Tổng giám đốc Cố Thị Cố Khiết Thần nghi ngờ ngoại tình, bí mật gặp cô chủ của Tập đoàn Tả Thị.
Tiêu đề này khiến Hứa Tịnh Nhi sững sờ, nhất thời giống như không nhận được mặt chữ.
Cô nhìn chằm chằm dòng chữ đó, một lúc lâu không có phản ứng gì, cho đến khi màn hình điện thoại tối lại, trên màn hình phản chiếu gương mặt ngẩn ngơ hoảng hốt của cô.
Hơn một phút sau, hàng lông mi dài của cô run rẩy, ngón tay cứng nhắc chậm rãi bấm sáng màn hình điện thoại lần nữa.
Sau đó mở khóa, ngón tay do dự vài giây vẫn bấm vào bài báo đó.
Bài báo viết Cố Khiết Thần và cô chủ Tả Thị hẹn hò liên tục một tuần, có phóng viên theo dõi chụp được Cố Khiết Thần tặng hoa cho cô chủ Tả Thị, hai người dùng bữa tối dưới ánh nến, còn cùng nhau đi dạo thành phố ban đêm…
Hứa Tịnh Nhi xem thời gian, chính là tuần mà Cố Khiết Thần bận rộn đến mức không nhận điện thoại…
Vậy là không phải anh đang bận công việc, mà là ở bên người phụ nữ khác?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Hứa Tịnh Nhi lập tức lắc đầu.
Không đâu, chuyến này là Cố Khiết Thần đi công tác, hơn nữa còn đi vội vã như vậy, lúc đó cô đã đoán chắc là công ty có chuyện gì quan trọng.
Cô là nhà báo, đương nhiên biết rõ Tập đoàn Tả Thị.
Trên thương trường đồn rằng, Bắc Cố Nam Tả, đó là gia tộc lớn ở phía Nam, có thực lực tương đương với nhà họ Cố.
Ông nội đột nhiên nằm xuống, công ty lại xảy ra chuyện, Cố Khiết Thần gặp cô chủ Tả Thị có lẽ là bàn bạc công việc gì đó thì sao?
Dù sao cô cũng không nên nghĩ linh tinh, đợi lát nữa gặp Cố Khiết Thần, cô “thẩm vấn” anh không phải là được rồi sao?
Hứa Tịnh Nhi nghĩ đến đó, hít sâu một hơi, đè nén những cảm xúc hỗn loạn, đóng trang báo đó lại.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là cô Lâm gọi cho cô.
Cô bắt máy, nghe bên kia nói: “Cô chủ, bây giờ cô đang ở sân bay sao?”.
“Vâng”.
Cô Lâm vội nói: “Tiểu Lâm vừa gọi cho tôi, nói rằng cậu chủ đã đổi lịch bay, tối nay không về nữa.
Tôi nhớ cô nói sẽ đi đón cậu chủ, nên vội vàng gọi điện thoại cho cô.
Cô đừng chờ nữa, mau về nhà đi!”.
Hứa Tịnh Nhi biến sắc: “Đổi lịch bay?”.
“Phải”.
Biết mấy ngày nay cô luôn mong ngóng Cố Khiết Thần về, cô Lâm lên tiếng an ủi: “Có lẽ cậu chủ chưa làm xong việc.
Cô cũng biết mà, công việc của cậu chủ luôn bận rộn là thế, nhưng cậu ấy làm xong chắc chắn sẽ về đây gặp cô và ông cụ ngay!”.
Hứa Tịnh Nhi im lặng một lúc, giọng nói hơi trầm: “Vậy… trợ lý Lâm có nói Khiết Thần đổi chuyến bay giờ nào không?”.
“Cái này thì không…”.
“Được, em biết rồi”.
Hứa Tịnh Nhi cúp máy, sau đó tay vô thức siết chặt điện thoại, trong đầu bất giác hiện lên tin tức vừa nãy… Cố Khiết Thần đột nhiên đổi lịch bay, lại không nói thời gian trở về, là vẫn muốn ở nước ngoài cùng với cô chủ Tả Thị đó sao?
Nếu là công việc thì cô có thể hiểu được, nhưng… vì sao trong lòng cô bỗng dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt?
Hứa Tịnh Nhi ra sức lắc đầu, không cho phép mình lại không tin tưởng Cố Khiết Thần như thế.
Cô cất bước quay về bãi đỗ xe, ngồi vào trong xe, cố gắng ổn định lại tâm trạng rồi mới lái xe rời đi.
Sau khi về chung cư, cô mệt mỏi nằm trên ghế sofa, nghĩ đến tối nay mình trang điểm kỹ lưỡng, có chút chua xót cũng có chút ấm ức, khiến cô ngồi bật dậy, lấy điện thoại từ trong túi xách ra.
Lần này, cô không những gửi tin nhắn, mà còn gọi vào số Cố Khiết Thần.