Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa


“Thật ạ? Thế thì tốt quá rồi!” Quân Tú Anh vui sướng hôn chụt lên má Tống Quảng Diệu.
Nụ hôn ấy kích thích ông ta, Tống Quảng Diêu lập tức ôm cứng lấy Quần Tú Anh, bàn tay bắt đầu du ngoạn khắp nơi, ông ta hôn ngấu nghiến không ngừng.

Căn phòng kín tràn ngập hơi thở ám muội.
Khi Tống Quảng Diêu kéo dây chiếc váy đỏ bó sát của Quân Tú Anh, cô ta đột nhiên đưa tay ra giữ lại, hai má đỏ hồng, tỏ vẻ thẹn thùng, “Người ta… vẫn còn…”
Tống Quảng Diêu kinh ngạc nhìn Quân Tú Anh, không tin nổi vào tai mình.

Phải biết bây giờ những cô gái đến chốn này còn trong trắng đúng là chuyện hiếm có khó tin, ông ta nuốt nước bọt, hỏi lại, “Em còn?”
Quân Tú Anh thẹn thùng gật đầu, “Em vẫn giữ gìn cho người đàn ông xứng đáng.

Nhưng em muốn đêm đầu tiên phải thật lãng mạn, thật đáng nhớ cơ.”

Tống Quảng Diêu cười híp mắt, sung sướng hơn bắt được vàng.

Trong giới kinh doanh có quan niệm ngủ với con gái còn trong trắng sẽ rất may mắn, thuận lợi trong kinh doanh, ông ta trước đây
có lúc công việc làm ăn quá khó khăn, trên bờ vực phá sản đã từng bỏ tiền mua sự trong trắng của một cô gái, không biết có phải nhờ điều này không mà sự nghiệp của ông ta phất lên như diều gặp gió, công ty giải trí càng ngày càng lớn mạnh, chính vì thế lâu lâu ông ta vẫn lén lút dựa vào đường dây mua bán gái trinh để mua một cô gái, mong muốn.

đỏ càng thêm đỏ.
Quân Tú Anh xinh đẹp động lòng người, lại vẫn còn trinh trắng, quả đúng là món hời lớn mà, Tống Quảng Diêu cười không khép được miệng.
“Bé ngoan, vậy anh sẽ sắp xếp một chuyến ông tác đến miền Nam mở văn phòng mới, rồi chúng mình cùng hưởng tuần trăng mật ở đó, em thấy thế nào?”
Quân Tú Anh vùi mặt vào lòng ông ta, giả vờ xấu hổ gật đầu.

Tống Quảng Diêu nâng cằm cô ta lên, tiếp tục hôn ngấu nghiến, bàn tay cũng không ngừng du ngoạn khắp nơi.


Nhưng dĩ nhiên vẫn không thể làm đến bước cuối cùng kia, bởi Quân Tú Anh rất tỉnh táo, cô ta chỉ cố diễn chứ thực ra cảm thấy Tống Quảng Diệu rất buồn nôn, vừa già vừa béo.

Nghĩ tới việc Quần Dao có một người chồng như Cố Tư Bạch, cô ta càng căm hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Quân Dao, chị đẩy tôi đến bước đường này, bây giờ chị có chống lưng tôi phải nhịn, nhưng cuộc đời dài như thế, tôi không tin chị có thể cao
cao tại thượng mãi.

Tôi chờ ngày có thể tự tay xử lý chị!”
Đến tận quá nửa đêm Tống Quảng Diệu mới buông tha cho cô ta, mặc dù không đến bước cuối cùng kia, nhưng gã béo đó cũng giày vò Quân Tú Anh đủ kiểu, còn bắt cô ta dùng tay, dùng miệng, nhảy sexy, khiến cô ta cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Lúc trở về nhà, Quân Tú Anh đứng dưới vòi nước ấm, cật lực chà xát người mình cho hết cái mùi đáng tởm của tên béo, đến nỗi làn da vốn trắng nõn bị đỏ ửng lên mới thôi.
Cô ta từng là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng, từng mơ ước bước chân vào hào môn, làm phu nhân quyền cao thế trọng, vậy mà phải lưu lạc đến bước đường bán thân cho một gã béo để mong có được chút lợi ích, cũng chỉ có thể làm tình nhân bí mật bên cạnh gã ta, thật là trớ trêu.

Đều tại Quân Dao!
Quân Tú Anh đấm mạnh vào tường, hai mắt vắn tia máu, mối hận này cô ta không trả không làm người.
Sau khi tắm cả tiếng đồng hồ, xát lên người vô số sữa tắm, cô ta mới cảm thấy đỡ đi cái mùi bẩn thỉu của Tống Quảng Diêu, mới yên tâm mặc áo choàng tắm rồi trèo lên giường, nhìn đồng hồ đã gần ba giờ sáng, cha mẹ cô ta đã ngủ từ lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận