” Cũng đã có thai rồi, để bà giải quyết vài chuyện rồi sẽ sang nói chuyện với ba mẹ cháu về chuyện cưới hỏi. ” Bà lại nói.
” Không cần nhanh như vậy đâu ạ! “
” Cái gì mà không cần? Chắt của bà cũng cần phải có danh phận đàng hoàng “
” Vậy cháu nghe bà “
” Hai đứa về đi kẻo muộn quá trời sẽ lạnh hơn. “
[……]
” Tôi muốn hủy hôn giữa Tiểu Lãnh và Jenny ” Bà nội anh nói.
” Bác nói gì cơ chứ? “
” Bà nói gì vậy chứ? “
” Tiểu Uyển đã có thai rồi. Cũng phải mau cưới nó về nhà “
” Vậy còn cháu thì sao chứ? Cháu cũng mang thai con của anh Vân “
” Cô có thai con của nó? Tôi còn không biết hay sao? “
” Nhưng… “
” Cô còn muốn biện minh thế nào nữa? “
” Chẳng phải bà đã tin cháu rằng những bức ảnh đó không phải thật hay sao? “
” Cô nghĩ tôi thật sự tin cô? “
” Vậy ý của bà….? “
” Tôi cũng đã điều tra lại rồi. Cô bớt phí lời đi. “
” Chuyện này không thể cứ như vậy mà cho qua được ” Ba mẹ Jenny nói.
” Tại sao lại không thể? Tôi muốn hủy hôn liền hủy hôn thì sao chứ? ”
” Con gái cháu đã chờ cháu của bác lâu như vậy. Mà bây giờ lại hủy hôn? “
” Chờ cháu tôi nhưng lại mang thai con người khác? Tôi đã quyết định rồi. Hủy hôn. “
Nói rồi bà Lãnh Vân nhanh chóng ra về.
” Được lắm bà già. Bà xua đuổi tôi, tôii sẽ không để yên cho cháu dâu của bà “
[……]
Bà nội Lãnh Vân tuy đã nhìn thấy những tấm ảnh Lãnh Vân đem về. Nhưng bà còn không tin nên đã nhờ người điều tra giúp. Tất cả đều đúng như Lãnh Vân nói.
Tuy đã biết thế nhưng bà nội vẫn Jenny để nhà coi như để chọc tức cô gái về nhà để bà còn kiếm cô cháu dâu khác ai ngờ lại tìm được một người quá ưng ý.
[……]
” Tối nay anh về sớm sẽ đón em và Tiểu Mộc về nhà anh “
” Có chuyện gì sao? “
” Không có gì. Gia đình mình đoàn tụ một chút “
” Được, em đợi anh “
[……]
” Anh đưa em đi đâu vậy? “
” Vào rồi em sẽ biết “
” Mẹ em nói anh đến đón Tiểu Mộc về nhà trước tại sao không đón em rồi cùng về luôn? “
” Anh và Tiểu Mộc có việc cần chuẩn bị. “
” Ồ. Có thể nói là bí mật của anh và Tiểu Mộc? “
” Có thể “
” Nhưng Tiểu Mộc đâu sao em không thấy nó ra đón em? “
” Yên tâm. Nó đang chờ em ở trong “
” Đã đến chưa? “
” Bây giờ anh đếm đến 3 em có thể mắt “
” Được “
” 1, 2, 3 “
Khi Nhan Thiên Uyển vừa mở mắt ra đã có một giọng hát trong trẻo vang lên rồi giọng hát của Lãnh Vân cũng vang lên:
” Happy birthday to you, Happy birthday to you, Happy birthday to you, Happy birthday to you…. “
” Tỷ tỷ sinh nhật vui vẻ “
” Vợ của anh sinh nhật vui vẻ “
” Em còn chưa chịu lấy anh đâu! “
Anh chỉ cười rồi lấy ra một hộp nhung màu đỏ. Nửa quỳ nửa ngồi mở chiếc hộp.
” Vậy bây giờ thế nào? Uyển Nhi gả cho anh nhé! “
” Vậy còn quà sinh nhật của em? “
” Chúng ta không thể gộp lại sao? “
” Không thể!! “
” Vậy bây giờ đồng ý gả cho anh. Mọi thứ đều là của em coi như quà sinh nhật. “
” Cũng được đó ” Cô giả vờ suy nghĩ. Rồi lại nói tiếp:
” Còn không mau đeo nhẫn cho em! “
” Được, được “
Lãnh Vân vội vàng đứng lên đeo nhẫn vào tay Nhan Thiên Uyển nhưng bỗng nhiên cô rút tay lại. Anh lo lắng cực độ lại nghe cô nói:
” Nhưng còn phải chờ ý kiến của Tiểu Mộc thế nào đã! Em cũng không thể tùy tiện quyết định rồi để nó chịu khổ được. Anh thấy có đúng không? “
Anh hơi ngẩn người nhưng rồi mừng thầm ‘dù sao Tiểu Mộc và anh đã cùng nhau làm ra sinh nhật cho cô nhất định sẽ theo phe anh’.
Anh nói: ” Cũng đúng nên như vậy “
” Tiểu Mộc con thử nói xem? ” Nhan Thiên Uyển cúi xuống nói.
Tiểu Mộc để tay lên cằm suy nghĩ một chút rồi nói:
” Có thể đồng ý… “
Anh chưa kịp mừng Tiểu Mộc lại nói tiếp:
” ….nhưng không phải bây giờ! “
Đúng là người tính không bằng trời tính.
” Tiểu Mộc đã nói vậy thì…. “
” Uyển Nhi…. “
” Tiểu Mộc không chịu vậy thì em cũng đành vậy “
” Nhưng… “
” Tiểu Mộc con và ba ba cùng phe không phải sao? ” Lãnh Vân không nói được Nhan Thiên Uyển liền quay sang Tiểu Mộc.
” Chúng ta cùng phe từ khi nào ạ? Con có nói cùng phe với ba ba? ” Tiểu Mộc ngạc nhiên nói.
” Tiểu Mộc ba ba con rất nhiều búp bê cho con. Bây giờ giúp ba ba có được không? “
” Không được nha “
Lãnh Vân đúng thật là khóc không ra nước mắt. Một bên là cô vợ bướng bỉnh. Một bên là cô con gái ‘ngây thơ.’
” Đùa ba ba đấy, mau đeo nhẫn cho tỷ tỷ đi ” Tiểu Mộc cười haha rồi nói.
” Được, được. “
” Vậy còn búp bê của con thì sao? “
” Đương nhiên rồi! Cả một phòng đang đợi con nha “
Nói rồi Lãnh Vân quay sang nói với Nhan Thiên Uyển:
” Chiếc nhẫn này đã đợi em 5 năm rồi. Cuối cùng ngày em đeo nó cũng đến. Anh những tưởng rằng chiếc nhẫn này sẽ mãi mãi đợi chủ nhân của nó. “
” Anh keo kiệt với em như vậy? Một chiếc nhẫn đã để 5 năm rồi còn tặng em? ” Cô nói đùa.
” Chính tay anh thiết kế đó. Để người khác thiết kế cho em cũng quá tầm thường rồi. “
” Ồ vậy sao? “
” Chính là như vậy! “
” Ba ba với tỷ tỷ đã xong chưa ah? Con đói lắm rồi a ~ “
” Được được con sẽ được ăn ngay ” Lãnh Vân nghe con gái than đói liền cuống quít cả lên.
[……]
” Ba ba dẫn Tiểu Mộc lên phòng của con có muốn không? “
” Muốn ạ! “
Anh ngồi xuống bế Tiểu Mộc lên rồi nói với Nhan Thiên Uyển:
” Em lên phòng trước đi nếu không dễ bị cảm lạnh. “
” Được, em biết rồi. “
[……]
‘Cạch… ‘
” Oa nhiều đồ quá. Búp bê còn có váy công chúa nữa! “
” Con có thích không? “
” Thích ạ! “
” Nhưng mà…. “
” Nhưng sao? Con không thích gì ba liền chuyển đi chỗ khác “
” Không phải như vậy. Nhưng mà phòng này là của bạn nào? “
” Phòng này là của con. “
” Nhưng sao lại có sẵn tất cả những thứ đồ này? “
” Ba ba chuẩn bị là vì con. Chẳng vì ai khác cả. “
” Vậy ạ? “
” Đương nhiên rồi. “
” Con mau ngủ sớm đi. Mai ba ba sẽ đưa con đi học. “
” Nếu không về bà ngoại sẽ mắng “
” Ba ba sẽ xin phép bà ngoại con yên tâm đi “
” Vâng “
[……]
” Hôm nay Uyển Nhi và Tiểu Mộc sẽ ở lại nhà cháu. “
” Tại sao không về nhà? ” Ba Nhan Thiên Uyển nói.
” Đã muộn rồi cháu sợ cô ấy và Tiểu Mộc bị cảm lạnh. “
” Chia phòng thế nào? Tiểu Uyển ngủ cùng Tiểu Mộc? “
” Uyển Nhi đang mang thai nên cháu sẽ ngủ cùng cô ấy! “
” Cậu còn chưa cưới nó về nhà đâu ” Ba cô nghiến răng nói.