Cô Nương Uy Vũ


Người đàn ông có lẽ là bị dọa ngây người.

Nhất thời không có phản ứng cũng không có giãy giụa, mặc cho tôi tàn bạo gặm cắn một hồi.
Tôi liếc mắt nhìn đến giày Tây của ba tên vừa phá cửa đi vào, nhìn quanh bên trong một hồi, một người trong đó khóe mắt quét qua tôi cùng người đàn ông đang bị tôi hôn sau đó lại quay đầu đi, giống như đang nói: "Không có biện pháp, quá nhiều người." Một người khác xem ra giống như là chủ của đám người này vẫy vẫy tay: "Coi như quên đi."
Lập tức ba tên kia liền nối tiếp nhau đi ra ngoài.
Trong lòng rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Tôi vừa định rời khỏi người đàn ông này, không ngờ thế nhưng hắn lại một tay ôm lấy eo tôi, một tay ấn chặt đầu tôi.

Đầu lưỡi đẩy hai cánh môi của tôi ra, đổi khách làm chủ tiến công xông lên!
Tình thế xoay chuyển quá nhanh, tôi nhất thời không có phản ứng kịp, liền tùy hắn hôn sâu một hồi.


Giữa răng môi quấn quít xen lẫn mùi rượu làm cho tôi không biết là của mình hay là của hắn, cơ hồ khiến tôi đắm chìm ở bên trong.
Kỹ thuật hôn của hắn rất tốt, đặc biệt là đối với loại người bạn trai không thường bên cạnh như tôi đây mà nói hoàn toàn chính là như trời hạn gặp mưa!
Dương tử, anh xem, không có sự trói buộc của anh tôi có thể trải qua càng thêm phong phú.

Vừa nghĩ như thế, tôi mang theo ý trả thù càng nhập tâm vào nụ hôn này.

Cánh tay quấn lấy tấm lưng rộng rãi của hắn, dùng hết sức có thể trêu đùa người đàn ông này, chỉ chốc lát sau, liền có thể cảm thấy hạ thân của hắn có một khối nhô ra đỡ trên bụng tôi.
Mới vừa rồi chuyện ở bên ngoài khiến tôi tỉnh rượu mà vào lúc này toàn bộ tâm trí đều là ý loạn tình mê.

Tôi đánh bạo đưa tay phủ lấy khối nhô ra dưới hạ thân hắn, cách quần áo từ từ ma sát.
Cảm giác trong lòng bàn tay thứ đó càng lúc càng lớn, trong lòng tôi có chút kiêu ngạo, tạm thời rời đi môi của hắn, tôi khàn khàn thở dốc nói: "Tôi nghĩ, chúng ta cần một cái khách sạn."
Sau đó chúng tôi đến khách sạn nào, đi bằng cách nào, tôi đã hoàn toàn không nhớ rõ, thậm chí không biết người đàn ông này bộ dạng thế nào.
Tôi chỉ biết, đêm hôm đó chúng tôi đều hết sức điên cuồng.
Tôi nhớ rõ tứ chi đều quấn quít, đôi môi ướt át cơ hồ hôn khắp toàn thân, ngón tay có lực mà ôn nhu, thân thể phiếm hồng.

Một tiếng khàn khàn đè nén rên rỉ, thở dốc động tình, cái tiến vào đau nhói không chịu nổi, từ trong ra ngoài lấp đầy nóng bỏng.

Tôi nhớ rõ từng cái lần lượt dùng sức mà va chạm, cảm giác toàn bộ thế giới xung quanh cũng đong đưa, sung sướng cực độ.
Tôi còn nhớ một đôi mắt mê đắm, hình dáng xinh đẹp muốn chiếm hữu.
Đây là chứng một đêm cuồng loạn.
Trước khi mê man, một cái ý niệm một mực quanh quẩn trong đầu tôi —— này nhất định đáng giá hơn tên tiểu phục vụ đó.

Ngày thứ hai, khi tỉnh lại đầu tôi đau muốn nứt.

Đây là điều nhất định xảy ra sau khi say, nhất định đều là cảm giác nhức đầu muốn nứt.
Chỉ là tôi cũng không có quên hết thảy chuyện phát sinh hôm qua, tôi nhớ rõ ràng những cảm giác đó.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào.
Trong chăn □, □hạ thân tôi khẽ đau nhói còn có cảm giác dinh dính ướt át, tôi bắt đầu nghiêm túc suy tư một cái vấn đề —— ngày hôm qua, hắn rốt cuộc có hay không dùng biện pháp.

Tôi tìm mọi nơi trên mặt đất kiếm "Phế phẩm" hắn vứt, kết quả không thu hoạch được gì.
Tôi thừa nhận không phải thất vọng, tối hôm qua quả nhiên là tình thế cấp bách, không thể chờ đợi......
Tôi còn đang suy nghĩ đi tiệm thuốc nào mua thuốc mới không dễ bắt gặp người quen.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm chợt ngừng, tim của tôi cũng ngừng đập.

Bởi vì, người đàn ông đột nhiên xuất hiện này thật sự là quá mê người rồi.
Đẹp trai, cường tráng.


Mười phần nam nhân.
Nhìn bộ dạng hắn lại không ngờ lựa chọn là một cái khách sạn trang hoàng như thế này.

Tôi đoán tối hôm qua ngủ đúng một cực phẩm a.
Hắn không ngờ tới tôi cứ như vậy ngồi ở trên giường thản nhiên thưởng thức hắn nửa thân trần trụi.

Nắm một ***** khăn ngây người một lúc lâu.
Tôi cố kéo ra một nụ cười: "Buổi sáng tốt lành.

Có thể mượn phòng tắm của anh dùng một chút không? Tôi cũng muốn tắm rửa.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận