Người xưa là người đẹp vì lụa nhưng ở đây Vân Nguyệt cho thấy những bộ trang sức y phục này sinh ra bởi nàng.
Chúng càng toả sáng đẹp hơn khi tìm đúng chủ nhân, những tưởng đây đều là thứ bất kì người con gái nào cũng muốn nhưng vẻ mặt nàng dường như không thế.
Đợi người hầu ra ngoài hết, nàng mới quay sang nhìn A Ly mà không vui nổi.
“A Ly, em có bộ nào nhẹ hơn không? Hoặc là cho ta đổi mũ khác nhé… Không thì,…”
Nàng nói đến đâu đều bị cái lắc đầu của A Ly làm cho nản người, không để nàng than thêm nữa, A Ly vội chen vào rồi nhanh chân ra ngoài.
“Công chúa, phò mã đã đợi người ngoài cửa.
”.
Тruyệ.