Không chỉ là Triệu Bổn Tường, các bác sĩ của phòng y tế khác cũng tiến lên, đứng vây quanh Cố Tiểu Tây, chăm chú lắng nghe.
“Trước đây tôi từng đọc qua một số sách, có chút hiểu biết về sinh vật biển có độc tính.
Thật ra không chỉ là sứa hay rắn nước, thậm chí một số động vật có vỏ và san hô đều có chứa kịch độc.
Chúng ta ở bờ biển quanh năm, cần hết sức cẩn thận.”
Cố Tiểu Tây không chỉ nói về chuyện dược phẩm, còn thuận tiện phổ cập về sinh vật chứa độc tính và biện pháp cứu chữa.
Một y tá trẻ tuổi lộ vẻ mặt sững sờ: “Động vật có vỏ mà cũng có độc sao? Sao có thể chứ?”
Những động vật có vỏ phổ biến thường được mọi người coi là sinh vật biển vô hại không có độc, không gây nên thương tổn gì đối với nhân loại, nhưng hôm nay nghe những gì Cố Tiểu Tây nói, thật sự đã mở ra một cánh cửa thế giới mới, ngay cả động vật có vỏ cũng không thể tùy tiện chạm vào?
“Đương nhiên, mặc dù chỉ là thiểu số, nhưng không phải là không có.
Ví dụ như ốc nón là một loại ốc hoa hình nón, độc tính rất mạnh.
Nếu không cẩn thận bị đâm sẽ lập tức trúng độc ngay, thậm chí sẽ phát sinh triệu chứng tim ngừng đập và suy hô hấp.”
“Nếu lúc huấn luyện các anh không cẩn thận đụng trúng, phải lập tức áp dụng biện pháp cấp cứu, dùng nước nóng rửa sạch vị trí vết thương.
Không có nước nóng thì dùng nước biển, tuyệt đối đừng dùng nước ngọt, như vậy sẽ tăng tốc độ phóng thích và khuếch tán nọc độc.”
“Ngoài ra còn có rắn biển, độc tính cũng dữ dội.
Một khi bị cắn cũng không cảm thấy đau đớn, nhưng độc tố sẽ bị hấp thụ, rất nguy hiểm.”
“Còn có một điều nữa, sau khi trúng độc phải tiến hành cấp cứu trước, không nên mù quáng đưa tới phòng y tế.
Có đôi khi di động cơ thể sẽ khiến máu lưu chuyển quá nhanh, khiến độc tố khuếch tán.
Cầm máu thì có thể lấy nguyên liệu ngay tại chỗ, dùng các thứ như dây giày để buộc chặt miệng vết thương ở gần vị trí tim.”
“…”
Những thứ này đều đọc từ trong sách ở kiếp trước, tuy rằng chưa có áp dụng thực tiễn nhưng vẫn là kiến thức hữu ích đối với kiếp sau.
Cố Tiểu Tây chậm rãi nói, cuối cùng không chỉ là bác sĩ và y tá quân đội, ngay cả chiến sĩ đến khám bệnh cũng tới gần để nghe.
Những kinh nghiệm thường ngày và biện pháp cấp cứu này có thể cứu mạng khi cần thiết, nghe nhiều một chút cũng không có gì không tốt.
“Khi huấn luyện trên biển, vẫn nên làm tốt các biện pháp bảo vệ và cố gắng tránh tiếp xúc với sinh vật biển.”
Suy nghĩ một chút, Cố Tiểu Tây vẫn lên tiếng đề nghị: “Tuy rằng phòng y tế cách bờ biển không xa, nhưng tôi vẫn đề nghị lúc huấn luyện nên sắp xếp hai quân y đi theo, như thế sẽ an toàn hơn.”
Thời đại này huấn luyện quân sự vẫn rất thô sơ, các phương diện cũng không hoàn thiện, nên có tính nguy hiểm nhất định.
Nghe xong lời cô nói, ánh mắt của Hồ Vĩ Bân sáng lên, trịnh trọng gật đầu: “Quân y Cố nói có lý, đều để bảo đảm an toàn tính mạng cho các đồng chí, tôi sẽ nói chuyện này với thủ trưởng! Đảm bảo có thể thực hiện!”
Cố Tiểu Tây gật gật đầu, quay đầu lại đi kiểm tra cơ thể của chiến sĩ trúng độc, thật sự đã thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng, nhưng trong cơ thể vẫn còn sót lại độc tố.
Dưới sự xuyên thấu của của năng lực chữa trị, tản ra những chấm ánh sáng đen.
Cô thở dài một hơi, các chiến sĩ xa xứ bảo vệ quốc gia, thật sự đã chịu không ít khổ sở.
Biết người đã không sao, cũng đều tỉnh lại, Hồ Vĩ Bân bèn mang theo những người khác rời khỏi phòng y tế.
Yến Thiếu Ngu cũng không ở lại lâu, mà đi theo, anh chỉ bị thương cánh tay, cơ thể không có gì đáng ngại.
Cố Tiểu Tây cũng không ngăn cản, lại yên lặng dùng năng lực chữa trị để trị vết thương cho anh.
Khi nhóm ông Ngụy vội vàng chạy tới thì nhìn thấy các chiến sĩ đã có thể tự ngồi dậy ăn cháo.
Đợi nói rõ phương thức trị liệu, nhóm ông Ngụy đưa mắt nhìn nhau, luôn cảm thấy trong này cũng không có loại thuốc hay trình tự gì quá ghê gớm.
Nhưng đối với việc Cố Tiểu Tây cứu được tính mạng của tám đồng chí, vẫn hết sức tán dương.
Giờ đây mới nhậm chức ngày đầu tiên, Cố Tiểu Tây đã lập công lớn.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử của phòng y tế quân khu số 8!.