Trong phòng anh đang chữa trị, cậu bé đang nằm như đang ngủ say giấc
Xung quanh có rất nhiều máy móc vào mùi thuốc
Bà của anh đi vào ngồi lên ghế
" Tiểu Dạ cháu phải thật nhanh tỉnh dậy nhé, cô bé đó đã sống thật sự rất vất vả rồi giờ lại còn xảy ra chuyện này nữa " Bà anh nhìn anh đang nằm trên giường xung quanh rất nhiều dây gắn vào người, đau lòng chảy nước mắt. truyện ngôn tình
"......." Dạ nằm trên giường bệnh, chưa biết bao giờ mới có thể tỉnh dậy được
Chuyện này không thể đổ tất cả mọi lỗi lầm lên người cô, đó là do anh vẫn muốn đi thi dù biết trước có thể chạm mặt cô, cũng sẽ biết mình sẽ thua và bị thương
Ở chỗ cô sau mấy ngày vất vả và mệt nhọc cô cũng đã leo lên được đỉnh núi, trong mấy ngày qua cô đã gửi khá nhiều thảo dược quý hiếm về nhà anh
Dù cô là một người rất giỏi võ nhưng bây giờ cô mới chỉ là một đứa bé nên không thể tránh được bị thương và mệt nhọc khi hoạt động quá nhiều
" Cô bé con đến đây là có chuyện gì sao " Sư chùa thấy cô thì đi lại hỏi han
" Cháu... cháu muốn đến đây để cầu nguyện, có một người quen của cháu đang bị thương rất nặng rất khó để tỉnh lại mà chuyện đó lại là do cháu gây ra, cháu có thể xin ở đây câu nguyện đến khi nào anh ấy tỉnh lại không ạ " Nguyệt ngập ngừng nói với sư chùa
" Con đến đây một mình thôi sao " Sư chùa ngạc nhiên vì cô chỉ là một cô bé thôi mà đã chịu trách nhiệm việc mình gây ra rồi
" Vâng ạ,... con có thể ở đây không ạ, có cũng có thể làm rất nhiều thứ có thể giúp mọi người ạ " nguyệt
" Được chứ con cứ ở đây đi nhé con cũng không phải làm đâu, con còn nhỏ vẫn trong tuổi chơi mà, nhưng ở đây phải mặc đồ của chùa " Nhà sư nói với cô, cười
" Cái này được ạ " Nguyệt vui mừng
" Được vậy ta cho người chuẩn bị phòng với quần áo cho con nhé " Sư chùa cười hiền hậu
" Vâng ạ, con cảm ơn ạ " Nguyệt cười
Sau khi được sắp xếp phòng với quần áo, cô đi thay đồ rồi đi thăm quan xung quanh
Bà ngoại của cô cũng đã được ba mẹ anh đón về Thiên gia để chăm sóc, khi biết tin cô đã hết sức vui mừng không còn lo lắng không có ai chăm sóc cho bà ngoại mình nữa
Sau 1 tháng cô cũng quen với địa hình nơi đây, mỗi sáng sớm cô đi tìm thảo dược để chữa bệnh cho anh, 7h về ngồi thiền cho anh, mong anh có thể sớm tỉnh lại và khỏe mạnh, cứ 10h trưa cô lại vào bếp cùng các sư chùa nấu ăn, vì đây là địa điểm du lịch nên có rất nhiều khách đến thăm quan nên mọi người trong chùa phải nấu rất nhiều đồ ăn, buổi chiều cô lại tiếp tục đi tìm thảo dược khi về còn tưới cho những cây thảo dược cô đang nuôi trồng vào khu vườn phía sau chùa.
5h đến 7h thì cô lại ngồi thiền, vì bữa tối khách tham quan phần lớn về khách sạn ở nên cô không phải nấu, sau khi ăn xong cô về phòng ngủ sớm để chuẩn bị cho ngày tiếp theo
Khi cô rời đi thì những tin tức về cô cũng dần biến mất, không ai biết cô đang làm gì hay ở đâu, có người nói cô bị bệnh nặng, có người thì nói cô đã đi đâu đó
Sau 5 năm sống tại đỉnhnh núi cô cũng đã gửi rất nhiều thảo dược quý hiếm khác nhau có thể giúp anh, nhiều lần cô còn bị thương nặng
Có điều rằng là co có nuôi thêm một con hổ con, cô nuôi nó trong phòng ngủ của mình, con hổ này là cô thấy khi đi tìm thảo dược trong cái hang vào 4 năm trước, mẹ của nó bị thương nặng chắc là đánh nhau với con nào đó rồi khi sinh ra hổ con thì chết đi
Cô thấy con hổ con nhìn đáng thương nên mới mang nó về nuôi
Cô cũng đã xin sư trụ chùa khi được sự đồng ý thì cô đã rất vui mừng rồi chăm sóc nó đến tận bây giờ
" Pun Pun ở đây ngoan một chút nhá, em mà ra ngoài là dọa khách đến tham quan chạy hết mất, trưa chị mang đồ ăn đến cho em được chứ " Nguyệt xoa đầu con hổ
Con hổ gật đầu, ngoan ngoãn nằm trên giường của cô
Nguyệt cười nhẹ, cô đi ra đóng cửa cẩn thận rồi đi đến điện chính ngồi thiền
" Tiểu Nguyệt " Sư chùa đi vào gọi cô
" Dạ? Có chuyện gì sao ạ " Nguyệt mở mắt, nhìn ra cửa
" Hôm nay ta thấy khách tham quan đến nhiều, hôm nay con có thể nghỉ thiền sớm được không vậy, việc nâu ăn với mấy gian hàng " Sư chùa
" À được chứ ạ, vậy giờ con sẽ đi chuẩn bị đồ ăn ạ " Nguyệt đứng dậy
" Cảm ơn con nhiều nhé tiểu Nguyệt " Sư chùa
" Không có gì ạ " Băng cười cười, đi đến chỗ nấu ăn
Cô đến nhà ăn nấu ăn chuẩn bị bữa trưa cho khách tham quan, khi nấu xong thì cô đi đến gian hàng bán chỉ đỏ nguyện ước, nhiều người thường mua để viết mong muốn của mình rồi treo lên cây đa to của chùa, cô đang đi đến đó thì có người gọi cô
" Tiểu nguyệt, có phải là con đó không " Mẹ anh kinh ngạc nhìn cô