Giọng nói của cô rất bình tĩnh, khi nhắc tới hai chữ “người yêu”, vẻ mặt cũng trở nên dịu dàng.
Mặc dù Hạ Lam Chương đã biết toàn bộ câu chuyện, nhưng anh ta vẫn cảm thấy tim mình thắt lại khi nghe điều đó từ miệng cô.
Môi anh ta mấp máy, muốn hỏi gì đó, nhưng vẻ mặt dịu dàng của Cố Tiểu Tây như một lưỡi dao sắc bén, khiến mọi lời nói đều nghẹn lại trong cổ họng, anh ta không hiểu, rõ ràng anh ta là người gặp cô trước, tại sao lại như vậy?
Hạ Lam Chương ngơ ngác nhìn cô, im lặng hồi lâu, một lúc sau mới cười khổ nói: “Tôi hiểu.
”
Cố Tiểu Tây nghiêm túc gật đầu, nhìn bầu trời đen kịt, nói: "Muộn rồi, tôi không giữ anh ở lại ăn tối nữa, lần sau người yêu tôi trở về, mời anh sau vậy.
"
Hạ Lam Chương không biết nên nói cái gì, cuối cùng hồn bay phách lạc rời đi.
Cố Tiểu Tây đưa mắt nhìn anh ta rời khỏi sân, sau đó kéo Yến Thiếu Ly trở về, nếu còn không ăn mì sẽ bị vón cục.
Hạ Lam Chương đã là người lớn, anh ta có thể hiểu, huống chi đau dài không bằng đau ngắn, sớm muộn gì cũng phải trả qua chuyện này.
Nếu như cứ dây dưa không nói, sớm muộn gì cũng trở thành mối họa, đối với người nào cũng không tốt.
Trong thế giới tình yêu, vô cùng thuần khiết, không có chỗ cho sai sót.
Yến Thiếu Ly mặt đầy ngưỡng mộ nhìn Cố Tiểu Tây, kinh ngạc nói: “Tiểu Tây, chị thật thẳng thắn, người mới vừa nãy dáng vẻ cũng không tệ, điều kiện có vẻ khá, đối với chị cũng thật lòng, chị lại từ chối người ta lưu loát như thế ư?"
Cố Tiểu Tây nhướng mày: "Nếu không thì sao? Đồng ý với anh ta à?"
Nghe vậy, Yến Thiếu Ly lắc đầu như trống bỏi, giơ tay làm dấu x thật to: "Vậy thì không được! Không tính cái khác, anh cả em chắc chắn đẹp trai hơn anh ta, đúng không?"
“Hơn nữa, giờ chị chưa hiểu rõ anh cả em, nhưng sau này chị sẽ hiểu, anh em là người đàn ông tốt nhất thế giới, chị nhất định sẽ không thiệt đâu! Yên tâm chọn anh em đi, bảo đảm không sai!"
"Vả lại, chị còn có được hai người em gái tuyệt vời như em và Thiếu Đường, không phải thêu hoa trên gấm à?"
Nói xong, Yến Thiếu Ly nháy mắt với Cố Tiểu Tây, dáng vẻ nịnh nọt.
Cố Tiểu Tây đưa tay đẩy trán cô ấy, trên mặt mang theo nụ cười, kiếp trước Yến Thiếu Ly có đáng yêu như vậy không nhỉ?
Nụ cười chưa kịp tắt, cô đã nghe thấy giọng nói nghi ngờ của anh cả: "Chọn anh trai em? Lời này có ý gì?"
Yến Thiếu Ly dừng một chút, mỉm cười nhìn Cố Đình Hoài, ngập ngừng không biết giải thích thế nào, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Cố Tiểu Tây, chuyện này không đến lượt một cô em dâu như cô ấy nói đâu nhỉ?
Cố Tiểu Tây bật cười, nhìn Yến Thiếu Đường đang mải mê ăn mì, đưa tay vuốt tóc cô bé, giọng điệu bình tĩnh, không hề có chút lo lắng khi tuyên bố mối quan hệ của mình với người nhà: “Giờ Thiếu Ngu là người yêu của em, ý là vậy đấy.
"
Nghe vậy, Yến Thiếu Ly lặng lẽ giơ ngón tay cái cho Cố Tiểu Tây.
Đặt vào vị trí của cô ấy mà suy nghĩ, nếu như một ngày cô ấy có người yêu, có thể bình tĩnh nói với anh trai mình như vậy không nhỉ?
Ừm! Nghĩ kỹ thì, nếu có ngày đó, chuyện này có thể nói với anh hai, nhưng anh cả thì không thể, nghĩ đến đây, Yến Thiếu Ly cảm thấy xấu hổ vì sự hèn nhát của mình, thở dài, ngồi xuống tiếp tục ăn mì.
Bên kia, Cố Đình Hoài nghe được lời này, mày nhíu lại, đũa rơi lạch cạch xuống bàn.
Giọng anh ấy có chút không vui: “Em tự mình quyết định chuyện này à? Cũng không hỏi ý kiến của người nhà?"
Cố Tiểu Tây hơi ngạc nhiên, sau đó nhếch môi, không biết xấu hổ nói: "Anh, có người em rể tốt như Thiếu Ngu anh còn chưa hài lòng ư? Dù sao thì em rất hài lòng, nếu không anh thông cảm cho trái tim si tình của em gái, lúc gặp anh ấy đừng làm khó anh ấy nhé.
".