Có Phải Yêu Nhau Không


“Tần Tiêu Huyên, đây là túi sách của con, nhớ phải ngoan ngoãn nghe lời buổi tối mẹ đón con” Dạ Huyền dừng lại trước cửa nhà trẻ, đưa cặp sách cho Tần Huyên.
Tần Huyên vô cùng nghi ngờ quay đầu lại, nhìn mặt mẹ đeo kính râm kín mít.
“Con biết rồi mẹ à” Tần Huyên tiếp nhận cặp sách, thơm một cái trên mặt cô rồi mới xuống xe bước vào nhà trẻ.
Cô nhìn bóng dáng của con đi vào sau cánh cổng ,Tống Dạ Huyền mới quay đầu xe chuẩn bị rời đi
“Bà Tần!” Có người gõ cửa xe cô
Dạ Huyền quay đầu liếc mắt nhìn, người phụ nữ kia chờ cô đã lâu,hiển nhiên tính toán được thời gian mới cố ý lại gần.
Cô kiên định ly hôn cùng Tần Địch Phi, ngoài trừ người cha đã mất cô không cần thiết phải giận hờn.
Động tác gõ cửa xe vẫn còn tiếp tục, Tống Dạ Huyền lấy điện thoại gọi cho Tần Địch Phi. Điện thoại di động vừa thông cô còn chưa kịp nói chuyện liền nghe thấy giọng nói kiều mị của phụ nữ từ đầu bên kia “Alo?”
Tống Dạ Huyền vất điện thoại xuống ghế ngồi ở đằng sau một cách thuận lợi.
Người cũng bước từ trong xe mà ra!
“Bà Tần, cô cuối cùng cũng coi như đồng ý đi ra gặp tôi rồi!” Liễu Tĩnh thấy cô bước ra liền vội chạy đến ,bước chân mang theo tia vội vã.
Tống Dạ Huyền nhìn cô ta đoán chừng khoảng hai mươi tuổi, trang phục trên những người đàn bà của Tần Địch Phi đều không khác nhau mấy , hận không thể đem những mác hàng hiệu kia xâu thành chuỗi vòng đeo lên cổ!
“Chớ gọi tôi như vậy đảm đương không nổi đâu” Tống Dạ Huyền có chút oán giận, trước đây luôn có đủ loại phụ nữ đến quá nhiều nhưng mỗi lần cô đều thông báo Tần Địch Phi để hắn xử lí. Tự mình đối mặt vần là lần đầu!
“Tôi tên Liễu Tĩnh, có thể cô không biết tôi nhưng tôi đang mang thai con của ngài Tần, tôi van cô hãy cho tôi cùng đứa con chưa ra đời một gia đình hoàn chỉnh !” Liễu Tĩnh vẫn không ngại ánh mắt khinh thường của Tống Dạ Huyền. Dưới cái nhìn của cô ta phụ nữ của đại gia Tần Địch Phi bất quá là nhiều tiêu chí hơn một số điểm, gia cảnh của cô hơi hơi được, chỉ đến thế mà thôi!
Tần gia cùng Tống gia kết làm thông gia chắc chắn sau lưng phải có cái gì đó!
Tống Dạ Huyền hừ nhẹ giơ tay chỉ về phía nhà trẻ “Nhìn chưa? Tôi cùng con trai của anh ta đang ở trong trường,gia đình hòanchỉnh như vậy không nên ở trước mặt tôi nói vấn đề này!”
Nếu là gia đình hoàn chỉnh tại sao đã là người thứ ba mà còn đi quyến rũ một người đàn ông đã có gia đình?
“Tôi không có ý tứ khác chỉ là bà Tần nhà mẹ đẻ cô có tiền, nhưng còn tôi chưa gả đã có con” Liễu Tĩnh nói tới chỗ này trong mắt đầy vẻ cầu xin “Tôi không muốn bỏ đứa trẻ, nó còn nhỏ như vậy, nó là một sinh mệnh sống!”
Tống Dạ Huyền càng xem thường “Nếu biết chình mình không thể gả đi thì không nên phát sinh quan hệ cùng đàn ông, mà tôi nói này trên thế giới này mỗi ngày đều có đủ loại người mất đi sinh mệnh, tôi không phải Tề Thiên Đại Thánh lấy nhiệm vụ của mình là cứu vớt muôn dân!”
“Nhưng mà đây là con của ngài Tần, đứa nhỏ này sinh ra còn có thể gọi cô một tiếng bác gái!” Liễu Tĩnh thấy Tống Dạ Huyền hờ hững trước sau như một đáy lòng sinh gấp gáp.
Tống Dạ Huyền có chút buồn cười “Tôi không cần người khác gọi tôi ra sao, tôi chỉ cần gọi trai mình gọi tôi một tiếng mẹ như vậy là đủ rồi, cô Liễu nếu như cô không có chuyện gì khác có thể nhường đường không?”
Cô thực sự không muốn cùng người phụ nữ này có bất cứ liên hệ nào, nếu như Tần Địch Phi biết người phụ nữ này lấy đứa con làm thẻ đặt cược, lấy lý do mang thai mà cung Tần Đich Phi kết hôn thì Tần Địch Phi chắc hăn sẽ là khách Vip của Cục dân chính rồi!”
“Không, cô Tống cô không thể như vậy, cho dù tôi có lỗi thế nhưng con tôi không sai, tôi cầu xin cô!” Liễu Tĩnh bống nhiên lùi lại hai bước quỳ xuống trước mặt Tống Dạ Huyền


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui