ở đó gặp mặt ngọt ngọt ngào ngào lại còn tặng quà, giống như đạo diễn như ông ta không tồn tại.
Đừng hỏi, hỏi chính là một nước đi vừa đau đầu lại thêm hối hận, không hổ là Lý Quân Nguyện, ngày đầu tiên vào đoàn thế mà ngay cả Viên Tư Ý cũng có thể cười với cô ấy.

Đạo diễn nhìn hai người bên kia lo lắng không thôi, tuyệt đối đừng gây rắc rối gì cho ông ta, nếu không ông ta sẽ điên ngay tại chỗ cho bọn họ xem.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui