Vẻ mặt tôi mơ hồ nhìn anh ta, lại là thể loại gì đây?Trình Vũ Huy túm lấy cánh tay tôi, kéo tôi đến khu vực nghỉ ngơi ngồi xuống, còn căn dặn cô gái lễ tân đi theo sau: "Ngây người ra đó làm gì, còn không nhanh chóng đi pha cho chị Thư của cô một tách cà phê đi.""Không cần đâu." Không có việc gì lại ra vẻ nịnh bợ, không trộm thì cũng là cướp, tôi thật sự không muốn bị anh ta bán đi một lần nữa: "Tổng giám đốc Trình, tôi đi đến đây để làm thủ tục nghỉ việc.""Nghỉ việc? Nghỉ việc gì, cô xem cô kìa, thật sự rất thích nói đùa mà." Trình Vũ Huy lảng tránh cười ha ha, dường như người hơn một tháng trước trong điện thoại gào thét đuổi tôi chính là một người khác vậy."Vũ Phỉ cô chính là đại công thần của công ty chúng ta.
Chúng ta liên kết có thể phát triển đến ngày hôm nay, tất cả đều nhờ vào công sức của một mình cô.
Một người ưu tú tài giỏi như cô, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép cô nghỉ việc đâu.""Tổng giám đốc Trình....""Có phải là ngại đối đãi không được tốt không? Có phải có người ra giá cao hơn để mời cô về làm đúng không?" Trình Vũ Huy vỗ đùi: "Không vấn đề gì, bây giờ tôi lập tức gọi điện cho phòng nhân sự tăng lương cho cô.
Cô nói đi, cô muốn tăng bao nhiêu.
Cô nói tăng bao nhiêu liền tăng bấy nhiêu.""Không phải đâu Tổng giám đốc Trình...""Vậy cô nhất định còn đang giận tôi chuyện tối hôm đó phải không?" Vẻ mặt Trình Vũ Huy lập tức thay đổi, bày ra bộ dáng phiền muộn khó xử nói: "Đúng là ngày hôm đó tôi quả thật không đúng cho lắm, quá mức nóng lòng muốn cầu xin Tổng giám đốc Đường giúp đỡ nên mới làm vậy.
Cô yên tâm, sau này tôi bảo đảm loại sự tình này sẽ tuyệt đối không phát sinh nữa.
Về chuyện xã giao sau này, cô không cần phải phụ trách nữa.
Tôi đã tuyển một trợ lý mới, về sau loại sự tình như này sẽ do cô ta phụ trách.”Anh ta đã hai lần ngắt lời tôi, lấy lấy việc tăng lương để lấy lòng, sau đó lại vỗ ngực mà giải thích, tôi đoán anh ta khẳng định có chuyện.Trình Vũ Huy điển hình là loại người không có mục đích sẽ không vội vã hành động, nếu như không phải có việc cần tôi, tuyệt đối không có khả năng bày ra dáng vẻ thấp kém như vậy.Cho nên tôi nhìn anh ta, lạnh nhạt nói: "Tổng giám đốc Trình, anh có chuyện gì cứ việc nói thẳng, không cần phải như vậy đâu.""Ha ha..." Trình Vũ Huy xấu hổ nở nụ cười: "Quả thực là có chút việc!"Anh ta dừng một chút, cẩn thận liếc nhìn tôi một cái, sau đó mới chậm rãi nói: "Công ty vừa mới nhận được một đơn đặt hàng lớn, nhóm kế hoạch đã làm ra vài kế hoạch đều vẫn không làm hài lòng khách hàng.
Khách hàng nói sẽ cho chúng ta thời gian một tuần nữa, một tuần sau nếu không có được một bản kế hoạch phù hợp sẽ hủy bỏ hợp đồng với chúng ta."Nói đến đây, ánh mắt anh ta trở nên đặc biệt tha thiết: "Cho nên Vũ Phỉ à, lần này chỉ có thể trông cậy vào cô mà thôi.
Đơn hàng này khá lớn, nếu như lần hợp tác này thành công, doanh thu của công ty chúng ta sang năm sau sẽ được đảm bảo.
Đừng nói là tăng tiền lương cho cô, tăng gấp đôi tiền thưởng cho cô cũng đều được."Trong lòng tôi nhảy dựng lên một chút, rốt cuộc là khách hàng lớn như thế nào mà lại có thể khiến Trình Vũ Huy chịu bỏ ra số tiền vốn như vậy.Nhưng mà chuyện lần trước ở trong phòng, ít nhiều vẫn còn khiến lòng tôi có chút sợ hãi.Cho nên , dù bị thu hút bởi điều kiện hấp dẫn mà anh ta đưa ra, nhưng tôi cũng không có vội vàng đồng ý.Chỉ là có chút do dự nhìn anh ta: "Tổng giám đốc Trình, gần đây tôi cũng có rất nhiều việc, có thể không có nhiều thời gian đến như vậy." Thấy sắc mặt anh ta biến đổi, tôi lập tức vội vàng cắt ngang: "Như vậy đi, anh có thể cho tôi thời gian để cân nhắc chút.""Nhưng mà...""Tôi sẽ suy nghĩ thêm." Nói xong, tôi đứng lên, không để ý đến sự ngăn cản của anh ta, trực tiếp xoay người rời đi.Nói thật, thật ra tôi có chút động tâm, dù sao bà ngoại ở bên kia cũng cần tiền để chi tiêu.Hơn nữa, tôi không có khả năng để Cố Tử Ngôn nuôi tôi.
Tuy hiện tại tôi là bà Cố, nhưng ở trong mắt Cố Tử Ngôn, tôi ngay cả người xa lạ cũng không bằng.
Để anh ta nuôi tôi, mặc kệ anh ta có muốn hay không, thì lòng tự trọng của bản thân tôi nhất định cũng không đồng ý..