Đám đông nháo nhào bàn tán, phần lớn nghiêng suy đoán về phía Tả An.
Hứa Tịnh Nhi dù sao cũng là phụ nữ.
Là vợ cũ của Khiết Thần, còn bị ly hôn thì dù là ai cũng không thể chịu nổi khi chứng kiến cảnh chồng mình và vợ mới vui vẻ.
Mọi người đều được mời tham dự hôn lễ của Khiết Thần và Tả Tư.
Khi đó Hứa Tịnh Nhi đã làm náo loạn một trận ra trò.
Thế nhưng sau đó Khiết Thần và Tả Tư vẫn hoàn thành hôn lễ.
Dù vậy ngày hôm đó Tả Tư vẫn tức tới mình trông vô cùng khó coi.
Thế nhưng khi kết quả được công bố thì mọi người chẳng khác gì bị tát vào mặt.
Người mà Hứa Tịnh Nhi bỏ phiếu là Khiết Thần.
Cô gái này luôn tung chiêu khác thường.
Lúc tưởng cô là vợ sắp cưới của Tả An thì cô bỏ phiếu cho Tả Tư.
Giờ cô và Khiết Thần không có giăng mắc gì thì cô lại bỏ phiếu cho Khiết Thần.
Thật đúng là mò kim đáy bể.
Lòng dạ phụ nữ thật khó lường.
Mọi người vỗ tay khi Khiết Thần vẫn giữ vững ghế tổng tài.
Tất cả đều chúc mừng anh.
Tả Tư tỏ ra khá hài lòng khi Hứa Tịnh Nhi bỏ phiếu cho Khiết Thần.
Cô ta thậm chí còn nhếch miệng cười, nhìn Hứa Tịnh Nhi bằng vẻ lạnh lùng, thậm chí có phần chế nhạo.
Hứa Tịnh Nhi bỏ phiếu cho Khiết Thần chẳng có gì bất ngờ.
Dù cô và Khiết Thần đi đến bước này thì cô vẫn sẽ bảo vệ nhà họ Cố.
Cô vẫn dành tình cảm nhiều cho ông cụ.
Đáng tiếc dù có như vậy thì vị trí tổng tài cuối cùng vẫn rơi vào tay Tả Tư mà thôi.
Tả Tư vừa suy nghĩ vừa ngả người ra ghế.
Ánh mắt xinh đẹp của cô khẽ chuyển động.
Cô ta nhìn Khiết Thần, đợi hành động cuối cùng của anh.
Khiết Thần đứng dậy nhìn đám đông.
Mọi người bèn ngừng vỗ tay.
Anh mấp máy môi và lên tiếng; “Cảm ơn sự tín nhiệm và ủng hộ từ trước tới này của mọi người…”, anh dừng lại, liếc nhìn Tả Tư rồi mới nói tiếp: “Tôi sẽ dẫn dắt tập đoàn Cố Thị hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn nữa”.
Tiếng vỗ tay rầm rầm như sấm rền.
Ánh mắt Tả Tư thất thần.
Cô ta nhìn Khiết Thần lúc này giống như một người xa lạ.
Thậm chí…cô ta còn không dám tin.
Thế nhưng Khiết Thần chẳng thèm nhìn cô lấy một cái.
Anh chỉ nói: “Giải tán”, dứt lời, anh sải bước đi ra ngoài.
Tả An nhìn theo bóng lưng Khiết Thần rồi lại nhìn Tả Tư.
Anh ta nhếch miệng cười, đứng dậy nhưng không nói gì, cứ thế đi thẳng ra ngoài.
Những cổ đông khác cũng lần lượt rời đi.
Lúc Hứa Tịnh Nhi đứng dậy, Tả Tư vẫn còn ngồi trân trân tại chỗ với khuôn mặt tái mét.
Nhìn mà thấy sung sướng cõi lòng.
Tịnh Nhi cũng không nói gì, chỉ xách túi bước ra ngoài.
Cô không có chức vụ gì trong công ty, có thể rời đi ngay lập tức.
Lúc cô đợi thang máy, vừa hay thấy trợ lý Lâm từ trong bước ra.
Gần đây họ không gặp nhau.
Lần gặp cuối cùng cũng không lấy gì làm vui vẻ.
Hai người nhìn nhau và giật mình.
Hứa Tịnh Nhi do dự không biết có nên chào hỏi hay không thì trợ lý Lâm đã lên tiếng trước vẻ với vô cùng cung kính: “Cô Hứa, đã lâu không gặp”.
“…”
Cảm giác như những chuyện trước đây chưa từng xảy ra vậy.
Hứa Tịnh Nhi cũng không phải người nhỏ mọn.
Cô cũng gật đầu: “Đã lâu không gặp.
Nghe nói anh đi công tác hả, sao giờ mới về thế?”