Cố Tiểu Tây FULL


Vương Phúc vừa thấy Cố Tiểu Tây đến thì cười vui vẻ ra đón: "Tiểu Cố, cháu đã về rồi.

"
Cố Tiểu Tây cũng cười: "Bí thư chi bộ có việc gì thì nói, đâu cần khách sáo với cháu làm gì?"
Vương Phúc nghe vậy thì có hơi cảm động, ông ta thổn thức nói: "Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là muốn tự nói cảm ơn với cháu, hôm qua cháu về muộn, nên chú cũng không đến nhà.

Tiểu Cố à, chú thay nhóm xã viên của đại đội cảm ơn cháu.

"
"Cháu không hiểu những lời này của bí thư chi bộ.

" Cố Tiểu Tây lắc đầu, cô hơi ngạc nhiên.

Lúc này, Vương Bồi Sinh cầm một tấm bằng khen có đóng dấu đi vào, ông ấy nghe thấy Cố Tiểu Tây nói vậy, thì cười nói: "Tiểu Cố, bí thư chi bộ cảm ơn cô vì chuyện cô đề nghị đại đội trồng nhiều loại lương thực, lúc trước cô đề nghị trồng nhiều giống khoai lang, mới khiến đại đội chúng ta tránh bị châu chấu phá.

Nếu không đại đội cũng bị tổn thất rất lớn, sao có thể tươi cười hàng ngày được?"
Cố Tiểu Tây hiểu rõ, thảo nào hôm qua khi cô trở về thấy mọi người ở đại đội đều thong thả, hoàn toàn không vội vã, tiều tụy chút nào.

Trước đó Cố Tiểu Tây biết có nạn châu chấu, nên đã kiến nghị đại đội trồng nhiều loại khoai lương, sau đó quả nhiên Vương Phúc đã cho trồng nhiều loại khoai lang, lúc đó bọn họ còn bị đại đội khác chê cười, nhưng sau khi có nạn châu chấu, đại đội sản xuất Đại Lao Tử ít bị tổn thất nhất.

Vương Phúc nhận lấy bằng khen trong tay Vương Bồi Sinh, ông ta đưa cho Cố Tiểu Tây: "Cháu chính là cứu tinh của đại đội.

"
Cố Tiểu Tây nhìn tên mình trên bằng khen, cô cong môi cười nói: "Tôi chỉ nghĩ là nhà nước khởi xướng nuôi heo, vừa khéo khoai lang chắc bụng, vỏ có thể để làm thức ăn cho heo, không thừa, không ngờ lại đánh bậy đánh bạ.

"
Vương Phúc khoát tay: "Nào có đánh bậy đánh bạ, cháu chính là cứu tinh của đại đội chúng ta!"
Thế nhưng dù sao những lời nói mê tín như cứu tinh này không thể gióng trống khua chiêng nói được, trên giấy khen cũng viết cống hiến cho đại đội, bây giờ Cố Tiểu Tây ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử tuyệt đối được xem như phần tử tiên tiến số một.

Trước khi Cố Tiểu Tây rời khỏi chỗ chăn nuôi, cô cũng không quên mời Vương Phúc và Vương Bồi Sinh đến tham gia đám cưới của cô.

Chuyện Cố Tiểu Tây kết hôn đã ồn ào từ sáng sớm nay, Vương Phúc và Vương Bồi Sinh có nghe thấy, cũng nghe nói cô vì chồng mình mà làm xấu mặt một vài người trong đại đội, không ngờ vậy mà chuyện này lại là thật.

Vương Phúc nhìn Cố Tiểu Tây, ông ta vô cùng cảm khái: "Chúc mừng Tiểu Cố, không biết là thằng nhóc nhà ai may mắn như vậy.

"
Vương Bồi Sinh có cùng suy nghĩ gật đầu, Cố Tiểu Tây là một cô gái tài giỏi như vậy, mười dặm tám xã cũng chỉ có một người như vậy, xinh đẹp biết kiếm tiền, đối nhân xử thế không tồi, bây giờ còn xây nhà mới cho nhà họ Cố, ai nhìn mà không hâm mộ?
Không những thế, trong khoảng thời gian này không có mười thì cũng có tám người đến cửa làm mai với thằng ba nhà họ Cố đúng không?
Cố Tiểu Tây cũng không nói tên Yến Thiếu Ngu, tóm lại lúc bọn họ tổ chức đám cưới sẽ biết, cô tạm biệt hai người, cầm bằng khen rời khỏi chỗ chăn nuôi, cô nghĩ đến bạn bè trong huyện, vẫn nên đến cửa thông báo một câu.

Giữa trưa, Cố Đình Hoài và Bạch Mân mang theo bao to bao nhỏ trở về.

Vải đỏ, bông, hạt dưa, đậu phộng, kẹo, còn có phích nước nóng, ấm pha trà, ống nhổ, hai người họ mua hết những thứ cần dùng về, bọn họ còn tiện đường tìm người xem thời gian, ngày tổ chức lễ cưới được ấn định vào năm ngày sau, ngày tám tháng tám.

Bạch Mân mở túi vải bố ra, cô ấy lấy những bộ quần áo màu đỏ độc đáo gọn gàng bên trong ra, nói: "Chị đã cắt sẵn mấy bộ đồ cưới rồi, em chỉ cần khâu vài mũi, lúc tổ chức đám cưới là có thể mặc được.

"
Cố Tiểu Tây sờ đồ cưới, cô cười: "Cảm ơn chị dâu.

"
Ngày tám tháng tám, cuối cùng hôn lễ đời này cũng được đưa vào nhật trình.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui