Cố Khấu sửng sốt một chút: “Không có nha! Em giận cái gì chứ?”
Trên môi cô có dính một ít bơ, trên sóng mũi tựa cặp kính nên có chút vụng về đáng yêu. Cố Chính Tắc tìm trong túi đựng trà sữa một tờ khăn giấy lau giúp cô, vừa nhìn mắt cô nói: “Anh ăn cơm chiều cùng Trương Phồn Vũ.”
Cố Khấu ngơ ngác ‘à’ một tiếng, “Em biết. Em vì lý do gì mà giận chứ? Anh đang bận việc mà em cũng không phải trẻ con.”
Cố Khấu xác nhận là không có giận, chỉ là có chút bứt rứt, hơn nữa còn rắm rứt chuyện anh biết mình ấu trĩ như vậy nên cô cố gắng giả vờ như không có việc gì. Cũng may là Cố Chính Tắc thấy không có gì thì thu tay lại, không tiếp tục đề tài này nữa, anh dừng chân lại, “Cái này anh trả tiền.”
Lúc này Cố Khấu mới phát hiện cô bị anh dắt vào một cửa hàng đồ lót. Từ nhỏ đồ lót của cô đều do mẹ mua, sau đó mẹ qua đời cô mới phát hiện bản thân ngay cả số đo của mình cũng không biết, lại hay xấu hổ nên trước giờ đều đoán mò mà mua ở trên mạng, lần trước cô mua bộ con thỏ đã là lớn gan lắm rồi. Lần này lại trực tiếp bị bạn trai dẫn vào. Cô nhận thấy hình như tốc độ yêu đương của mình phát triển hơi bị nhanh rồi.
Nhân viên cửa hàng chào đón hai người: “Xin hỏi ai là người cần mua ạ?”
Tiệm được trang trí rất cao cấp, tủ kính sáng trưng, các sản phẩm tiêu điểm cho mùa Giáng Sinh đã được đẩy mạnh ra tiêu thụ, trang trí một con nai ngơ ngác, bên cạnh là một cái tai thỏ. Cố Khấu nhớ tới chuyện cái tai thỏ lần trước thì mặt đỏ ửng lên.
Cố Chính Tắc trả lời: “Là cô ấy mua.”
Nhân viên cửa hàng cười lễ phép: “Chị muốn mua loại nào ạ?”
Cố Chính Tắc thay cô trả lời: “Cô ấy muốn loại nào trưởng thành một chút.”
Cố Khấu lắp bắp: “... Tôi, tôi không có!”
Nhân viên cửa hàng cười nói: “Nếu chị muốn đáng yêu một chút thì loại này thế nào?” Cô ấy chỉ cho cô xem: “Bộ này thêu hình hoa anh đào rất đáng yêu.”
Cố Khấu cạn lời, cô cảm nhận được Cố Chính Tắc đang cười thầm sau lưng cô nên tức giận sửa miệng lại: “... Tôi muốn loại nào đứng đắn gợi cảm.”
Nhân viên cửa hàng hỏi kích cỡ của Cố Khấu rồi lấy ra vài bộ cho cô chọn, còn thường xuyên hỏi ý kiến của cô: “Nếu là ren thì em thấy hai màu trắng đen là kinh điển nhất, có điều màu xanh đậm này rất đẹp, sẽ tôn màu da của chị lên….”
Cố Khấu bị rối não vì lựa chọn, Cố Chính Tắc ở bên cạnh cô làm cô không thể mở miệng hỏi anh được, cảm thấy cái nào cũng ổn: “Đều rất đẹp….”
Cố Chính Tắc cuối cùng cũng phát huy bản chất của đại gia: “Vậy gói lại hết.”
Cố Khấu ôm một túi chứa đầy hộp đựng đồ lót đi ra phố, đầu óc mụ mị thầm tính toán, với cái đống đồ lót này thì cô mặc cho đến 60 tuổi cũng chưa hết nhưng mà tới 60 tuổi thì không biết số đo của cô sẽ như thế nào, hơn nữa đến đó thì mấy kiểu dáng này cũng không còn hợp thời nữa, đến lúc đó cô chỉ có đường mặc đồ lót của mấy bà cô bà cụ.
Không biết Cố Chính Tắc đã kéo tay cô từ lúc nào, Cố Khấu tính xong rồi thì chợt nhận ra, nhìn thấy bàn tay bị anh kéo đi mà đôi mắt không tự chủ được nhìn anh đăm đăm, một đường mờ mịt bị anh kéo đến phòng khách sạn. Lúc này cô mới nhớ ra bên cạnh khu phố mua sắm chính là khách sạn dưới trướng của tập đoàn Cố thị, trước đây hai người đã đến đây vài lần, cô còn nhớ rõ giường nệm ở đây là thoải mái nhất.
Việc đã đến nước này, đồ lót gợi cảm cũng đã mua, việc quay trở về đoàn phim là chuyện cô không thể lo được nữa. Buổi sáng Cố Khấu bị mấy trái dâu tây kia chơi cho một vố quá tàn nhẫn nên hiện tại vô cùng căm phẫn việc bị anh xem thường. Cô không chút do dự đi thẳng vào phòng tắm tắm rửa, trong ngực là khí thế bừng bừng, cẩn thận suy nghĩ xem cô nên lấy lại tự tôn phụ nữ bằng cách nào, kết quả lại quên mang đồ lót để thay.
Cô đành phải hé cửa ra: “Em quên mang đồ lót….”
Cố Chính Tắc đã tắm xong, đang khoác áo tắm dài gọi điện thoại, vừa nghe báo cáo trong điện thoại vừa bước lại gần, anh cũng không mang đồ lót cho cô thay mà thuận tay đẩy cửa ra, trực tiếp vác cơ thể mình không mảnh vải của cô lên vai đi về hướng phòng ngủ.
Anh chỉ dùng một tay để ôm cô, Cố Khấu cảm thấy đầu váng mắt hoa, vì anh đang nghe điện thoại nên cô không dám phát ra tiếng, tay chân luống cuống túm chặt lấy dây lưng áo tắm của anh.
Cố Chính Tắc ném thẳng cô lên giường, tiếp tục nghe điện thoại: “Tình huống ở Ma Rốc thì sao?”
Anh đang bận nói chuyện mà cô lại không mặc quần áo nên cảm thấy vô cùng thẹn thùng nhưng mà phía sau không có đường lui, chỉ đành rón rén bò dậy mở túi giấy ra, quỳ gối trên giường chọn đồ lót.
Cô gái nhỏ dường như không ý thức được cơ thể trần trụi trắng mịn của cô đang quỳ trên lớp khăn trải giường màu trắng bằng vải lụa kia làm người nhìn đỏ mắt vì khung cảnh quá đẹp. Lúc cô đang mải mê với bộ đồ lót bằng ren đen xen kẽ lưới màu xanh dương thì Cố Chính Tắc đã nắm lấy cổ chân cô kéo về phía sau, ôm hông của cô nhấc người lên đồng thời cắn răng nói: “Thay bản báo cáo khác đi.”
Một ngón tay của anh từ phía sau tìm được chính xác huyệt nhỏ giữa hai chân cô lúc cô còn chưa kịp đề phòng. Cố Khấu nhẹ giọng ‘A’ một tiếng, vội vàng che miệng lại sợ người bên kia điện thoại nghe thấy.
Cố Chính Tắc không gấp gáp cắm vào bên trong, bàn tay to ấm áp vòng từ bờ mông mượt mà của cô vòng qua eo, tiếp tục chuyến thám hiểm tới lui ở phía trước.
Cố Khấu che miệng lại, vì căng thẳng mà rúc người, lại bị một tay anh nắm lấy nơi mềm mại ở trước ngực mà vuốt ve, ngón trỏ như vô tình chọc chọc viên nhũ phía trước.
Chấm đo đỏ ở trước ngực cô nhanh chóng dựng lên một cách ngứa ngáy, Cố Khấu vừa thẹn vừa căng thẳng, che miệng lại muốn tránh ra nhưng suýt chút nữa đã ngã xuống giường.
Cô căn bản là không chịu ăn dấm chua* nên làm anh rất bất mãn, Cố Chính Tắc đêm nay lại cố ý tra tấn cô, điện thoại cứ tiếp tục không ngừng: “Giấy cấp phép còn chưa lấy được sao?” Một bên nói chuyện một bên còn lo lắng ôm eo cô kéo trở về, bản thân anh ngồi ở mép giường để cô dạng chân ngồi lên eo anh.
*ý là ghen
Cố Khấu sợ bản thân té ngã sẽ phát ra động tĩnh gì đành phải ôm chặt cổ anh, tùy ý cho anh vùi đầu vào ngực mình, ngậm lấy bầu ngực mềm mại ấm áp của cô, trái anh đào nhỏ nhắn bị anh ngậm trong miệng, vừa nghe điện thoại vừa day cắn, thỉnh thoảng ‘Ừm’ một tiếng để bên kia tiếp tục nói, “Nói tiếp đi.”