***Khi một tâm hồn mở ra để đón tình yêu thì bỗng dưng có hàng ngàn cách để biểu lộ tình yêu ấy.
Khi hai người yêu nhau, họ không nhìn nhau mà họ cùng nhìn về một hướng.***
Những ngày sau đó, Nhật Hạ Di phải làm việc cật lực vì một dự án sắp tới của công ty. ‘’Chúng ta phải cố gắng để thực hiện dự án này thành công…Mỗi người lo mỗi việc, cần phải nhanh chóng đưa sản phẩm ô tô của chúng ta vượt lên những hãng khác…và đối thủ của chúng ta, không ai khác là Tập đoàn HMN của Hạc Mỹ …’’ Vẻ mặt ai đấy đều hiện rõ vẻ lo lắng khi nghe Giám đốc Vương thông báo.
‘’Tổ Kĩ Thuật sẽ đảm nhiệm phần lắp ráp 1000 chiếc ô tô để đưa ra thị trường đúng hẹn.’’
Vương Trí Khởi tỏ rõ là một người quản lí công ty giàu kinh nghiệm, hắn làm việc và lãnh đạo rất sáng suốt và cẩn thận.
‘’Về phần thiết kế Ông Gia Linh Kiệt sẽ lo…trăm sự nhờ ông đấy!’’
‘’Vâng!’’
Đến một người cũng khá nhiều tuổi như nhà thiết kế ô tô Gia Linh Kiệt cũng phải kính cẩn và tôn trọng giám đốc Vương.
‘’Điều quan trọng hơn là chúng ta phải mời được chuyên gia nổi tiếng về ô tô- Trần Lí Khải để nâng cao danh hiệu KWS…phần này cô Nhật Hạ Di đã tự nguyện xin làm…Và tôi cũng rất tin tưởng cô ấy!’’
Một chút liếc mắt đến Nhật Hạ Di đang ngồi chăm chú nghe, hắn hạ giọng:
‘’Tôi hi vọng cô Nhật sẽ hoàn thành trách nhiệm cao cả của mình!’’
Nghe đến vậy, Hạ Di nhanh chóng đứng dậy:
‘’Tôi không chắc có mời được chuyên gia ấy về không nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức!’’
Giọng nói trong nhưng rất chắc của cô làm Vương Trí Khởi rất hài lòng…đầu gật nhẹ.
Làm việc với cô gần một tuần, hắn một phần nào thán phục và biết được tài năng của Nhật Hạ Di. Cô nói là làm việc chỉ vì tiền nhưng hắn thấy được sự đam mê trong nghề tiếp thị cũng như trong lĩnh vực ô tô của Nhật Hạ Di cũng không kém.
‘’Hi vọng mọi việc sẽ tốt đẹp! Buổi họp đến đây là kết thúc!’’
Như mọi lần, ai nấy đều đi về chỗ làm việc của mình sau khi nghe giám đốc tuyên bố kết thúc buổi họp.
Nhưng Nhật Hạ Di vẫn đang ngồi yên chỗ.
Hình như cô đang suy nghĩ điều gì.
Tiến lại gần cô, hắn nhẹ nhàng đặt một cốc cà phê xuống bàn.
‘’Thời gian tuy có hạn nhưng không đến nỗi vất vả thế đâu!’’
Nhật Hạ Di như bỏ ngoài tai lời hắn, bàn tay vẫn chống cằm nghĩ ngợi.
‘’Công ty KWS thật may khi có những nhân viên như cô đấy!’’
Hắn hơi nhếch mép cười đùa, nhưng vẫn có ý khen ngợi cô thật sự.
‘’Trần Lí Khải là một chuyên gia ô tô rất nổi tiếng, mời được ông ta về đây thì công ty sẽ không phải ngại gì nữa! Nhưng…!’’
Cô nói bình thản như tự nói với chính mình, bỗng cô im lặng.
‘’Nhưng gì?’’
‘’Tôi e rằng …ông ta rất cao ngạo, khó mà mời về được!’’
‘’Rất đúng!’’
Vương Trí Khởi chăm chú lắng nghe những lời cô nói rồi lên tiếng tán thành.
‘’Đặc biệt, ông ta rất thích tiền! Nếu công ty chúng ta không nhanh tay thì công ty HMN sẽ hớt tay trên!’’
‘’Sao cô biết ông ta thích tiền?’’- hắn nhíu mày, vẻ khó hiểu, có lẽ việc ông ta thích tiền, hắn chưa hề biết đến.
‘’Hi, anh không biết tôi cũng rất thích tiền sao! Những người thích tiền thì luôn có cảm tính giống nhau! Mà cảm tính của tôi lại rất tốt nha!’’
Cô chợt bật cười nhẹ, nụ cười đầy ranh mãnh, cũng rất đáng yêu!
Đôi mắt hắn dán chặt trên gương mặt cô, trong khi Hạ Di đang nhìn phía khác.
‘’Vậy thì cô và ông ta giống nhau rồi…thế thì việc mời ông ta càng đơn giản!’’
Hắn nói đùa.
Cứ tưởng cô sẽ phản đối và cãi với hắn, nói lại rằng không dễ đâu nhưng…
Thật làm cho hắn bất ngờ!
‘’Of course!’’- Hạ Di búng tay.
‘’Chẳng lẽ cô định dùng tiền để mời ông ta sao?’’
‘’Sao lại không nhỉ?’’
Càng ngày Hạ Di càng làm cho Vương Trí Khởi cảm thấy bất ngờ và thích thú.
Nói chuyện với cô ta luôn làm hắn vui vẻ. Bởi cô ta thật khác người!
Nhiều lúc Hạ Di như một bà già đầy mưu mô, quỷ quyệt, lúc lại vô tư như con nít, có khi thật ngốc nghếch!
‘’Cứ chờ sẽ biết!’’- cô cười xòa nhưng đầy bí ẩn.
‘’Cô làm tôi tò mò đó…có thể cho tôi đi theo không?’’
Câu hỏi ngốc nghếch của hắn làm cô phải xoay đầu lại nhìn hắn.
‘’Giám đốc như anh mà phải xin tôi ư? Ngạc nhiên đó!’’
‘’Tức là cô cho tôi đi theo rồi hả! Tôi sẽ thu xếp công việc rồi đi!’’
‘’Đừng làm vướng chân tôi là được!’’
Nhật Hạ Di, cô thật giỏi! Bây giờ ai là giám đốc, ai là nhân viên đó.
Vương Trí Khởi cười gượng, cô ta đúng là …
‘’Ngày kia sẽ bắt đầu tiếp cận đối tượng!’’
‘’Chuẩn bị đi nhé!’’
Đầu thì gật nhưng lòng hắn không khỏi nghĩ thầm: Cô dám ra lệnh tôi à, để xem …
Một ngày nữa lại trôi qua, rồi ngày kia chầm chậm trôi tới.
‘’Cô mặc đồ sao giống lưu manh thế!’’
Vương Trí Khởi mắt chữ O, mồm chữ A…ngạc nhiên cực đại khi nhìn thấy Nhật Hạ Di.
Cô mặc một bộ đồ rất ‘’giang hồ’’
Quần thì rộng phía dưới, áo đủ màu sắc …lại còn cột ngang một chiếc áo nữa ngang lưng. Vương Trí Khởi nói không sai, nhìn rất giống nữ bang chủ phái Cái Bang! ( ặc)
‘’Anh còn nhìn gì nữa…mặc đồ đi!’’
‘’Tôi mặc đồ rồi đấy, ý cô bảo nãy giờ tôi cởi trần à!’’
Hắn toát mồ hôi nói lại ngay.
‘’Tôi bảo mặc giống tôi kìa!’’
‘’Mặc vậy làm gì?’’
‘’Hỏi nhiều quá, mặc đi, không tôi bỏ mặc anh luôn đấy!’’
‘’Rồi rồi!’’
Rốt cuộc, hắn cũng miễn cưỡng nghe theo. Lòng tò mò và háo hức, liệu cô ta đang có âm mưu gì đây!
10 phút sau, cả hai lưu manh xuất hiện tại một khách sạn nổi tiếng.
‘’Cô làm vậy có lộ liễu quá không đó?’’
Hắn không khỏi hỏi cô, tay huých nhẹ lấy tay cô.
‘’Im, không ta xử đó!’
Bắt gặp cái nhìn rất lưu manh của cô, hắn cố nuốt nước bọt.- có cần diễn quá vậy không?
‘’Dạ, hai anh chị muốn đặt phòng ạ!’’
Khuôn mặt của người phục vụ trở nên trắng toát khi nhìn thấy Nhật Hạ Di và Vương Trí Khởi.
‘’1 phòng, ngay lập tức!’’
Hạ Di ra vẻ nghiêm túc. Đôi mắt nhếch lên, bàn tay xoa xoa nhìn có vẻ dân chuyên nghiệp.
‘’Dạ…đây ạ!’’
Người phục vụ sợ hãi, luống cuống lấy ngay một cái chìa khoá phòng cho cô.
‘’105 à…chuẩn đấy!’’
Cô nhếch mép một cái rồi khoát tay ra lệnh Vương Trí Khởi bước đi.
‘’Cô…’’
Tiếng hắn nho nhỏ nhưng đầy vẻ tức giận.
‘’Im lặng đi…tí vào phòng nói!’’
Hắn định lên tiếng thì bị cô quát ngay. Cái nhìn lưu manh làm hắn phải tịt họng luôn.
‘’Há há há…’’
Vào đến phòng, sau khi đóng cửa lại, Nhật Hạ Di bật cười to như chưa bao giờ được cười.
Mồ hôi trên trán của Trí Khởi muốn rơi mà cũng không rơi được!
‘’Cô định làm gì…’’
‘’Bây giờ đang là ban ngày đó!’’
Trí Khởi lên tiếng nhắc nhở.
‘’Ban ngày mới thuê một phòng!’’
Tiếng Hạ Di vẫn thản nhiên.
Cộng với vẻ mặt không có một chút đùa, hắn lạnh cả xương sống.
‘’Đừng có nghĩ bậy! Tối đến sẽ hành động!’’
Cả câu nói đó nữa…may mà hắn đã tôi luyện được sự chịu đựng, không thì ngất khi nào không biết.
‘’Phòng bên kia là của Trần Lí Khải đó…tôi đã nghiên cứu kĩ rồi! Ông ta là một người thích yên tĩnh…nên ở một mình…nên tối nay đợi ông ta về, chúng ta sẽ tiếp cận!’’
‘’Ở bộ dạng này?’’
Hắn chỉ vào người mình rồi nói…giọng không được hài lòng.
‘’Ừm!’’
Hạ Di gật gật đầu.
‘’Chưa kịp nói gì, ông ta đã ngất cho mà xem!’’
‘’Cứ thử rồi biết!’’
…
Khoảng 10 giờ tối…phòng bên kia đã có tiếng bước chân khe khẽ.
‘’Nè! Chuẩn bị chưa…chúng ta đã đốt lửa làm khói tràn phòng bên kia…chắc ông ta sẽ mở cửa sổ, lúc đó, chờ thời cơ, lẻn vào thật nhanh!’’
Tiếng Hạ Di khẽ nhỏ ra lệnh.
‘’Rồi!’’
Quả đoán không sai, khói làm ông ta ngay lập tức mở cửa phòng.
‘’Một …hai…ba!’’
Nghe tiếng đếm thứ 3, thân thể của Hạ Di và Trí Khởi cùng chuyển động nhanh lẹ.
Chỉ 1 phút sau, họ đã ở trong phòng bên cạnh.
Không trốn ở đâu, Hạ Di bình thản ngồi xuống ghế.
‘’Ê, cô định cho ông ta thấy à!’’
Tiếng của hắn vừa dứt thì người cũng vừa vào tới.
Hắn đoán chắc ông ta sẽ phải hét to mà ngất lên cho mà xem nên thấy Hạ Di bình thản ngồi thì cũng ngồi xuống ghế bên cạnh.
Nhưng không, Trần Lí Khải không nói gì. Trên gương mặt ông ta cũng rất bình thản.
‘’2 người đến đây làm gì…định mời tôi sao…nếu vậy thì 2 người về đi!’’
Một nhà chuyên gia ô tô nổi tiếng như ông rất thông minh. Nhật Hạ Di chỉ qua hình ảnh và một ít thông tin về ông ta đã đoán chắc được việc ông ta sẽ rất bình thản khi gặp người lạ trong phòng…vì thế nào, ông ta sẽ tưởng họ là người muốn mời mình!
Cô đã lường trước được, ông ta sẽ không sợ hay ngạc nhiên về sự hiện diện người trong phòng ông ta.
Nhếch mép nhẹ, cô cười nhạt.
‘’Nếu có ý định mời ông thì huống gì chúng tôi phải ăn mặc như thế này…’’
Câu nói của Hạ Di làm Trần Lí Khải chợt nhíu mày.
‘’Nếu vậy thì sao lại ở phòng tôi, định cướp của giết người chắc!’’
‘’ha ha…sao lại đoán đúng vậy nhỉ!’’
Nụ cười của cô thật đắc chí.
‘’Nhưng người thì gì phải cướp, tiền chắc ông gửi ngân hàng rồi…nên cũng chẳng có gì mà cướp cả!’’
Rất thản nhiên cô nói nhưng cố ý động chạm vào sự cao ngạo của Trần Lí Khải.
‘’Người không có gì?’’
‘’Vâng!’’
‘’Tôi biết ông là một chuyên gia ô tô nổi tiếng nhưng nhìn thấy những tác phẩm của ông…những cái ô tô ông làm ra…tôi thấy thật không xứng!’’
Giọng nói rất sắc lại thêm phần nhấn mạnh, Nhật Hạ Di làm Vương Trí Khởi rất bất ngờ, nãy giờ không khỏi rời mắt khỏi cô.
‘’Không xứng?’’
Ông ta hơi run run tức giận vì sự sỉ nhục của Hạ Di.
‘’chúng tôi không phải là lưu manh nhưng phải mặc bộ đồ này vào thì gặp ông mới xứng!’’
‘’Nhật Hạ Di…cô đang làm gì vậy! Không phải cô…’’
‘’Im đi!’’
Bị Vương Trí Khởi ngắt ngang, cô quát lên nhưng vẫn luôn tỏ vẻ nghiêm túc và không hề đùa.
‘’Người này hơi ngưỡng mộ ông đấy nhưng hôm nay tôi sẽ cho hắn thấy ông thực chất như thế nào!’’
Bàn tay chỉ về Vương Trí Khởi, ánh mắt của cô không ngừng nhìn Trần Lí Khải.
Cô đoán không sai, Trần Lí Khải rất dễ bị kích động, cao ngạo nhưng không muốn nghe những lời khó nghe.
Những lời xu nịnh và ngon ngọt thì ông ta chắc đã nghe quá nhàm! Dùng cái đó chỉ vô ích!
Thử cho ông ta nếm mùi sỉ nhục xem sao?!
‘’Ha ha…’’
‘’Ngươi là cái thá gì mà dám nói ta như vậy!’’
Sức chịu đựng của chuyên gia có vẻ đã tới mức. Ông ta rõ là một người chưa từng nghe những câu này mà!
‘’Lời nói của ông cũng rất tầm thường!’’
Càng ngày, tiếng nói của Hạ Di càng mang âm sắc nặng nề, cố xoáy sâu vào sự hãnh diện và cao ngạo của ông.
‘’Tôi còn hơn ông là cái chắc!’’
Cuối cùng, cô chốt lại một câu làm ông ta suýt sộc máu.
‘’Hãy xem người mà ngươi ngưỡng mộ bại dưới tay ta như thế nào!’’
Liếc mắt tới Trí Khởi, cô cố nói giọng thật chắc.
Rồi nhìn sang Trần Lí Khải, cô đứng bật dậy.
‘’Tôi sẽ thử sức với ông…ông chấp nhận không?’’
Giọng nói rất tự tin về tài năng của bản thân…cùng với sự sỉ nhục của Hạ Di…Trần Lí Khải tức đến tím mặt.
‘’Ta sẽ …’’
‘’Nếu tôi thua và sỉ nhục ông, ông sẽ làm được gì…rốt cuộc ông chỉ là một chuyên gia nổi tiếng trên lĩnh vực ô tô…chứ cũng không làm gì được tôi!’’
‘’ngược lại, nếu tôi thắng thì tên tuổi của ông sẽ ra sao!’’
Lời nói của cô quả không sai, lại đánh trúng vào điểm yếu của ông ta nên…
Ông ta cũng chỉ biết im lặng và nghe theo- không thể để bất cứ ai có thể khinh thường ta được!
‘’ Được rồi, nếu muốn thử sức thì tài năng của ta sẽ cho ngươi sáng mắt’’
Vương Trí Khởi muốn ngăn Hạ Di lại…-‘’tôi biết cô giỏi nhưng về vấn đề thiết kế ô tô, sao cô có thể thắng ông ta được’’.
Nhưng cô đã đi đến bước này rồi, hắn cũng chỉ biết lắc đầu ngồi xem.