Thêm một làng sóng mạnh do nó và Hạo Thiên gây ra, nó vừa bước xuống xe Hạo Thiên thì cả trăm ánh mắt hình viên " kẹo " đồng ngọt lịm hướng vào nó, lời xỉ vả, bàn tán muốn tăng scandal cát-xê cho nó nỗi luôn đây mà, anti fan của nó phần lớn là nữ sinh..
- Hết Hoàng Tử Gia Kỳ, Thiên Lâm rồi đến Hạo Thiên đứng là trơ trẽn mà - Ns1
- Sao con đó nó được đi cùng Anh Hạo Thiên chứ? - Ns2 tức tối.
- Đúng là hồ li mà - Ns3
Bỏ qua tất cả ánh mặt hướng về mình, nó và Hạo Thiên chia hai ngã tự lếch thân về lớp của mình ( lớp 11 và 12 sao đi chubg được ^^ )
Vừa đặt chân bước vào cửa lớp các ánh mắt lại hướng về nó, nhất là ánh mắt của Á Phương như nóng muốn cháy da.
Nó thản nhiên bước về chỗ ngồi của mình vứt cái cặp lên bàn.
Nhỏ Như , Nguyệt, Rin và Ron chạy lại hỏi tùm lum la thứ chuyện.
- Sao tối mày không về nhà? Mày có biết ông Lâm xém đốt cái " Nhà Tranh " của tao không? - Nhỏ Nguyệt lên tiếng kể lể trách móc.
- Cậu có sao không? Bị gì mà không về nhà? - Rin lay tay nó.
- Mày bị thằng nào đành hay ám sát à? - Nhỏ Như hỏi một câu rất là chí lý nhưng nhìn mặt nhỏ ngu ơi là ngu
Bốn đứa thi nhau hỏi làm đầu nó quay như chóng chóng, hết biết đường trả lời luôn.
- Stop.
Tụ mày tha cho tao.
Tao là tội phạm à - Nó đập bàn cái " Rầm " rồi úp mặt xuống " ngủ " =...=.
* Reng...!Reng....Reng * Tiếng chuông vào học vang lên giúp nó giải thoát khỏi tra khảo của bốn đứa bạn.
Cùng lúc đó hắn , Gia Bảo và Anh Quân cũng vào lớp.
Nó vẫn úp mặt xuống bàn với chiến dịch " giả ngủ ".
Hắn liếc mắt nhìn nó một cái rồi cùng lơ xem như không khí, vừa vào trường định lên trêu nó nghe mấy đứa học sinh trong trường xì xầm nó đi chung xe với Hạo Thiên làm hắn khó chịu không hiểu nguyên nhân, bực tức không thèm nói chuyện với nó.
Cô giáo bước vào lớp, cả lớp lại ồn ào vì tiết đầu là tiết Sinh mà cô giáo chủ nhiệm lại dạy Anh Văn sao lại vào giờ này, dạy thêm để tăng tiền lương đây mà " Đây là suy nghĩ chung của bọn học sinh ".
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có 3 học sinh mới, một bạn là du học sinh ở Mĩ mong cả lớp giúp đở bạn ấy - Cô cười một nụ cười tỏa nắng nhưng không nhầm nhò gì với bọn học sinh vì bọn nó mất bệnh " Hám Trai " hết rồi.
- Ba em vào đi - Cô nhìn ra cửa ra hiệu cho học sinh mới vào lớp, tất cả học sinh điều hướng ra cửa lớp xem hot boy hot girl nào chuyển vài lớp mình.
( Trừ bọn nó và bọn hắn ) ..
Phía cửa bước vào là hai cô gái và một chàng trai, cô gái tóc nâu hạt dẻ mắt xanh con lai khá xinh và cute.
Còn cô gái tóc đen huyền mặt trắng nhờ son phấn.
Chàng trai khá lãng tử play boy chính hiệu nhưng không xếp vào hàng hot boy.
- Ba em tự giới thiệu đi - Cô giáo.
Cô gái tóc nâu lên tiếng, - Chào mọi ngừi tớ là Châu Lâm Anh hay gọi là Yu là du học sinh ở Mĩ mong mọi người giúp đỡ - Yu cười một nụ cười tỏa nắng.
[ Châu Lâm Anh 16tuổi là trẻ mồ côi bị bắt bán thân nhưng nó vô tình cứu được và cưu mang.
Là trinh thám của nó và người lo công ty thời trang Băng Lâm ở Mĩ ( Cung cấp thêm cho các bạn là Băng đã dùng tiền tiết kiệm lập một công ty nhỏ khi 13 tuổi với số IQ 3 số cao ngất ngưởng nên khoảng 2-3 năm sau công ty Băng Lâm đã đứng thứ 2 thế giới ( tác giả có chém gió quá khônh nhỉ? ) ).
Chỉ số IQ: 280/300.
Giỏi Võ đạt huyền đai Vovinam, Judo, Kate do nó chính tay dạy cho Yu và khuôn mặt lạnh cũng do nó dạy nó nói " Lớn rồi.
Phải biết kèm nén cảm xúc " nên thầy nào trò nấy Lạnh như băng nhưng khi nói chuyệu với nó thì cứ như con nít.
Sữ dụng thành thạo các vũ khí là người khá tàn nhẫn giết người không gớm tay.
( Ác quỷ đội lốp thiên thần đây mà ^^ ) ]
- Chào mọi người tớ là Nguyễn Tuệ Trâm đây là anh trai tớ Nguyễn Thanh Tân mong làm quen - Tuệ Trâm cười nụ cười tươi nhưng hơi bị giả tạo.
[ Hai nhân vật này đã được nói rõ ở Ngoại Truyện ]
Nó đang nằm suy nghĩ nghe đến cái tên Nguyễn Tuệ Trâm và Nguyễn Thanh Tân liền ngóc đầu lên nhìn, khóe miệng nở nụ cười quỷ mị " Lại gặp nữa rồi? Lần này các người phải trả giá những gì đã làm với gia đình của tôi.
Tôi thề sẽ làm cho gia đình các người SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT ".
Hắn nhìn thấy nụ cuờư của nó cảm thấy lạnh ở sau gáy, nụ cười thật gê sợ.
- Bây giờ các em tự tìm chỗ ngồi để bắt đầu tiết học - Cô giáo.
Hai anh em nhà họ Nguyễn ngồi bàn cuối của tổ 4.
Yu bước xuống chỗ ngồi của nó cười tươi làm ai kia nhìn thấy nụ cưười hơ bị ngất ngây con gà tây.
- Chị Băng em nhớ chị lắm - Yu ôm chầm lấy nó khiến cả lớp há hốc mồm .
- Em về đây là gì? - Nó buông Yu ra.
- Em về đây có số chuyện - Yu liền thay đổi cảm xúc bằng khuôn mặt vô cùng nghiêm túc lạnh lùng không thua không kém nó.
( Sự Phụ với đệ tử có khác =...= )
- Ngồi vào chỗ đi.
Yu đi xuống bàn phía sau nó nở nụ cười thân thiện " Mỹ nhân kế " vớư người ngồi bên dưới.
- Bạn nhường mình chỗ ngồi này được chứ?
- Òh.
Bạn ngồi đi - Thế là một nạn nhân đã vị lừa cà cuống gói ra đi à nhầm cuống tập sách đi ra chô khác ngồi.
Và tiết học bắt đầu Thầy làm gì kệ thầy, Trò làm gì kệ trò.
Mỗi người mỗi việc..