Tống Dạ Nghiêu cúp điện thoại của cô, gọi lại anh cũng không bắt máy, làm cho Tống Dạ Huyền nôn nóng đến sắp phát điên lên.
Gọi cho Triều Ca cũng không được, cô chỉ có thể gọi cho Mặc Nhiễm.
“Nhiễm Nhiễm, Tống Dạ Nghiêu đón Tần Huyên đi rồi, anh ta muốn tớ tham dự dạ tiệc từ thiện cùng Tần Địch Phi tối nay”. Dạ Huyền không nhịn được nghẹn ngào thốt lên “Tớ cũng không gọi được cho Triều Ca”.
“Cái gì?!! Anh ta điên rồi phải không”. Mặc Nhiễm nghe đến đó cũng thấy thật khiếp sợ. Hành động này của Tống Dạ Nghiêu đơn giản là làm cho Tống Dạ Huyền cùng Tần Địch Phi tái hợp “Vậy cậu định làm như thế nào?”
Điện thoại của Triều Ca không gọi được cô hiểu rõ, là do Triều Ca có một vụ án vô cùng quan trọng sẽ mở phiên tòa vào chiều nay, buổi trưa có thể sẽ đi xã giao.
Dạ Huyền lau nước mắt trên mặt “Nhiễm Nhiễm, cậu nghe tớ nói, Tống Dạ Nghiêu khẳng định không có thời gian mang Tần Huyên đi chơi, đoán không chừng hơn nửa là sẽ giữ Tần Huyên ở nhà, cậu tới nhà tớ, tìm dì Hoa, nói rõ sự tình cho dì, sau đó nhờ dì hỗ trợ đem Tần Huyên đi”.
“Vậy cậu thì làm thế nào?”
“Tớ muốn đến tiệc rượu”. Nếu như Mặc Nhiễm kịp, như vậy cô có thể trên đường đi chạy mất. Vạn nhất việc không thành, cô sẽ cố gắng tránh cho Tần Địch Phi cùng một chỗ….
Mặc Nhiễm suy nghĩ một chút, tạm thời đây là biện pháp tốt nhất.
“Cậu cũng nên nói cho Triều Ca đi”.
“Không cần, Nhiễm Nhiễm, cậu cũng không nhận được thư mời, huống chi là Triều Ca”. Hơn nữa thêm một người biết là thêm một phần phiền muộn.
Nhiễm Nhiễm luôn cảm thấy có chút bất an, nhưng có lẽ là do cô nghĩ quá nhiều, cũng là không lưu tâm “Dạ Huyền, cậu phải cẩn thận đấy”.
Dạ Huyền vừa ngắt, điện thoại di động của Mặc Nhiễm lại vang lên.
“Dạ Nghiêu?” nhìn thấy là điện thoại của Tống Dạ Nghiêu, Mặc Nhiễm giật mình một cái.
“Ừm, là anh, buổi tối em có rảnh không?” giọng nói của Tống Dạ Nghiêu vô cùng bình thường.
Mặc Nhiễm thu lại tâm tư, vội cười đáp lại “Chẳng lẽ anh muốn mời em ăn cơm?”
Đầu kia Tống Dạ Nghiêu nở nụ cười “Chuyện lần trước của Tần Huyên, cảm ơn sự giúp đỡ của em, nhưng anh còn một việc muốn nhờ em giúp, buổi tối anh có dự một buổi dạ tiệc từ thiện, muốn nhờ em làm bạn gái của anh”
Ngữ khí của Tống Dạ Nghiêu vô cùng thành khẩn, vẻ mặt của Nhâm Nhiễm giờ phút này lại hết sức không tự nhiên.
“Lời mời của anh, em sao dám từ chối?”. Lần này Tống Dạ Nghiêu mời, Mặc Nhiễm không biết là thật hay giả, thế nhưng lại là một cơ hội cực kỳ tốt. Nếu như cô có thể lợi dụng lời mời này, đem Tần Huyên ra sớm một chút, như vậy…
Tống Dạ Nghiêu cười cực kỳ hài lòng “Tốt lắm, anh sẽ chuẩn bị lễ phục cho em, muốn anh đi đón em không?”
Tay phải cầm bút củavMặc Nhiễm nhẹ nhàng di chuyển “Lần đầu tiên cùng anh đi dự tiệc như thế này, em nghĩ nên tự mình chọn lễ phục, anh không ngại đi cùng em chứ?”
“Thật vinh hạnh, chờ anh mười phút ”.
Bỏ điện thoại xuống chưa tới mười phút, xe của Tống Dạ Nghiêu đã tới đỗ dưới văn phòng luật sư, Mặc Nhiễm lên xe mới phát hiện, chỉ có một mình Tống Dạ Nghiêu.
Tần Huyên đâu!!!
“Sao vậy, em đang tìm cái gì?”. Tống Dạ Nghiêu nhìn cô lên xe, vuốt cằm, tựa hồ như đang suy tư điều gì.
“Haha, chỉ là thấy anh tự mình lái xe đến đây, làm cho em có cảm giác được sủng ái mà lo sợ”.
“Em quá khách khí rồi” Tống Dạ Nghiêu nở nụ cười “Đúng rồi, anh vừa nhớ tới có văn kiện để quên ở nhà, chúng ta về Tống gia một chuyến, sau đó hãy đi chọn lễ phục được không”.
Sắc mặt Mặc Nhiễm nhất thời trắng xanh…………