Cố Khấu đầy mặt là nước mắt, bị sự trống rỗng to lớn trong thân thể đánh đến mất trí, lung tung gật đầu rồi lại lắc đầu, thân mình mềm mại mà xin tha, “Em… Uhm… Em muốn…”
Cố Chính Tắc bị động thịt nhỏ hẹp phía dưới của Cố Khấu kẹp bức đến toát mồ hôi mà vẫn cứ thong thả ung dung, vuốt đến chỗ hai người vì giao hợp mà ướt dính, ngón tay chấm lấy dịch ngọt chảy ra trên bắp đùi của cô, “Đây là cái gì?”
Cố Khấu cắn cắn môi dưới, hồi lâu không ra tiếng.
Trong phòng rộng lớn nhịp tim đập cũng trở nên chậm dần, cô rốt cuộc cũng nhẹ giọng nói: "Là, là Cố tiên sinh… Uhm… Là Cố tiên sinh đang cắm vào em."
Hai cánh hoa bên dưới bao bọc lấy vật của anh bị va chạm đến sung huyết, một lần nữa lại chậm rãi bị cắm đến sâu trong cùng, kích thích phần eo mông gầy nhưng rắn chắc thúc từng cái từng cái đưa cô lên đỉnh ở điểm sâu nhất. Âm thanh "Òm ọp òm ọp" của nước bị va đập cứ không ngừng vang lên.
Cố Khấu bị anh làm đến nói không ra hơi, từng đợt sóng tình nóng bỏng không ngừng truyền đến nơi sâu nhất trên người từ nơi hai người giao hợp, từng chút từng chút. Ngay sau đó là xúc cảm bị đốt cháy tựa như pháo hoa, nổ vang đùng đùng khiến đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, tầm nhìn phía trước cũng trở nên mơ hồ. Cô chỉ có thể "Uhm uhm a a" mà rên rỉ, " Ô… Quá, quá sâu, cầu xin anh!... Sắp, sắp đâm thủng rồi…"
Cố Chính Tắc thấy cô đã thích ứng, đơn giản kích thích vòng eo mạnh mẽ thúc vào, Cố Khấu chưa trải qua việc bị đâm đến mạnh mẽ như vậy, chưa đến vài cái đã ra tới, trên đùi ẩm ướt dính nhớp đầy chất lỏng không nhìn ra được là dịch bôi trơn hay dịch ngọt của cô tiết ra, tạo thành hỗn hợp trong suốt từng dòng chảy xuống đất. Cố Khấu nói không ra hơi; “ Em… Em không được… Cố tiên sinh, em không chịu nổi “
Cảm thấy em trai nhỏ của mình bị huyệt nhỏ của Cố Khấu kẹp chặt đến phát đau, bên trong bị vách thịt kích động mặt ngoài bị quấn lấy buộc phải luận động, eo từng trận tê mỏi, mắt thấy sắp phải giao nộp vũ khí liền vội vàng rút ra.
Lúc này âm thanh rên rỉ của Cố Khấu lại giống như bị xuân dược kích thích mà nhỏ giọng: "Cố tiên sinh…"
Cố Chính Tắc quen cửa quen nẻo, nhất thời luyến tiếc mà tạm tha cho cô, bế lên lật người Cố Khấu lại để hai người đối mặt với nhau, thẳng tiến vào trong huyệt nhỏ. Không nghĩ đến cô vì cái gì mà lại ôm cổ anh không buông, trong miệng lẩm bẩm: "Cố tiên sinh, em như vậy sẽ ngã xuống…?"
Giọng nói thiếu nữ ngây thơ nhưng khàn khàn đầy mị hoặc, không biết sao lại mạo hiểm phạm vào điều ngu ngốc đến như vậy.
Cố Chính Tắc biết cô đang say nhưng cũng đang ở trên đỉnh dục vọng, hơn nữa bị sống triều liên tiếp dồn đến làm cả người đều biến thành màu đỏ, mười phần cám dỗ. Phía dưới của anh chọc đến nơi nào đó, một tay đem cô áp đảo lại, lung tung nhét một cái gối xuống dưới lưng cô gái đã say thành một vũng bùn kia, đâm thật mạnh vào khe hẹp sưng đỏ giữa hai chân đã sớm thành một mảng lầy lội, nơi đó, đầu nấm không ngừng quấy phá khiến anh thoải mái đến không nhịn được mà thở dài một hơi.
Cố Khấu nắm lấy vai anh, đau đến nhăn lại khuôn mặt nhỏ, đáng thương hề hề mà nhỏ giọng cầu xin: “Cố tiên sinh, em đau quá…”
Cố Chính Tắc nói: “Xứng đáng.”
Cố Khấu mềm như bông mà cười, phía trên có hơi cồn, cô quả thực đắc ý vênh váo, hoàn toàn đã quên chính mình đang nói chuyện với ai: “Anh đừng giận mà…”
Cố Chính Tắc vậy mà lại nói: “Được.”
Ý kia đại khái là chờ sau khi cô tỉnh lại sẽ thu thập cô, nhưng Cố Khấu đã không còn cách nào tự hỏi, lo lắng bản thân say rượu sẽ nói năng lung tung. Kỳ thật sau đó cô cũng không biết mình đã nói lung tung cái gì, chỉ hoảng hốt nhìn đến gương mặt đang cười của Cố Chính Tắc, còn cúi xuống hôn môi cô.
Cố Chính Tắc tuy rằng bá đạo, nhưng ngẫu nhiên cũng có thời điểm rất ôn nhu. Nhưng Cố Khấu ngày thường lại rất chán ghét lúc anh bố thí sự dịu dàng của mình mỗi khi được hầu hạ vui vẻ ở trên giường. Hôm nay mượn chút hơi rượu mà trở nên to gan hơn, thấy anh vừa cúi đầu cô liền né tránh, thế nhưng lại bị Cố Chính Tắc bóp cằm bắt xoay trở lại.
Bờ môi của anh dừng trên môi cô, nhẹ nhàng gặm cắn, Cố Khấu dần dần hô hấp trở nên khó khăn, hít thở loạn xạ, trong cổ họng “Ân ân ô ô”, phía dưới bị anh đâm lên chịu không nổi, rồi lại phát không ra thanh âm, chỉ nghĩ cầu anh nhanh một chút, vì thế vươn tay đi vuốt ve lung tung nơi hai người đang gắn kết, bàn tay mềm mại sờ nắn đến những phần đang ngấp nghé không vào được kia mà vỗ về chơi đùa, xoa đến khi Cố Chính Tắc một trận sảng khoái.
Cố Chính Tắc trong lòng hiểu rõ, “Làm gì?”
Cố Khấu mơ mơ hồ hồ mà nói: “Ngày mai còn muốn dậy sớm…”
Cố Chính Tắc nhướng mày, càng thêm hung hăng đâm vào, dương vật làm một vòng thịt dưới huyệt nhỏ đều đỏ lên, đột nhiên hoàn toàn đi vào tận gốc, Cố Khấu “A” hét lên một tiếng, lớn tiếng thở dốc, đôi mắt ướt long lanh vô tội mà nhìn chăm chú vào anh, giống như không biết chính mình làm sai cái gì.