Nói xong, Vạn Thanh Lam lại tỏ vẻ thần bí nói: “Bỏ qua chuyện này, Tiểu Tây à, lần này cô về đúng lúc lắm!”
Cố Tiểu Tây cũng không ngẩng đầu lên, nhìn tin tức bản thảo trong khoảng thời gian này, nhẹ nhàng nói: “Vì sao?”
Trong lòng cô lại đang suy nghĩ, tin tức của đại đội Liễu Chi không nhỏ, không phải ba tổ phụ trách thì chắc chắn thuộc về tổ một.
Trước mắt miếng bánh lớn nhất của tòa soạn chính là sách tranh về thơ cổ, mà Lưu Tường ở tổ một là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của cô.
Vốn dĩ đã nên đưa ra quyết định trước khi thanh niên trí thức xuống nông thôn, nhưng cô lại được phái đi làm nhiệm vụ mới, nên hạng mục này cũng tạm thời bị gác lại.
Lưu Tường đến đại đội Liễu Chi, chắc chắn là do sắp xếp của Lưu Nhất Chu, cha của cô ta.
Muốn cho cô ta có được một thành tích đẹp đẽ, có thể dựa vào đó để mà giao miếng bánh này cho con gái nhà mình.
Nếu là lúc trước, có lẽ cô sẽ vì tranh đoạt miếng bánh này mà tốn chút sức lực, nhưng hiện tại lại không còn tâm tư này nữa.
Trước kia chỉ muốn có một công việc đàng hoàng, còn hiện tại đã có mục tiêu phát triển mới, là đi tham gia huấn luyện bác sĩ chân trần, học tập một số kỹ năng mới.
Để từ đó lên làm quân y, cứ như vậy, chuyện lục đục ở Nhật Báo Quần Chúng cũng không quan trọng nữa.
Trên mặt Vạn Thanh Lam khó nén được vui sướng: “Hehe, công xã đã mở lớp học buổi tối!”
Bàn tay Cố Tiểu Tây đang lật xem báo chí dừng lại, hơi có chút ngạc nhiên nhìn về phía Vạn Thanh Lam: “Lớp học buổi tối?”
Lớp học ban đêm, tên như ý nghĩa, chính là hình thức học tập tận dụng thời gian rảnh rỗi vào buổi tối để đến trường học, mục đích có hai loại.
Một là tiếp nhận tri thức văn hóa, nói chung chính là “Xóa mù chữ”, hai là tiếp nhận giáo dục chính trị.
Cô không ngờ Nhật Báo Quần Chúng cũng sẽ mở lớp học buổi tối, đây cũng là cơ hội tốt để học tập.
Phải biết rằng, khôi phục kỳ thi đại học vào năm 77 là một sự kiện trọng đại mà cô đã biết, cho dù trong lòng có bao nhiêu mục tiêu và ý tưởng, thi đậu đại học đều là mục tiêu ban đầu của cô, danh hiệu sinh viên đại học có giá trị cực cao.
“Ừ! Công xã Hoàng Oanh của chúng ta rất có trách nhiệm, không chỉ có Nhật Báo Quần Chúng, còn có nhà máy bông, nhà máy lọc dầu v.v.
Tất cả các đơn vị lớn, nhà máy lớn đều có tư cách tham gia lớp học buổi tối do công xã mở ra.”
“Nghe nói giáo viên của lớp học buổi tối đều tìm từ thành phố Chu Lan tới, đến lúc đó học phí đều do trường học viết hóa đơn gửi về đơn vị thanh toán.
Nghe nói hết thời gian học tập thì nhà trường còn có thể phát giấy chứng nhận tốt nghiệp nữa.”
Đó là một cơ hội rất tốt nhưng lại gặp phải thời thế khó khăn, người đăng ký cũng không nhiều lắm.”
“Tôi đã đăng ký, vốn dĩ còn nghĩ buổi tối không an toàn.
Nếu như cô cũng tham gia, vậy hai chúng ta có thể làm bạn rồi!”
Vạn Thanh Lam nhìn Cố Tiểu Tây với vẻ mặt chờ mong, ánh mắt sáng quắc cũng có thể phát ra ánh sáng.
Hoàng Bân Bân nghe cô ấy nói xong, có chút nổi giận lầm bầm một câu: Cho dù không có Tiểu Tây, cũng còn có tôi mà.
Cố Tiểu Tây như có điều suy nghĩ mà gật gật đầu: “Tổ chức ở nơi nào vậy?”
Vạn Thanh Lam vui vẻ nói: “Hehe, cô muốn đi đúng không? Ở bảo tàng kỷ niệm sách báo số 208 đường Hàng Độ.”
“Khi nào thì bắt đầu?”
Vạn Thanh Lam vội vàng nói: “Năm sau chính thức bắt đầu, bây giờ mới chỉ đăng ký thôi.
Đến lúc đó đơn vị phát thẻ thông hành, chúng ta có thể ra vào bảo tàng kỷ niệm sách báo, cũng không biết đến lúc đó phòng học có thể ngồi đầy người không nữa.”
Cố Tiểu Tây gật đầu: “Vậy được, lát nữa tôi sẽ đi nói với tổng biên tập, cũng đăng ký luôn.”
Vạn Thanh Lam mỉm cười ngọt ngào, chủ động nói: “Trước tiên để tôi nói với cô công việc trong những ngày qua.”
Trong khoảng thời gian này có tổng cộng hai tin tức, thứ nhất chính là chuyện của đại đội Liễu Chi, chuyện liên quan đến cán bộ đại đội, đương nhiên không thể khinh thường, mà công việc này không ngoài dự đoán đã rơi vào tổ một biên tập.
Tổ ba biên tập thuộc phái bên lề, công việc lấy được cũng không tính là quá quan trọng.
Tin tức thứ hai chính là sự kiện thiếu lương thực nhưng cấp trên phát tử mệnh lệnh, không cho trắng trợn đưa tin tuyên truyền..