Nhóm của tụi nó lên hai chiếc xe được xem là hiện đại nhất và phóng vèo đến trường!
Đến cổng trường thì vẫn như thường lệ, những cặp mắt vẫn chung về một hướng chính là những ng bước xuống từ hai chiếc xe đấy!
_Ê! Ai dễ thương vậy?-một cô nữ sinh.
_Không biết! Mà cái tụi này thích làm màu quá đi! Bày đặt áo team, nhìn con Như Ý là tao không ưa rồi đấy!-nữ sinh 2.
_Nó ra vẻ thiên thần mà bên trong như một con ác quỷ!-nữ sinh 3.
Tụi nó nghe đc nhưng chẳng đếm xỉa, riêng nó thì hơi bực. Nói ai thì nói chứ trước mặt nó mà nói xấu Sam là ko đc rồi đó.
_Ra khỏi trường, NHÉ???- nó gằn chữ cuối cùng và liếc ba nhỏ đó.
_Mày đừng làm phách! Tao chịu đựng mày đủ rồi! Đừng tưởng con nhà họ Nguyễn Hoàng là ngon!- nữ sinh 2 ko biết to nhỏ mà sỉ vào mặt nó.
_Oh! Thử xem tao làm đc gì nha!- nó làm vẻ mặt ngạc nhiên và ngoắt Pin lại.
_Gì Lucy???-Pin ngây thơ trả lời.
_Đưa phone của nhóc cho chị mượn!-nó ra vẻ ôn dịu khi nói chuyện với Pin.
_Ok! Đây nè!-Pin đưa đt cho nó.
Nó bấm bấm và đưa lên tai bật loa lớn.
_Hiệu trưởng! Ông mau rút hồ sơ của Dương Tiểu Ánh lớp 10A4 và vứt ra khỏi cái trường này cho tôi!-nó nói đầy giỡn cợt.
Cả trường lúc này thì sững sờ, chăm chú theo dõi từng cử chỉ hành động của nó.
_Thưa tiểu thư Hạ Băng, vì sao ạ?-ông hiệu trưởng giọng run run vì tập đoàn Dương cũng rất lớn trong nền kinh tế hiện giờ.
_Vì GHÉT!- nó trả lời.
_Vậy thì....thì...được thưa tiểu thư!-ông hiệu trưởng ngập ngừng.
Nó tắt máy rồi đưa cho Pin và nhìn nhỏ Ánh vẻ bất cần.
_Sao hả? Tao làm đc vậy đó!- nó khinh bỉ nhìn Ánh.
Con Ánh chỉ biết đứng lặng. Gương mặt hiện nét cười rồi ngẩng đầu cười ha hả.
_Mày tưởng chỉ có cái trường quý tộc này thôi sao. Còn cả trăm trường trong Thành phố năn nỉ mà tao còn ko vô. Đc thôi, mày cứ chờ đấy!-Ánh vênh mặt.
_Mày có muốn là vào Thành phố còn ko đc huống chi là mấy cái trường con rác rưởi đấy ko???-nó khoanh tay trước ngực.
_Tao sợ ghê, nhớ lời mày nói!-nhỏ Ánh cũng vênh mặt.
_Đi thôi, đứng đây tí nữa coi chừng lây cái tính Gato của nó đó!-Sam ngoắt mọi ng ra vẻ muốn đi.
_Hhahahaha, tội thật!-tụi nó đồng thanh.
Nó và Sam cùng nhau lên lớp, anh và David đưa Phúc lên phòng hiệu trưởng xin nhập học và hắn thì về lớp của hắn. Pin và Lin thì có vẻ tiến triển hay vì độ ngây thơ của Pin mà cầm tay Lin dung dăng dung dẻ về lớp khiến cô nàng mặt đỏ như cà chua và bỏ rơi một mình Lee bơ vơ.
Hắn và Yin lên lớp thì bắt gặp ngay khuôn mặt hầm hầm của Thịnh, Thịnh có vẻ tức giận vì chuyện vừa rồi. Hắn cũng chẳng đếm xỉa, ngồi vào bàn và lấy headphone đút vào tai tỏ vẻ ung dung.
Sam và nó ở lớp thì chán nản, nó cũng đeo headphone còn Sam cứ ngồi lải nhải lải nhải gì ko biết!
Và cuối cùng giờ học cũng bắt đầu.
3 giờ sau.
Reng......Reng.......Reng
_Ra chơi rồi! Ăn thôi!- Sam rú lên.
_Từ từ coi con heo ham ăn này!-nó liếc yêu cô.
_Tao đang đói, tha ày đấy, đi ăn thôi!- cô kéo nó một mạch xuống căn tin.
Tại căn tin.
_Ê, hai đứa kìa!-anh chỉ chỉ về phía hai nó đang đi lại.
_Ủa, Pin,Lin đâu? Còn Yun, Yin và Phúc nữa và Lee ở đâu rồi?-Sam ngu ngơ.
_Thưa chị Sam, reng chuông ra chơi chính xác là đc 1 phút 46 giây thôi ạ! Có hai tui là trốn xuống đây trước đc 10 phút thôi chị Sam ạ!- David ngồi nói mà làm nó cười sặc ruột.
_Oh! Hai ng trốn học!-Sam chuyển chủ đề.
_Thì nãy là giờ toán, mà toán thì chán nên xuống đây ngồi mua đồ ăn cho hai cô trước nè.-anh quơ quơ bịch bánh trước mặt cô.
_Oh! Cho em đi!- Sam giật bịch bánh và hạ mông xuống ăn ngon lành. Nó thì đi lại mua một ly cacao đá uống.
Nó mua xong thì 6 ng kia cũng xuống. Johnny thì đeo cặp mắt kính trên tay cầm cuốn sách vô cùng thư sinh khiến mấy cô nữ sinh đổ như mưa.
_Hihi! Chào Sam-John chào Sam và gãi đầu ngượng nghịu.
_Ừ, chào!- Sam cộc lốc khiến chàng John đây hơi buồn.
_CÓ SỰ BẤT THƯỜNG!-cả đám đồng thanh.
_Chuyện gì nhể???- Sam ngu ngơ.
_Johnny! John thích chế Sam rồi phải không?-Pin giỡn cợt.
_Đ...đâ....đâu....đâu có đâu. Ai nói?-John mặt đỏ như gấc.
_Tui nói đó!-nó cũng tham gia ghẹo John.
_Oh! Kệ ng ta!-Sam vẫn ăn và ăn.
_KO CÓ KỆ ĐC!-lại đồng thanh nguyên một đám.
_Vậy ngồi ghẹo tiếp đi để đồ ăn tui ăn cho ha!-Sam ôm đống bánh về phía mình.
_TỤI NÀY ĐẸP CHỨ ĐÂU CÓ NGU!-lại đồng thanh.
_Lũ ham ăn!-Uyên từ đâu nhảy bổ tới ôm cổ Ken.
_Bỏ ra!-Ken bỗng lạnh nhạt.
_Ko chịu!-Uyên nũng nịu chảy nước.
_Ok! Vậy đừng có trách!-Ken nói rồi đứng dậy giật phắt tay của nhỏ xô xuống đất khiến nhỏ mắc cỡ và tức vô cùng.
_Anh.....em thích anh mà, sao lại đối xử với em như thế?-nhỏ rưng rưng nước mắt.
_Cô thích tôi thì kệ cô, tôi ko thích cô thì cô ko có quyền để xem tôi như người yêu của cô hiểu chứ! Bây giờ thì Biến!- anh quát.
_Ngày nào đó anh phải hối hận!-nhỏ đứng dậy quay đi và ko quên lườm nó một cái sắc lẽm.
|End chap|