Có Phải Yêu Nhau Không


Đường Triều Ca đến , rồi lại đi.
“Mẹ , tiện nghi cho người phụ nữ kia rồi!” Tần Huyên có chút thất vọng, vốn là từ xa nhìn thấy Đường Triều Ca đến, nó muốn giúp mẫu thân đại nhân một cái, ai biết lại bị chính mình phá hỏng!
Còn nói ba ba tốt nữa chứ!
Đường Triều Ca nếu như không tức giận mới là lạ rồi!
“Đi, chuyện của người lớn trẻ con không nên hỏi đến, lại nói, con cảm thấy mẹ là quả hồng mềm sao? Tối hôm qua trên người bị bóp một cái, ngày hôm nay lại cho anh ta sắc mặt tốt, Tần tiểu Huyên, nói cho con, làm người phải có cốt khí!” Tống Dạ Huyền cười một mặt xem thường, anh ta cùng Lục Húc nghiên ở cùng nhau ăn cơm, dựa vào cái gì cô không được làm cho anh ta tức giận!
“Mẹ, mẹ lợi hại nhất rồi!” Tần Huyên cũng thập phần hưng phấn, nhưng KTV là nơi như thế nào, với người yêu con như mạng sống – Tống Dạ Huyền thì tuyệt đối không cho nó đi theo.
Bởi vì ngày hôm nay Nhiễm Nhiễm đi ra ngoài đi công tác , dưới sự bất đắc dĩ, Tống Dạ Huyền vẫn quyết định đem Tần Huyên đưa đi tìm Tần Địch Phi.
Quan hệ với Tần Địch Phi, Tống Dạ Huyền vẫn xử lý hết sức tốt, ví dụ như ngày hôm qua bọn họ cãi nhau đến long trời lở đất, ngày hôm nay vẫn như cũ có thể gọi điện thoại, hai người trò chuyện với nhau thật vui.
Tần Địch Phi là tổng giám đốc công ty, vì lẽ đó mặc dù là cuối tuần, Tống Dạ Huyền vẫn phải tới công ty tìm anh. Kỳ thực có t thể khi đó Tần Địch Phi căn bản không ở công ty, chỉ có điều nếu như là những chỗ khác, phỏng chừng hai người có thể ầm ĩ lên!
Cho nên tới công ty, dĩ nhiên sẽ có nhiều người nhìn, Tống Dạ Huyền không có hứng thú ở trước mặt người khác biểu diễn việc nhà của chính mình!
“Phu nhân, thiếu gia, tổng giám đốc hiện tại phòng họp, hai vị ở nơi này chờ một lát.” Thư ký Lâm Duy tươi cười đem hai người vào phòng khách , lại gọi người mang trà vào.
Tống Dạ Huyền gật gật đầu, ngược lại cuộc hẹn tụ tập là buổi tối, cô đối với thời gian cũng không quá lo lắng, không phải là chờ sao, cô không ngại!
“Mẹ, mẹ có hay không cảm thấy, nơi này không giống như là công ty nhà chúng ta?” Tần Huyên lùi đến bên người cô, so với Tống Dạ Huyền không thèm để mọi việc ý, thì nó cảm thấy mình không giống chủ nhân ở đây!
“Đây là công ty ba con, không phải con!” Tống Dạ Huyền khinh bỉ nhấp một chút trà, vẫn là trà Long Tĩnh, đúng là hiểu lòng cô!
“Nhưng là con cảm thấy không thoải mái, rõ ràng là nhà chúng ta, nhưng là đám người kia thấy chúng ta đến, đối xử như khách mời!”
“Vậy con muốn như thế nào?” Hồ đồ , chuyện như vậy, cô cũng không phải chưa từng làm!
Tần Huyên lén lút ở bên tai cô thì thầm một hồi, Tống Dạ Huyền suy nghĩ một thoáng, buổi chiều rất tẻ nhạt, cô cũng không ngại để Tần Huyên tạo ra niềm vui, cũng là phất tay theo nó náo loạn!
Sau khi xác nhận Tống Dạ Huyền đã nhắm mắt, Tần Huyên đẩy cửa phòng khách ra, thừa dịp không ai chú ý, ở trong công ty tùy tiện đi tới, cũng thỉnh thoảng bắt đầu chế tạo các động tác mờ ám.
Đánh đổ chén nước người khác, dùng chân ngáng người, vứt bừa đồ đạc, vân vân.
Ban đầu còn không ai để ý đến nó, cũng nghĩ chính mình không cẩn thận, nhưng là dần dần, bầu không khí trong phòng làm việc bắt đầu thay đổi, cũng có người cảm giác được không biết bên cạnh bàn khi nào có thêm một đứa bé năm tuổi.
Có người gọi điện thoại cho phòng hành chính, rất nhanh đã có mấy bảo an xông tới, Tần Huyên vóc dáng nhỏ, chạy vừa nhanh, lại không sợ người khác bắt nó, nó chỉ là đơn thuần muốn đem mọi việc làm lớn!
Tuy rằng nó biết Tống Dạ Huyền không để ý Tần Địch Phi, nhưng nó biết Tần Địch Phi rất quan tâm nó cùng Tống Dạ Huyền, những người thư ký này biết hai mẹ con bọn họ đến rồi, vậy mà không nói cho Tần Địch Phi, rõ ràng chính là có mưu đồ khác!
“Đang ở nơi này làm cái gì?” giọng Tần Địch Phi truyền tới, mới vừa từ trong thang máy đi ra, liền nhìn thấy trong phòng làm việc loạn tung lên, trên bàn trên đất đi đều là các loại đồ vật.
“Ba ——” nghe được giọng nói của Tần Địch Phi , Tần Huyên liền bò lên trên bàn, hướng Tần Địch Phi mở ra hai tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui