Nó vắt chân lên cổ mà chạy bán sống bán chết, may là tên tảng băng kia ko đuổi theo nó. Nó dừng lại, thở hồng hộc, rõ là xui xẻo, đã đi học trễ lại còn gặp 2 tên khó tính nữa chứ. Nó dở khóc dở cười cho số phận hẩm hiu của nó. Nó tìm lớp của nó - lớp 10a1. Trường gì mà to thế ko biết, làm sao nó tìm đc lớp đây. Cũng phải thôi, trường nó là do 4 tập đoàn lớn nhất thế giới xây dựng nên. Trường rộng 5000 ha, có khuôn viên ở 2 bên trái, phải và trước sau. Trường đc chia làm 4 dãy, 3 dãy là 3 khối 10, 11, 12. Mỗi khối đc chia thành các cấp A,B,C,D. Cấp A có các lớp A1, A2, A3, A4 chỉ dành cho con nhà giàu, học giỏi và học sinh nhận đc học bổng có thành tích từ 9,5 trở lên. Cấp B có các lớp B1, B2, B3, B4 dành cho con nhà giàu và học sinh nhận đc học bổng có thành tích từ 8,5 đến 9,5. Cấp C có các lớp C1, C2,C3, C4 dành cho con nhà giàu nhưng học tập chỉ đc loại khá và học sinh nhận đc học bổng có điểm từ 7,5 đến 8,5. Còn khối D có các lớp D1, D2, D3, D4 bao gồm con nhà giàu nhưng hay ham chơi và quậy phá và học sinh nhận đc học bổng có điểm từ 6,5 trở lên. Dãy thứ 4 là các phòng hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, hội học sinh,... và các câu lạc bộ khác. Trường chỉ dành cho những con nhà giàu hoặc những học sinh nhận đc học bổng. Tất nhiên là nó vào đc trường vì nó nhận đc học bổng. Nó vừa đi vừa ngắm ngôi trường, ko để ý xung quanh và bị một tên con trai chạy đến đâm sầm vào nó. Kết quả, nó ở trong một tư thế ngoài sức tưởng tượng, nam trên nữ dưới cách nhau có 10 cm ko thì môi đã chạm môi rồi. Nó mất 2s để hoàn hồn, nó chớp chớp mắt đôi mắt của mình vừa ngạc nhiên xen lẫn tức giận nhìn tên con trai đứng dậy. Anh có mái tóc đen, đôi mắt khói với hai hàng lông mày hình cung, chiếc mũi dọc dừa cao, làn da trắng hơn cả con gái, khuôn mặt vô cùng handsome. Nó nghĩ mình phải chửi cho tên này một trận vì đường rộng thênh thang ko chạy mà lại đâm trúng mình.
- Anh bị đui hay mắt anh để trang trí mà đụng trúng tôi vậy. Ko biết anh là cái thể loại gì vậy nữa.- Nó tức giận mắng.
- Anh xin lỗi em nha, tại anh đang suy nghĩ chút việc nên vô tình đụng phải em thôi, em tha lỗi cho anh nha.- Tên đó cười tươi với nó*nháy mắt với nó*
Nhưng anh ta ko biết rằng nó ko phải loại con gái thấy trai đẹp là mê mà nó thuộc loại 'miễn dịch' với trai đẹp.
- Bộ một câu xin lỗi là xong? Nếu chỉ cần xin lỗ là xong thì trên đời này đâu cần đến cảnh sát làm gì?- Nó khoanh hai tay trước ngực, vênh mặt lên nói
- Vậy anh thành thật xin lỗi em nhiều nhiều lắm đc chưa. Mà em có sao ko?- Anh ta tỏ ra quan tâm đến nó.
- Này, sao anh hỏi dở thế? Anh chưa bị ngã bao giờ ak hay anh là sinh vật lạ ko có cảm giác? Thử xem có người nào ngã mà ko đau ko? Nhìn anh cũng ko đến nỗi mà sao đầu óc lại có vấn đề.
- Ơ, sao em quá đáng thế. Anh đã xin lỗi em 2 lần rồi sao em còn nói anh thế.- Anh ta nhỏ nhẹ.
- Thôi thôi thôi, coi như tôi xin anh, anh đừng giở cái trò ăn nói nhỏ nhẹ và ra vẻ tử tế với tôi. Tôi cho anh biết, anh làm vậy cũng vô ích thôi, anh nghe cho kĩ vào.
- Em hiểu nhầm rồi, anh ko có ý đó.- Anh ta vẫn nhỏ nhẹ.
- Dù có ý đó hay ko tôi cũng mặc kệ. Hay bây giờ anh chỉ cho tôi lớp 10a1 ở đâu thì coi như tôi bỏ qua, xem như tôi và anh hòa và lần sau nếu gặp nhau thì coi như ko wen biết. OK?
- Đc rồi. Lớp 10a1 ở trên tầng 3 dãy thứ nhất, em rẽ phải đến phòng thứ 5.
- Cảm ơn. Nói rồi nó chạy lên lớp.