Di động-chan cảm thấy một cuộc sống hoàn toàn mới ở cửa hàng di động mới này, loại cảm giác thoải mái hạnh phúc này trước kia nó chưa từng cảm nhận được, mỗi ngày đều sẽ có bạn bè nói chuyện với nó, mỗi ngày đều sẽ có mấy đàn anh cười quở trách nó không có chút an phận nào. Quan trọng nhất là, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy tai nghe-san.
Nghĩ tới đây, di động-chan cảm thấy mặt mình có chút nóng, hơn nữa nơi ngực trái dường như có gì đó đang mạnh mẽ muốn nhảy ra. Xoa xoa trái tim đập mãnh liệt không ngừng, di động-chan đột nhiên nghĩ đến hình như đã rất lâu rồi, lúc mà nó vẫn còn quen với bộ sạc điện, lúc ấy cũng không giống như bây giờ, chính là mỗi ngày đều rất buồn tẻ, đồng thời cũng không có bất cứ lúc nào hay bất cứ đâu nghĩ đến bộ sạc điện lại có cảm giác như thế này cả. Có thể, lúc trước quen bộ sạc điện căn bản không phải là tình cảm yêu thích mà chỉ là một loại ỷ lại a!
Nắm chặt tay mình, di động-chan quyết định đến nói lời tạm biệt với tai nghe-san đã quan tâm chăm sóc nó mấy hôm nay. Di động-chan biết rằng, ngày hôm nay nó đi khỏi cửa hàng di động này cũng chính là đi khỏi điện thoại bàn phím và tai nghe-san. Những đàn anh ở cửa hàng này không nói trực tiếp đến nó, nhưng vẫn có thể nghe được tin tức. Ngày hôm nay, sẽ có điện thoại di động mới thay thế nó ở vị trí này, sẽ có điện thoại di động mới thế mình đứng bên cạnh tai nghe-san.
Mà kỳ thực cũng không tính là thay thế nó nhỉ? Dù sao nó mời là kẻ thay thế cho những cái điện thoại di động kia, hiện tại chỉ là trở lại đúng vị trí của nó thôi. Di động-chan cúi đầu khó chịu. Kỳ thực, di động-chan vẫn muốn tiếp tục đợi ở cửa hàng này, bởi vì nó không nỡ rời xa tất cả mọi thứ ở nơi này, nhưng di động-chan biết rõ, cửa hàng này đối với nó mãi mãi cũng chỉ là một nơi qua đường. Coi như chính mình cũng những người nơi nay thân thiết cỡ nào đi chăng nữa, nó vĩnh viễn cũng không thể tiến vào, bởi vì chính nó là một vật thay thế.
“Di động-chan!”
Di động-chan ngẩng đầu lên liền thấy tai nghe-san đứng phía sau mình, cái ánh mắt kia nó chưa từng thấy qua ở tai nghe-san, nhưng không phải khiến nó hoảng sợ, mà chỉ là cảm giác như vậy thôi. Vào lúc này, có một người như vậy ở bên cạnh nó, thật là tốt!
Thời điểm lần thứ nhất cảm thấy khổ sở, chính tai nghe-san đã ở bên cạnh an ủi nó, sau đó lại đem nó đến cửa hàng này, nếu dùng như lời thoại cẩu huyết để nói, thì chính là tai nghe-san đã cho nó một sinh mạng mới.
“Đang nghĩ gì?” Tai nghe-san ngồi xuống bên cạnh di động-chan, nhìn di động-chan đầu óc vẫn còn đang phiêu du ở đâu đó.
Di động-chan lắc lắc đầu, sau đó mới lên tiếng: “Tai nghe-san biết mà”
“Biết cái gì?” Tai nghe-san cố ý tỏ vẻ cái gì cũng không biết, nghiêng đầu nhìn di động-chan.
“Ngươi biết, việc ta phải rời đi ngay. Ta còn nhớ lúc bắt đầu, ta nói chờ ta tìm được cửa hàng mới ta liền đi. Có điều, không nghĩ tới tai nghe-san đúng lúc lại cho ta một cửa hàng mới, ta cũng mặc định rằng sẽ vẫn ở cửa hàng này mà tiếp tục chờ đợi; đến mặt sau của ta cũng biết rõ là không thể nào (giống như câu “dùng đầu gối/lưng cũng suy nghĩ được, diễn tả một vấn đề hết sức đơn giản), ta dù sao cũng chỉ là vật thay thế!” Di động-chan nói xong liền nghẹn ngào, thật sự, thật sự rất không muốn rời đi cửa hàng này, rời đi….tai nghe-san.
Tai nghe-san nhìn di động-chan như vậy thì có chút đau lòng, hắn đột nhiên có một cảm giác kích động điên cuồng, hắn muốn cho di động-chan ở lại nơi này, mặc kệ trả giá ra sao cũng phải làm cho cậu ở lại bên hắn.
“Ngươi không muốn rời đi phải không? Nếu như vậy, ngươi cứ ở lại cửa hàng này, ta sẽ thay ngươi nghĩ biện pháp.”
Tỏa ra ánh sáng chói mắt, khiến người khác không rời mắt nổi! Đây chính là cảm giác của di động-chan khi nghe câu nói của tai nghe-san.
“Vậy sẽ mang thêm phiền toái cho ngươi a, ta không nỡ, thế nhưng,.. Ta vẫn là nên rời đi thôi!” Di động-chan cảm thấy không vui, nó không nỡ, không phải là vì cửa hàng này, mà là vì tai nghe-san.
Tai nghe-san lắc lắc đầu, nắm chặt tay di động-chan, rất kiên định nói với nó: “Tin ở ta!”
Sau đó, di động-chan tất nhiên sẽ lựa chọn tin tưởng tai nghe-san rồi!