“Nếu tiểu thư đây không phục… vậy người này thì sao?”
Vân Nguyệt tự tin hỏi lại nàng ta, không hiểu sao Lạc Vân thấy bất ổn mà quay người lại, nàng ta trợn mắt giơ tay chỉ.
“Ngươi… ngươi đến đây làm gì?! ”
Một trong những nha hoàn thân cận đi cùng Lạc Vân hôm đó, ánh mắt né tránh không dám nhìn mà cúi đầu, vừa ngẩng lên đã bắt gặp ánh mắt của nàng liền ấp úng kể lại.
Mọi lời nói không sai so với nha hoàn trước, tất cả ánh mắt đổ dồn lên Lạc Vân, lúc này chẳng ai có thể cứu nàng ta ngoài nghĩa phụ cả, vội nói.
“Nghĩa phụ… nữ nhi biết sai rồi, người cứu con…”.
Nha.