Cổ Quốc Ái Kinh

Tim của Á Tư Đặc đập mạnh một chút khi nhìn thấy Ái Nhĩ chỉ vào bức tranh có hình hai người ở tư thế 69.

“Nhanh lên, mau liếm cho tôi.” Ái Nhĩ lấy ra tính khí của mình để ngay trước mặt Á Tư Đặc.

“Không được, anh liếm trước!”

“Sao lại là tôi? Cậu liếm trước mới đúng.”

“Anh trước.”

“Cậu trước.”

Hai người lại giằng co thêm một hồi, vẫn chưa biết ai sẽ thắng cuộc.

Á Tư Đặc chỉ vào tính khí của Ái Nhĩ điện hạ, giọng điệu trêu tức “Tiểu kê kê của anh nhỏ hơn của tôi, đương nhiên là anh phải liếm cho tôi trước rồi!”

Tên đàn ông thấp kém dưới địa cầu này dám nhục mạ bổn vương. Ái Nhĩ chưa bao giờ bị giễu cợt, phẫn nộ “Kê kê? Của cậu mới là kê kê, của tôi là thần điểu!”

“Thần điểu??? Ha ha ha … buồn cười chết mất!”

“Cười cái gì? Không tin thử một lần rồi biết.”

Hai vị đế vương cao quý, tôn nghiêm đang giống như hai đứa trẻ đọ nhau xem kê kê của ai lớn hơn. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, người khác không cười tới rụng răng mới lạ.

“Nhìn cho kỹ đi? Của tôi có lớn khủng khiếp không?” Á Tư Đặc từng trải “bách chiến bách thắng”, vô cùng tin tưởng vào “vũ khí” của mình.

“Rõ ràng là của tôi lớn hơn!”

Nói đùa, bọn họ là người của tộc Vũ nhân, dù không ham sắc dục nhưng điều đó không có nghĩa là “vũ khí” của họ nhỏ hơn so với đám người dưới địa cậu này. Huống chi, y là đại vương của Thiên Vũ tinh cầu, chắc chắn nếu so sánh trong đám nam giới ở đó, thứ kia của Ái Nhĩ y chính là lớn nhất.

Hai người mèo khen mèo dài đuôi mãi không thôi. Đến cuối cùng, chỉ còn cách là đem tiểu kê kê dính sát vào nhau, đo kích thước thật để phân cao thấp.

Kết quả như dự đoán, giống nhau như sinh đôi, không sai chút nào.

Tức thật, bổn vương sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy?

“Hừ, tiểu kê kê của anh nhìn qua giống con gà bị vặt lông, trắng nhễ nhại, nhìn thôi đã biết là ít khi sử dụng.” Kích thước không phân được cao thấp, Á Tư Đặc đành chuyển hướng công kích sang màu sắc.

Bị nói trúng điểm yếu, Ái Nhĩ điện hạ đỏ mặt, vội vàng đáp trả “Của cậu thì sao? Thoáng nhìn đen thui như con gà tần, chắc chắn là sử dụng quá độ, e là sắp thối tới nơi rồi.”

“Anh thì biết cái gì? Đen, chứng tỏ kinh nghiệm phong phú, chiến công chói lọi.”

“Cậu là đồ đầu heo. Trắng, tượng trưng cho thân thể trong sạch, địa vị cao quý.”

“Chết tiệt!” Nói nửa ngày vẫn chưa ngã ngũ, Á Tư Đặc đành phải đưa ra “tuyệt chiêu cuối” “Được, trong ái kinh của bọn tôi có ghi lại rằng khẩu dâm là hình thức quan hệ mang lại nhiều khoái cảm nhất, chúng ta thi xem ai có thể chịu được kích thích lâu mà không bắn tinh, thế nào?”

“Được, không vấn đề.”

“Để cho công bằng, chúng ta cùng làm một lượt.”

“Lại đây… Ai sợ ai?”

Hai người học theo chỉ dẫn trong sách, nằm ngược đầu, quay người về phía đối phương, chuẩn bị khẩu dâm cho người đối diện.

Tuy hùng hổ tuyên bố nhưng thực ra cả hai đều chưa từng có kinh nghiệm làm chuyện này cho một người đàn ông khác, chỉ có thể nhìn vào nam căn to lớn và nóng tới mức phun ra khí nóng mà than thầm, không biết nó có làm rách miệng mình không đây?

Dầu vậy, kinh nghiệm tình trường của Á Tư Đặc chắc chắn hơn hẳn Ái Nhĩ, hắn thừa biết phải làm thế nào thì dương v*t của đàn ông sẽ nhanh lên đỉnh nhất.

Á Tư Đặc vươn một tay cầm lấy khối thịt bóng loáng xinh đẹp, vươn đầu lưỡi ra liếm láp.

“A……” Ái Nhĩ như bị điện giật, toàn thân tê rần rần.

Hắc hắc, mới thế thôi mà đã không chịu nổi? Xem ra tiểu mỹ nhân này cực kỳ mẫn cảm nha~ Được, hôm nay, bổn vương nhất định sẽ phải khiến ngươi tâm phục khẩu phục, vĩnh viễn quỳ xuống phục tùng cự căn của ta.

Với ý nghĩ đó, Á Tư Đặc càng ra sức liếm, mút.

“Uhm…U…á…a… Thiên thần hiển linh…A…a…Thích chết mất…” Ái Nhĩ điện hạ lần đầu liên bị khẩu giao, không chịu nổi kích tình quá lớn.

Tính khí bị đầu lưỡi liếm từ đỉnh xuống hai quả trứng tròn tròn, rồi từ hai quả trứng liếm ngược lên đầu khấc, khoái cảm như sóng triều dâng lên từng đợt mạnh mẽ khiến y không kịp chống đỡ, hoàn toàn quên mất mình phải thủ dâm cho “đối thủ nặng ký” kia.

Hừ, thắng lợi đã trong tầm tay của bổn vương, lần này nhất định phải cho ngươi bắn tinh tới mệt nghỉ.

Á Tư Đặc sử dụng tuyệt chiêu, để tay vào hai quả trứng nho nhỏ, vừa sờ vừa nắn, phối kết hợp với khẩu dâm bằng miệng cho “tiểu thần điểu”.

“A…a…” Ái Nhĩ có cảm giác như máu trong người mình phun hết xuống chỗ ấy. Nguyên nhân xuất phát từ việc người tộc Vũ nhân ít khi quan hệ tình dục nên dương cụ của nam nhân trong tộc phát triển thêm một chức năng đặc biệt, trước khi xuất tinh, nó sẽ to ra gấp đôi để khỏa lấp hoàn toàn cửa khẩu nhỏ hẹp của tử cung; từ đấy, đảm bảo rằng khi xuất tinh thì 100% t*ng trùng sẽ đi vào cơ thể người nữ, không chảy ngược ra ngoài, gia tăng tỷ lệ thụ thai.

Cảm thấy sắp chạm vào đỉnh cao, theo bản năng, Ái Nhĩ bắt người bên cạnh đè xuống dưới thân, dùng sức vạch chân của hắn ra, hai tay cuồng loạn tìm đường vào huyệt khẩu như y từng thấy.

“A…Anh làm cái quái gì vậy, mau cút ngay cho bổn vương.” Á Tư Đặc giãy giụa.

“Không được, tôi muốn bắn.”

“Đồ cắt đản! Muốn bắn thì cứ bắn, việc gì phải sờ mông tôi?” Á Tư Đặc hổn hển chửi rủa ầm ĩ.

“Không được, tinh tử của tôi là của hoàng thất, vô cùng quý giá. Mau, mau nói cho tôi biết cửa động của cậu ở đâu, tôi muốn đi vào.”

Á Tư Đặc nghe xong xém chút ngất xỉu “Có điên mới nói cho anh biết nó ở chỗ nào. Muốn bắn thì đem cái thứ t*ng trùng cao quý của nhà anh phóng vào bồn cầu đi.”

Đường đường là quốc vương của Mã Thái quốc được người người nịnh nọt, bợ đỡ, không dưng lại biến thành cái lọ chứa t*ng trùng cho tên khốn này sao? Nhất định ta phải đem ngươi giam vào đại lao, dùng đủ mọi loại hình cụ để giày vò, tra tấn mới hả được cơn giận.

Ngay khi Á Tư Đặc đang tưởng tượng ra “Mã Thái thập đại khổ hình” thì mông của hắn đã bị người ta banh ra với tốc độ còn nhanh hơn cả tia chớp.

“A! Tìm được rồi.”

Á Tư Đặc lạnh run cả người, ngay sau đó, bờ mông cảm thấy nóng rực, khi hắn chưa kịp phản kháng gì thì một cây cự côn nóng hầm hập hung bạo tiến vào.

“A………………”

Tiếng la thống khổ vút lên trong bầu trời đêm sa mạc, chúa tể sa mạc tối cao đang chịu đựng đau đớn vì bị khai bao.

………………

“Oa… thật là kịch liệt quá mức tưởng tượng…” Mặc Ưng đứng ngoài nghe trộm, rụt đầu thè lưỡi.

“Anh xem, chuyện tốt anh làm đó, chẳng phải là dụ dỗ con nhà lành vào con đường bất hạnh sao?”

“Em nói gì vậy? Em không thấy tên thiếu gia Ái Nhĩ kia rất vui vẻ chấp nhận đề nghị của anh sao? Anh thấy hắn còn nóng lòng muốn gặp quốc vương hơn cả suy tính của anh.”

“Ừ, càng nghĩ càng thấy lạ. Thoạt nhìn thì vị thiếu gia kia đâu phải loại người ham thích hay cần có vinh hoa phú quý, tại sao y lại nôn nóng muốn vào cung như vậy?”

“Ai mà biết? Có lẽ hắn say đắm anh họ đã lâu, em cũng biết, anh họ anh là vương tử đẹp trai nhất vùng sa mạc này, lại nhiều tiền lắm của, nam nữ già trẻ ai mà không thích.”

“Đúng vậy. Chỉ tội nghiệp cho mỗi anh, không có ai thèm đếm xỉa tới.”

“Em nói sao? Mặc Ưng anh không có người yêu? Chậc, chậc, không biết là ai mỗi đêm lắc lắc cái mông, ôm anh cứng ngắc, cầu xin anh hảo hảo yêu thương mình a?”

“Ai?… Không được nói lung tung.” Vương Gia Vỹ thẹn quá hóa giận, đánh cho Mặc Ưng một cái.

“Hắc hắc, còn không chịu thừa nhận sao? Được, anh sẽ nhờ mọi người trong hoàng cung phân xử giúp chúng ta.”

Mặc Ưng áp tiểu bảo bối của mình vào lan can trên ban công, tụt ngay cái quần của y xuống.

“A… Không được…Tên đại sắc ma coi trời bằng vung này, không được làm thế… người khác nhìn thấy bây giờ.” Vương Gia Vĩ kích động kêu lớn.

“Anh cố tình muốn cho người khác xem đó, xem rồi thì còn làm chứng, cho Tiểu Lạt Tiêu của anh biết mình dâm đãng thế nào khi cầu xin anh hung hăng tiến vào.”

“A…a… cứu với…không được.”

……………………..

Địa vị quan trọng được người người trên sa mạc ngưỡng vọng, quốc vương của Thái Mã quốc hiện đang bị nam nhân đè lên trên chính long sàng của mình, hung tợn đoạt lấy trinh tiết cái mông của hắn.

“A…đồ cô hồn cắt đản, bổn vương muốn giết ngươi…A..a…đau quá….Ra ngoài…Mau rút ra đi!” Hai cánh mông của xử nam bị dương cụ cực đại bạo ngược xuyên xỏ qua, chà sát tới chảy cả máu tươi, rất là đáng sợ.

Trái lại, chúa tể Thiên Vũ tinh cầu – điện hạ Ái Nhĩ – người vốn tự nhận mình là đạm mạc với chuyện ái ân lại thích thú tới ngây ngô, không ngừng phát ra tiếng rên say mê.

“A..ơ..nhanh quá…tiểu mông đáng yêu của bảo bối làm anh thích chết mất.”

“Anh đi chết đi” Á Tư Đặc chửi ầm lên “Không được gọi tôi là bảo bối.”

“Hừ… A, bảo bối, bảo bối của ta… Anh suy nghĩ hồi lâu mới thấy cái tên này là thích hợp nhất…” Ái Nhĩ mê muội, hôn lấy hôn để khuôn mặt đẹp rạng ngời bên dưới.

“Ư…A…a… đồ chết dẫm! Ta giết ngươi, giết chết ngươi, mau cút ngay. Ai cho phép ngươi hôn bổn vương….A a….Ư…”

Đôi môi bị mút và cắn rất mạnh, đầu lưỡi linh động đi vào cuộn tròn, quấn lấy mọi thứ trong khoang miệng Á Tư Đặc, nhờ đó mà đau đớn chỗ bên dưới giảm bớt đi đôi chút.

Cảm nhận được thân thể bảo bối đã thả lỏng, không còn gồng chặt lên nữa, Ái Nhĩ điện hạ vui sướng học theo chỉ dẫn trong ái kinh, bắt đầu áp dụng chiêu “3 nông 1 sâu”, tấn công ào ạt.

“A…a…” Hậu đình của Á Tư Đặc cảm nhận được thứ gì đó rất mạnh mẽ và say đắm, mím chặt miệng rồi mà vẫn không khống chế được tiếng rên.

“Bắt đầu thích rồi sao, bảo bối? Vù vù vù… Anh muốn tăng tốc tới tối đa!” Ái Nhĩ thở hổn hển, triển khai toàn bộ “điểu lực” tập trung công kích mục tiêu.

“Thần điểu” cực đại tận tình xuyên thấu cơ hậu huyệt mềm mại, lạc thú như chớp nhằng giữa trời quang, vừa đau, vừa thích.

Tiểu huyệt mới rồi còn có máu tươi nay lại chảy ra d*m thủy, từ từ lan xuống bắp đùi nâu nâu của Á Tư Đặc, không thực sự nổi bật nhưng phải nói là cực kỳ dâm loạn.

“A…a…nhẹ chút…đau quá…A a… Không được sâu như vậy….Ô” Nội tạng sắp rớt ra ngoài làm cho Á Tư Đặc rất đau đớn nhưng kèm với đó là một loại nhục cảm theo bản năng không thể chối bỏ được.

“Uhm…thích quá… sướng quá đi mất…cái mông nho nhỏ thực mềm mại, bổn vương chết mất…” Ái Nhĩ điện hạ kích tình đung đưa vòng eo chắc nịch của mình, gậy th*t cuồng loạt cọ sát, mỗi một lần ra vào đều cọ thật mạnh lên vách tường ấm áp.

“A A … Đau chết ta rồi…” Quốc vương Á Tư Đặc lần đầu tiên bị nam nhân hưởng thụ, khoái cảm không chịu nổi khiến hắn bất chợt bắn tinh.

“A a, bắn … sắp bắn rồi…ta sắp chết a…” Á Tư Đặc run rẩy, một lượng lớn tinh khí trắng đục mạnh mẽ ào ra ngoài.

Tiểu huyệt co rút chặt chẽ thình lình, miết chặt lấy dương cụ, Ái Nhĩ sướng tới la to.

“A… ta muốn bắn, bảo bối, mau mau đón nhận tinh dịch quý giá của bổn vương, hãy sinh cho bổn vương một quả trứng thật đáng yêu nha ~”

Một tiếng gầm mạnh, dương v*t của Ái Nhĩ to lên gấp đôi, hung tợn thúc vào chỗ sâu nhất trong động khẩu, khiến cho nó tưởng chừng như bị phá rách.

Á Tư Đặc hoảng sợ “Không được, tuyệt đối không được bắn ở bên trong.”

Nhưng đã không kịp nữa rồi.

Dòng tinh khí nóng hổi ào ra, tiểu huyệt co rút hút vào thật sâu từng giọt, từng giọt men tình quý giá.

“A…nóng quá…bỏng cháy ta mất…”

Á Tư Đặc run lẩy bẩy, có cảm giác như cơ thể mình vừa tan chảy, hòa cùng với một thứ gì đó mà hắn không biết khiến hắn thấy sợ hãi.

“A…A… Bảo bối quá tuyệt vời…” Sau khi phát tiết giọt tinh dịch cuối cùng, Ái Nhĩ sướng tới quên đi hết thảy, đôi cánh hoàng kim bung ra mạnh mẽ theo phản xạ tự nhiên.

Chẳng biết ngô khoai ra sao, lại bị “lạm dụng” suốt buổi tối, thể xác và tinh thần đều chấn động, quốc vương Á Tư Đặc không thể cố chịu đựng thêm được, ngất xỉu tại chỗ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui