Về đến nhà hắn thậm trí chẳng thèm mang quà lên nhà.
“Quà của tôi đâu?” hắn chìa tay trước mặt nó khi vừa bước vào nhà.
“Đợi tí” nó nói xong đi thẳng vào phòng, lúc sau mang cho hắn một cái hộp nhỏ.
Hắn mở ra là một chiếc caravat màu nâu đỏ
“Xin lỗi, tôi chỉ có khả năng mua được như thế” nó như hiểu ánh mắt hắn nhìn món quà
“Thế thôi?”
“Anh muốn gì nữa, tôi làm gì có tiền”nó phản bác
“Ít nhiều hôm nay tôi tặng cô nhiều đồ như thế, cô cũng nên cám ơn tôi chứ” hắn nhìn nó chằm chằm
Nó chột dạ, sao ánh mắt hắn cứ gian gian thế nào ấy.
“Tôi có cái thân này, anh lấy thì lấy” nó thách thức người gay trước mặt.
“Thật?’ hắn nhìn nó thâm trầm, không thể đoán hắn đang nghĩ gì nữa
“Không có khả năng sao?, hay chê tôi không xứng” nó mỉa mai
“Ok, tắm đi, rồi vào phòng tôi” hắn bỏ lại một câu rồi biến mất sau cánh cửa phòng hắn
Nó chết đứng, nó chỉ đùa thôi mà, sao hắn lại nói thế chứ. Muốn true chị à? Chị sẵn sang tiếp chiêu nhé.
Nó đi vào phòng lựa ngay bộ đồ ngủ hello kitty mà hắn ghét nhất chạy ù vào nhà tắm. Sau một hồi đau lòng nó quyết định xóa đi lớp phấn trên mặt, nhưng nó vẫn thấy tiếc,vì chẳng mấy khi mình đẹp thế này.
Tắm xong nó gõ cửa phòng hắn, hắn mở cửa ra, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm nhỏ bé. Hộc máu chết mất, sao lại ăn mặc khêu gợi thế này chứ.
Mặt nó không tự giác đỏ lừ,bí quá, nó cười đi vào trong phòng hắn, hai tay chắp sau lưng.
“Cô mặc thế này đi quyến rũ tôi?” hắn run run giọng
“Sao? Không thích ư?” nó nhếch mép
“Không sao, đằng nào chẳng lột ra hết cả”
Oách, hắn dám nói vậy nữa kìa. Hình như quá lố rồi thì phải, ánh mắt hắn nhìn nó thật đáng sợ y như hổ rình mồi vậy. Nó thấy chột dạ, tay tiết ra mồ hôi, tim thì thi nhau đập.
Hắn tiến tới gần nó, vén vén mái tóc, mắt nhìn nó không chớt dù một cái. Ngay sau khi nó hiểu ra tình hình thì môi đã bị chặn lại, thân hình gần như khỏa thân của hắn dán sát vào cơ thể nó, khiến tim nó như muốn rụng ra vì đập quá mạnh.
Môi hắn thật mền, đầu lưỡi thì thật linh hoạt, môi và lưỡi của hắn thi nhau trà sát true đùa trên môi nó. Nó hơi run nên chưa dám đáp lại.
Hắn thả nó ra, nhìn nó cười.
Tự nhiên nó thở phào nhẹ nhõm, làm nó hết hồn hết vía tưởng hắn làm thật.
Con người thật là mâu thuẫn nhé, muốn cùng cực phẩm lên gường nhưng khi sau sắp xẩy ra lại sợ, khi hắn buông ra lại thở phào, sau đó lại cảm thấy một cỗ tiếc nuối.
Hắn nhìn khuôn mặt của nó thay đổi một cách thú vị. Hắn nhận ra cô nàng này còn nghĩ hắn là gay đây mà.
“Sao sợ rồi?” hắn khiêu chiến
“Sợ? ai sợ” nó ương bướng
“Vậy tôi tắt đèn nhé”
“Tắt thì tắt sợ gì, dù sao tôi cũng ngũ với anh một lần rồi mà” nó cứng rắn nói
“Khác nhau nhé” hắn cảnh cáo nó
Nó im lặng, cảm thấy mình có chút hy vọng hắn có thể làm thực sự.
Hắn tắt đèn kéo nó quẳng lên gường, nó chưa kịp bắt kịp hành động của hắn thì đã thấy một thân hình cao lớn đè lên nó.
“Anh… anh định làm gì?” nó run giọng hỏi, tay che trước ngực
“Làm chuyện em đang nghĩ đó” hắn cười cười
“Tôi không có nghĩ gì cả”
“Thật ư? Vậy thì anh sẽ làm việc anh nghĩ nhé” hắn kéo tay nó ra, đưa lên phía trên đỉnh đầu nó.
Hắn cúi đầu hôn nó, nụ hôn mang tính chiếm hữu cực kỳ nóng bỏng, nó không tự chủ được bắt đầu đáp lại hắn, hắn khẽ hừ một tiếng, sau đó thả tay nó ra, nó choàng tay lên gáy hắn, cùng hắn phối hợp.
Đầu óc nó bị nụ hôn làm cho choáng váng, chẳng còn kịp suy nghĩ gì, chỉ biết là hắn rất dịu dàng hôn lên trán, tai rồi xuống xương quai xanh, rồi nó cũng chẳng biết làm sao hắn lại lột quần áo của nàng nhanh như thế. Cảm giác mát mát trên da khiến nó nhận ra mình đã khỏa thân nằm dưới một người đàn ông cũng khảo thân.
Tay hắn vuốt ve bộ ngực của nó, khiến tai nó nóng bừng lên, nó thậm chí còn nghe được tiếng tim nó và tim hắn đập nữa.
Nó cảm nhận rõ bộ phận bên dưới người hắn rất nóng đang tì lên bụng nó khiến toàn thân nó nóng ran.
Hắn cảm nhận được sự run rẩy của nó, nhưng hắn không thể và cũng không muốn dừng lại, hắn sẽ biến nó thành người đàn bà của hắn, hắn sẽ là đàn ông đích thực như nhiều năm trước.
Nụ hôn của hắn mỗi lúc một mãnh liệt, khiến cơ thể nó không kiềm chế được mà run lên, nó muốn hắn, muốn toàn bộ cơ thể của hắn. Nhưng nó không dám nói, chỉ biết nằm đó để hắn muốn làm gì thì làm, đầu óc nó hơi vào mơ hồ.
“Đau…” nó hét lên khi hắn thô lỗ đột nhập vào cơ thể nó, nước mắt không tự giác chảy ra.
“Em là con gái ?” hắn bất ngờ, bà cô dưới thân hắn đã 29 tuổi vẫn còn nguyên. Số hắn đúng là không đến nỗi tệ” Anh xin lỗi, anh sẽ nhẹ nhàng hơn” hắn vuốt ve người nó, hôn lên đôi môi gần như đã tấy lên vì hôn.
Đến khi nó đã bớt đau thì hắn liên tục chuyển động, thân thể của hắn không ngừng nhấp nhô trên người nó. Nó nhận thấy một thứ cảm giác nó chưa bao giờ gặp qua trong đời, thật sự rất mới, rất mê người.
Nó không biết gì cho tới khi hắn hét lên, rồi đổ gục trên thân hình nhỏ bé của nó.
“Em thật tuyệt” hắn thì thào bên tai nó.
“Nặng quá” nó khẽ nói
Hắn lồm ngồm lăn ra bên cạnh nó, ôm nó vào lòng, âu yếm hôn lên trán nó.
Một lát sau
“Thích không?” hắn thì thào bên tai nó, khiến nó nhồn nhột
“Đau quá” nó khẽ kêu
“Không sao, lần đầu nó thế, bây giờ anh sẽ khiến em thấy thích”
“Mệt lắm” nó từ chối
“Anh không mệt, chỉ cần em hưởng thụ là được rồi”
Cuối cùng nó cũng hiểu hai chữ”hưởng thụ” là gì? Nó bị tên khốn đó hành suốt từ tối thứ sau cho tới tận đêm chủ nhật, khi hắn buông tha cho nó thì người nó không còn một chút sực lực nào cả.
Gay gì mà lại khiếp thế, nó thật sự thấm thía câu nói” không nên chọc vào tự tôn của đàn ông”.
“Dậy rồi?” nó vừa mở mắt lại gặp ngay ánh mắt như sói của hắn đang nhìn nó.
“Cút” nó lấy hết sức gào lên với hắn
“Anh sẽ cút ngay sau khi chúng ta vận động buổi sáng một tí” hắn nói, tay thì không quên vuốt ve dọc sống lưng nó.
“Tôi mệt lắm, không làm nổi đâu, tha cho tôi đi mà”nó quay ra năn nỉ
“Nhanh thôi mà, vẫn sớm” hắn nói xong chẳng cần sự cho phép của nó, đã lật người nằm đè lên hắn.
Nó thừa nhận, nó cũng thích cái cảm giác hắn mang lại cho nó, nhưng mà vấn đề ở chỗ hắn quá khỏe, hắn đòi hỏi như bị bỏ đói rất rất lâu rồi khiến nó kiệt sức. Cả hai ngày ba đêm nó mới ngủ được vài tiếng đồng hồ, nó chắc chắn giờ mặt nó không khác gì con gấu trúc.
Sau khi thỏa mãn bữa ăn buổi sáng, hắn vui vẻ ôm nó vào toa lét tắm cho nó, nó ngồi im kệ hắn tự tắm , tự mặc quần áo, tự lôi nó đi ăn sáng, tự chở nó đến công ty. Nó tranh thủ ngủ được tí nào thì hay tí đó, nó mệt tới mức trước khi xuống xe hắn hôn nó,nó cũng chẳng có hơi sức chống đối.
“Cậu làm gì mà mệt mỏi thế?”
“Ừ, có chút việc” nó vừa ngáp vừa trả lời Thảo
“Chuyện gia đình à?”
“Ừ”
“Sếp Dương lo cho cậu lắm đó, hắn hỏi sao mày lại nghỉ thứ bảy, gọi thì không nghe máy”
“Cậu không báo dùm tớ à?”
“Có, nhưng hắn vẫn hỏi thôi”
“Kệ hắn, mình chả quan tâm, buồn ngủ quá” nó mệt mỏi nằm bò trên bàn.
“Sếp bảo, sáng thứ hai cậu tới thì vào gặp sếp”
“Ừ” nó thở dài lê cái xác đi trình diện
“Sếp tìm tôi?” nó vào phòng, thì sếp Dương đang uống café
“Sao lại nghỉ thứ bảy?” hắn nhìn nó chằm chằm
“Có chút việc ấy mà. Sếp đừng quan tâm”
“Việc lớn hay nhỏ?”
“Nhỏ, à không lớn, mà không phải vừa vừa thôi”
“Xong chưa?”
“Rồi, mà sếp muốn hỏi gì nữa không? “ nó chẳng đủ kiên nhẫn
“Tối nay đi ăn với tôi được không?”
“Lý do?”
“Tôi có chút chuyện muốn nói với cô” hắn có vẻ bối rối
“Để khi khác được không ạ? Tôi mệt lắm, chẳng có hơi sức đâu mà nghe chuyện của anh”
“Cuối tuần thì sao?” hắn kiên nhẫn
“Được, tối thứ bảy” nó mệt mỏi muốn chấm dứt câu chuyện
“Hôm trước có người tìm cô hả?”
“Ai cơ?”
“Bạn gái cũ của tôi”
“À, ừ. Mà khoan nói đến chuyện này, tôi muốn anh quản lý người yêu cho kỹ, đừng làm phiền tôi nữa. Chuyện của mấy người tự mấy người giải quyết đi, tôi chẳng thấy nó có lien quan gì tới tôi cả” nó nói một hơi
“Sao lại không liên quan?” hắn hỏi lại
“Tôi thì liên quan quái gì đến chuyện của Sếp” nó gắt lên
“Tôi vì cô mà mới chia tay với cô ấy.”
“Vì tôi?” vô lý nó có làm gì đâu
“Đúng, tôi muốn lấy cô cho nên mới chia tay với cô ấy” hắn thảm nhiên nói
“Lấy tôi?” Nó ngạc nhiên nhìn hắn, tay gãi gãi đầu, nó cần suy nghĩ xem đang có chuyện xảy ra ở đây.
Sếp Dương khẽ mỉn cười, nụ cười này chẳng có tí nào gọi là không nghiêm túc cả. Nó hơi giật mình khi thấy thái độ thảm nhiên cũng như nghiêm túc của hắn.
“Sếp Dương, sếp đi bệnh viện chụp CT đi, nếu bận quá thì đi thẳng xuống Biên Hòa cũng được”
“Gia đình tôi thích em”
“Thích tôi thì có liên quan gì đến chuyện này? Đừng nói với tôi là anh hiếu thảo nha, nhìn không giống lắm đâu” nó khoanh tay nhìn hắn mỉa mai.
“Không hẳn, tôi cũng nghĩ em sẽ là người vợ tốt”
“Chúng ta nói rõ luôn đi” nó thảm nhiên kéo ghế ngồi, nhưng trong đầu thì lung tung hết cả.
“Được” hắn cười cười
“Nhìn tôi có trẻ không?”
“Không, đến tuổi lập gia đình rồi”hắn lại tủm tỉm
“Đúng, đó là lý do chúng ta không hợp.” nó kết luận
“Tại sao?”
“Đúng là sếp chưa hiểu đời lắm. Tôi nói sếp nghe nhé, tôi đã 29 chín tuổi 5 tháng rồi, có nghĩa là đã quá 5 tháng so với kế hoạch kết hôn của tôi.”
“Hết mức vớ vẩn” hắn bất bình
“Với tôi nó không vớ vẩn tí nào cả”
“Cô thấy tôi có điểm gì không thích hợp với việc làm chồng cô chứ?”
“Tất cả đều không hợp”
“….”
“Một là sếp quá trẻ, tôi quá già, nếu như lấy sếp thì chúng ta sẽ là một cặp chị em, nhất là sau khi có con thì chúng ta sẽ là cô cháu, sếp thấy thế có hợp lý không?”
“Xã hội thiếu gì cặp đôi như thế”
“Nhưng tôi không muốn phải chăm sóc con rồi phải chăm sóc cả ba chúng”nó lý luận
“Tôi không cần cô chăm”hắn gằn giọng
“Chốt lại là già và trẻ là không được, trừ khi sếp già hơn tôi”
“Lý do thứ hai?” hắn tảng lờ
“Thứ hai là sếp quá thông minh”
“Cái này liên quan gì đến hôn nhân chứ?”
“Sao không? nếu sếp quá thông minh thì đương nhiên trong cuộc sống va vấp, sếp nhận ra tôi quá ngốc thì sếp sẽ càng coi thường tôi. Hai vợ chồng coi thường nhau thì không hạnh phúc”
“Tôi sẽ không thế” hắn khẳng định
“Không thông qua”
“…”
“Thứ ba là anh quá đẹp trai, phụ nữ sẽ đeo bám nhiều, tôi không có khả năng giữ được anh cả đời”
“Đó là bản chất mỗi con người, tôi tin mình là người chung thủy”
“Tôi thì không”
“…”
“Thứ tư là tôi không thích anh, đây là quan trọng nhất”
“Tình cảm có thể bồi dưỡng sau hôn nhân mà”
“Anh nghĩ điều này có thể sao? Tình yêu sau hôn nhân? Chưa biết tính xấu của nhau mà còn không yêu huống hồ sau khi biết hết thảy.Mà tiện đây tôi nói cho sếp nghe nhé, tôi không có một tính nào tốt cả đâu”
“…”
“Nói chung là chúng ta 100% không có cơ hội, 100% không hợp” nó kết luận
“Cô nghĩ cô có thể kiếm được người hơn tôi ư?” hắn khinh bỉ nhìn nó
“Tôi không còn ý định lập gia đình nữa cho nên không cần kiếm ai cả” thỏa mái nói
“Tôi nghĩ tháng tám này là thời điểm kết hôn hợp lý nhất, cứ quyết định vậy đi”
“Nhóc con, đừng làm chị đây đập cậu đấy” nó gào lên, đúng là nước đổ lá khoai, nói cả ngày trời mà hắn dám không thèm để ý tới lời nó nói. Nó đứng dậy, bỏ ra ngoài, trước khi đi nó cố tình đá vào chậu cây ngay cạnh cửa.
“Đồ điên, càng nói càng điên” nó ra cửa, nghĩ thế nào lại mở cửa quay vào rống lên với hắn.
Nó về tới chỗ ngồi thì ngục ngay xuống bàn, giờ đầu óc nó rối tung rối mù hết cả nên.
“Chị Hiền có người kiếm đó” một bé đồng nghiệp nói.
“Ai?” nó chẳng thèm nhấc đầu nên, ngoài nhóc Dương còn ai nó kiếm nó nữa chứ.
“Em không biết, anh ấy để lại số di động bảo chị gọi lại cho anh ấy” cô bé đưa cho nó một tờ giấy có số điện thoại, nó ném luôn vào thùng rác trước đôi mắt tròn xoe của cô bé.
“Bạn trai à? “ Thảo từ đâu chui ra
“Tao mà có bạn trai à? Mắt mày kém à?” nó lầu bầu trả lời.
“Cũng đúng ha” Thảo gật gù đi về chỗ ngồi
“Chị Hiền, chị có điện thoại nè” lại là cô bé lúc nãy
“Nói với họ chị không có mặt” nó gào lên
“Anh ấy bảo chị nghe máy ngay” cô bé bối rối
Nó mệt mỏi đứng dậy đi đến bàn điện thoại
“Nhầm máy rồi” nó nói rồi cúp máy luôn
“Chị ! anh ấy nói tìm Hiền, kế toán tiền lương mà, nhầm làm sao được” con bé tò mò
Điện thoại lại reng, nó nhấc máy
“Muốn gì ?” nó thô lỗ
“Muốn nói chuyện với em” giọng nam quen quen nha.
“Tôi không quen ai là con trai cả, cho nên nhầm máy rồi” nó nói
“Hiền, anh đây?”giọng hắn kiên nhẫn
“Anh nào?”
“Nguyện” người bên kia hét lên với nó, giọng hét như thế chỉ có cái tên hành hạ nó mấy ngày nay thôi chứ còn ai vào đây nữa.
“Chuyện gì?” nó hạ giọng
“Em có chuyện gì thế? Tâm trạng không vui?” hắn cũng nhỏ nhẹ
“Không có gì, cúp máy đây” nó chán nản, sao hai cái sao chổi này chịu khó làm nó tức thế này cơ chứ.
“Ai thế?” cả phòng nhao nhao hỏi nó.
“Không biết” nó gõ gõ đầu xuống bàn.
“Sao lại thô lỗ thế này cơ chứ? Chắc lại có ai chọc giận rồi đây mà” Nguyện cúp máy, sáng nay vẫn còn thấy bình thường mà, sao sáng sớm ra lại thay đổi nhanh thế không biết?.
Nhớ lại chuyện xảy ra mấy hôm nay, tâm trạng hắn thật tốt nha, không cố tình nhưng nụ cười cứ nở mãi trên môi. Hắn thấy mình đúng là người hạnh phúc nhất trên đời này.
Nhớ tới thân hình trắng nõn, đầy đặn, vòng eo nhỏ nhắn, cặp chân siêu thon của cô hắn lại không kiềm chế được mà nóng lên. Hắn rất bất ngờ khi thân hình cô đẹp vậy, hóa ra che dấu dưới đống quần áo rộng lùng nhùng kia là thân hình tuyệt đẹp khiến hắn mê mẩn mấy ngày nay.
“Cười gì đó?”
“Vào lúc nào thế?” hắn thu ngay nụ cười trên môi khi thấy Dũng lù lù trước mặt
“Khi cậu ngồi ngơ ngẩn” Dũng nhìn bạn tò mò “ Sao không nghe điện thoại?”
“Bận” hắn cúi xuống đống giấy tờ trên bàn.
“Bận gì mà tắt máy hai ngày hả? đừng nói là ngủ nha” nhìn thằng bạn, Dũng cũng phần nào đoán ra rồi.
“Chuyện gì?” hắn hỏi nhưng không dấu nổi nụ cười trên môi
“Thành công rồi?”
“Ừ”
“Bình thường chứ?”
“Trên cả bình thường”
“Hỏi bác sĩ chưa?”
“Tí nữa đi” Hắn vui vẻ cười
“Hạnh phúc chứ?” Dũng thấy vui thay cho bạn mình
“Ừ”
“Thế mày định sau này như thế nào?”
“Thế nào là thế nào?” hắn nhìn bạn
“Cưới hay…..”
“Để từ từ, tao cần suy nghĩ một chút” hắn cũng chưa quyết định mình sẽ làm gì với cô, hắn chỉ biết bây giờ hắn rất hạnh phúc mà thôi. Hắn biết cô chưa bao giờ là tiêu chuẩn lý tưởng của hắn cả, nhưng cô lại là ân nhân của hắn, cô đã cứu hắn hai lần.
“Cưới cô ấy không phải là ý tồi đâu? Dù sao nhìn cũng khá là dễ thương mà”
“Chuyện này nói sau đi, tao cần thời gian đã” hắn ngập ngừng.
“Trong cuộc đời mỗi người, chỉ có một người thích hợp thôi, mày đừng làm mình mất cơ hội”
“Nói như ông cụ, người đó còn ở đó mà, lo gì”
“Mày không nhận ra cô ta có nụ cười sát thương siêu cao sao?”
“Khiếp làm gì tới mức đó” hắn chối
“Vậy thì Hoàng xin số điện thoại của cô ấy đấy, cho không?” hắn trêu bạn
“Chán sống hả?” hắn nhíu mày nhìn bạn.
“Tuần sau đi Phú Quốc không? Tối thứ sáu đi, tối chủ nhật về” Dũng nhìn bạn hỏi
“Đi” hắn gật đầu ngay. Hắn muốn mang Hiền đi chơi vài nơi để củng cố tình cảm.