Cố Tiên Sinh Không Kết Hôn Xin Đừng Trêu Ghẹo


Tóc đen ướt sũng, có giọt nước thuận đường chảy dọc xuống ngực, đi qua tám khối cơ bụng, sau đó chạy xuống đường nhân ngư, bị khăn tắm che đi mất.

Tôi vẫn luôn biết, anh có dáng người tốt, nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua khi anh cởi hết quần áo ở trên giường làm việc đó, sau đó chúng tôi sẽ tự mình mặc quần áo rồi rời đi.

Nhìn ở khoảng cách gần như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên.

Đáng tiếc, bây giờ tôi đang thưởng thức một cách hoàn hảo, chỉ hỏi anh một câu khô khan: “Làm gì?”“Mộ Vũ Phỉ, cô biết mấy giờ rồi không?” Giọng anh lạnh băng.

Tôi nâng cổ tay nhìn đồng hồ, thành thật trả lời: "Mười hai giờ ba mươi phút, làm sao, anh đói bụng muốn ăn bữa khuya à?”Sắc mặt của anh vông cùng khó coi, đưa tay nắm chặt lấy cổ tay tôi: “Cô còn hỏi tôi làm sao? Cô có biết phụ nữ có thai kị nhất cái gì không? Cô có tự nhận thức được mình là người có thai hay không?”Lúc này đột nhiên anh nhắc tới con, khiến cho tôi cảm thấy bực bội.


Thế là không cần suy nghĩ, trực tiếp muốn vung tay rời đi, nhưng mà lực của anh rất lớn, chẳng những tôi không hất ra được, mà còn bị anh nhào lên người.

Bất ngờ không đề phòng, anh bị tôi kéo về phía trước, nằm trên giường.

Nữ trên nam dưới!Tình huống mập mờ không thể lường trước được cứ thế xảy ra, bầu không khí có chút lúng túng.

Tôi cũng không biết bản thân mình làm sao nữa, cứ ngây ngốc nằm trên ngực anh, mặt đối mặt.

Tôi có thể nhìn thấy sự tức giận cùng một chút ngạc nhiên từ trong mắt anh, cũng nhìn thấy cả bản thân mình trong đó thật nhỏ bé.


Trên mặt anh hiện rõ vẻ kìm nén, trong mắt là cả một sự buồn bực không thể bộc phát, tôi lưỡng lự nhìn anh mà không biết phải làm gì, giống như một con thú nhỏ bị lạc đường và đang cần người nhặt về nhà nuôi vậy.

Tôi làm sao lại có thể như vậy được cơ chứ! Tôi nên kiêu ngạo như một nữ hoàng, bất cứ lúc nào đều có thể nhe nanh múa vuốt một cách kiêu kì, sẵn sàng có hành động đáp trả với bất kì sự khiêu khích và ác ý nào.

Bối rối không biết phải làm gì? Sao tôi lại có thể có loại cảm giác bối rối không biết phải làm gì thế này?“Cô còn định nằm trên người tôi bao lâu?”Người đàn ông thờ ơ nói, đôi môi mỏng khép mở, giọng nói trầm thấp ngọt ngào:“Hay là cô đang mong đợi tôi làm gì cô?”Tâm trí tôi vô cùng hỗn loạn vì lời nói của anh, mà trong đầu tôi lại đột nhiên vang lên lời dặn dò của bác sĩ: Ba tháng đầu là thời kỳ không ổn định, tốt nhất không nên sinh hoạt vợ chồng, nếu không rất có thể sẽ bị sơ ý mà sẩy thai.

“Sao vậy? Cô thật sự đang mong đợi tôi làm gì cô sao?” Khuôn mặt đẹp trai và hoàn mỹ đến mức khiến cho người ta phải ghen tị ngày càng kéo sát lại.

Tôi sợ hãi tới mức ngửa người ra sau, lấy lại tỉnh táo, lập tức đứng dậy khỏi người anh, xoay người bỏ chạy thật nhanh:“Cậu chủ Cố, anh nghĩ nhiều rồi, tôi đã nói qua, anh vẫn không xứng để tôi kỳ vọng!”Mặc dù bản thân nói như vậy, nhưng khi tôi lao vào phòng tắm, đóng cửa lại và nhìn mình trong gương, chợt nhận ra trên mặt mình có hai vết ửng hồng không được tự nhiên.

Đàn ông đẹp trai thực sự làm người ta không cưỡng lại được mà!Đặc biệt, có thể nói Cố Tử Ngôn là người đàn ông đẹp hoàn hảo về mọi mặt.

Sau khi tắm xong tôi lập tức vội vã đi ra ngoài, lại đúng lúc nhìn thấy Cố Tử Ngôn đang bình thản ung dung nằm một bên giường, tắt đèn bên đầu giường của anh, tôi lại một lần nữa bị sốc!“Cố Tử Ngôn, anh… muốn ngủ ở đây sao?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận