Chu Dung Dung vốn muốn đi vào theo nhưng lại bị mẹ của cô ấy giữ chặt lại: "Không phải mẹ bảo con đến tiệm cơm Quốc Doanh mua hai món ăn hay sao?"
Chu Dung Dung nghe vậy thì trong lòng chột dạ một chút, cô ấy cười ha ha nói: "Không phải con chạy đến công xã Hoàng Oanh đón đồng chí Hạ hay sao? Con sợ đường quá xa mang đồ ăn về bị lạnh nên không mua.
"
Mẹ của Chu Dung Dung nghi ngờ, khẽ nhíu mày, nhưng bà ấy cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: "Đi vào đi, đón tiếp Tiểu Hạ cho tốt.
"
"Vâng!" Chu Dung Dung kích động lên tiếng, vén rèm lên rồi đi vào.
Hạ Lam Chương vừa vào cửa đã thấy được Chu Phong đang ngồi ở trước bàn cơm xem TV, thân hình ông ta mập mạp, cao lớn vạm vỡ, gương mặt nhìn rất thân thiện, ông ta đúng là tổ trưởng tổ Thông Tấn ở Ủy ban Cách Mạng huyện.
Rất rõ ràng Chu Dung Dung thừa kế hình thể của bố cô ấy, cũng đều là lưng hùm vai gấu giống nhau.
Hạ Lam Chương gọi: "Chú.
"
"Tiểu Hạ đến rồi, ngồi đi, hai chú cháu chúng ta cùng trò chuyện.
" Chu Phong nhìn thấy Hạ Lam Chương đến thì trên mặt không nhịn được lộ ra nụ cười tươi.
Ông ta lại nhìn về Chu Dung Dung đang đi theo sát phía sau: "Dung Dung, rót cho Tiểu Hạ chén trà đi.
"
Chu Dung Dung gật đầu liên tục, cô ấy đang sốt ruột muốn thể hiện bản thân ở trước mặt Hạ Lam Chương.
"Ha ha, thật sự là con lớn không giữ được, gái lớn không cần mẹ mà.
" Chu Phong nhìn về phía Hạ Lam Chương, nói bằng giọng điệu nhà quan.
Hạ Lam Chương xấu hổ cười ha ha, không tiếp lời.
Chu Phong cũng khựng lại, không tiếp tục nhiều lời ở đề tài này.
Ông ta tắt tivi, dựa lưng vào ghế sofa bằng gỗ, hai tay khoanh ngang bụng, nói: "Tiểu Hạ này, huyện Thanh An của chúng ta lập tức phải nghênh đón một đợt thanh niên trí thức, chuyện này anh của cháu đã nói với cháu chưa?"
Nụ cười giả tạo trên mặt Hạ Lam Chương bị khựng lại, tất nhiên anh ta biết đến chuyện này.
Nếu không phải vì đợt thanh niên trí thức sắp được phân về nông thôn thì làm sao anh ấy sẽ chịu đựng Chu Dung Dung mà đến Ủy ban cách nạng huyện cơ chứ?
Chu Phong chỉ làm như không nhìn ra anh ấy đang cứng đờ, tiếp tục nói: "Sau hai tháng nữa nhóm thanh niên trí thức sẽ xuống nông thôn, trong huyện bảo chú làm ‘chuyên gia tin tức’, chú nghĩ những người này đều là thanh niên trí thức từ thủ đô về nông thôn, sau này phải ở huyện Thanh An của chúng ta rất nhiều năm, bọn họ mới đến thì dù sao cũng phải làm quen hoàn cảnh một thời gian, Tiểu Hạ này, cháu có bằng lòng làm người dẫn đường cho những người này không?"
Khóe môi Hạ Lam Chương giật giật, tất nhiên là anh ấy muốn!
Anh ấy biết sau lưng của nhóm thanh niên trí thức đến huyện Thanh An từ thủ đô này đều rất có bối cảnh, thậm chí có một người còn là con trai của chủ tịch tỉnh H đương nhiệm, nếu có thể móc nối với người này, thành lập tình bạn vững chắc thì sau này sẽ rất có ích đối với anh ấy.
Nhưng anh ấy cũng biết, để anh ấy làm dẫn đường trong lời của Chu Phong là có điều kiện.
Mà điều kiện này!
"Đồng chí Hạ, anh uống trà! Trà này là trà tốt không dễ dàng lấy ra đãi khách đâu đấy!" Vẻ mặt Chu Dung Dung thẹn thùng đẩy chén trà nóng đang bốc khói đến trước mặt Hạ Lam Chương, trong giọng nói tràn đầy sự lấy lòng.
Hạ Lam Chương ngẩng đầu liếc mắt đánh giá kỹ Chu Dung Dung một cái.
Mặt cô ấy rất lớn, làn da không trắng, nhìn kỹ thì còn có vẻ hơi rám nắng, hơn nữa hình thể cô ấy rất thô, chiều cao cũng bình thường, một người phụ nữ như vậy hoàn toàn không phải hình mẫu lý tưởng mà anh ấy muốn lấy làm vợ.
Anh ấy có nên kết hôn với Chu Dung Dung vì tiền đồ, vì nắm bắt cơ hội làm người dẫn đường này hay không?
- --
Cố Tiểu Tây mỉm cười, giơ ngón tay cái lên đối với mấy người công an nhân dân: "Các anh đúng là những người công an nhân dân mẫu mực của thành phố Chu Lan chúng ta!"
Cô vừa nói xong lời này thì xung quanh cũng vang lên tiếng vỗ tay như sấm của quần chúng đang vây quanh.
Công an nhân dân còng tay hai mẹ mìn, Cố Tiểu Tây nhặt giỏ của mình lên, cõng Yến Thiếu Đường trên lưng rồi đuổi theo, Trình Lăng thì đi theo công an nhân dân đến bệnh viện.
Sau khi việc này xảy ra thì cùng ngày hôm đó, đầu đề của các tờ báo cũng đã đưa tin về sự kiện mẹ mìn lừa bán bé gái tại thành phố Chu Lan.
Nghe nói cửa hàng ký gửi quốc doanh Thanh Liễu còn nhận được giấy khen "Dũng cảm sẵn sàng giúp đỡ nhân dân" từ đồn công an trao tặng.
Tất nhiên những điều này đều là chuyện xảy ra sau đó, tạm thời không nhắc tới.
.