Cố Tổng Sủng Thê


“Nếu ông nội không cho cháu tiếp tục điều tra chuyện này thì chính ông đang ép cháu vào con đường cùng.


“Mai à.

.


“Ông nội, ông không cần phải lên tiếng, cháu biết trong lòng ông đang nghĩ cái gì.

Ông đơn giản chỉ là vì nhà họ Mộc, nhưng mà bây giờ cháu và nhà họ Mộc cũng không có quan hệ gì, bây giờ cháu chỉ muốn trả cho ba và mẹ cháu một cái chân tướng, như vậy cũng không được hay sao?”
Bây giờ Mộc Đoàn đã cảm nhận được rõ ràng Mộc Mai đã không còn là đứa trẻ đơn thuần giống trước kia nữa, ông càng ngày càng không thể kiểm soát được Mộc Mai nữa rồi.

“Cháu biết hậu quả của việc điều tra ra được chân tướng là gì đúng không?”

Mộc Đoàn nhắc nhở cô, gương mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.

“Cháu sẽ tự mình gánh chịu hậu quả, ông nội không cần quá lo lắng” Nói xong Mộc Mai cầm lấy đồ của mình quay người rời đi, không ngoảnh lại lấy một lần.

Mộc Đoàn bất lực lắc đầu, những chuyện năm đó là ông dồn hết sức lực mà đè nén nó lại, nếu như Mộc Mai vạch trần chân tướng sự việc của năm đó thì nhà họ Mộc ấy có thể sẽ bị hủy hoại.

Sau khi Mộc Mai ra khỏi quán cà phê lại phát hiện Cố Văn vẫn luôn ở bên ngoài chờ đợi mình.

Vừa nhìn thấy anh, Mộc Mai cảm thấy mũi hơi cay, mắt
cũng bắt đầu đỏ lên.

Cố Văn đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô: “Em không cần nói gì cả, anh đều có thể hiểu được, lên xe đi” Mộc Mai dựa vào xe, nhớ đến những việc xảy ra ở quán cà phê lúc trước, cảm thấy thật nực cười.

Có một số chuyện cho dù có bù đắp bao nhiêu cũng không thể trở về như lúc ban đầu được, và có những người đã đi thì sẽ không bao giờ có thể quay trở vê được nữa.


Sau khi trở về nhà, cả hai người đều âm thầm hiểu và không nhắc lại cuộc gặp gỡ giữa Mộc Mai và ông nội.

Hai ngày sau, Cố Văn và Mộc mai cùng nhau đi đến công ty, Ninh Thanh Trúc đã đợi ở cửa từ sớm.

Lúc nhìn thấy Cố Văn đi đến, Ninh Thanh Trúc mới đưa tài liệu trong tay đến trước mặt Cố Văn: “Giám đốc Văn, tài liệu này được đưa đến vào sáng nay, là Giám đốc Ân hẹn anh đàmphán hợp đồng”
“Giám đốc Ân là ai?” Cố Văn hỏi.

“Chính là Giám đốc của công ty bất động sản, Trương Văn Ân ạ, anh ta nói rằng trước đây có cùng công ty chúng †a hợp tác nhưng vì xảy ra một số chuyện nên bị trì hoãn, bây giờ anh ta đang đợi anh trong phòng họp.

” “Tôi biết rồi”
“Nhân tiện, Tổng giám đốc vừa mới nói khi nào anh đến công ty thì bảo anh lên văn phòng gặp anh ấy” Ninh Thanh Trúc bổ sung.

Cố Văn cầm lấy tập tài liệu trên tay cô ta, nói: “Tôi biết rồi” Sau đó anh lại gọi Mộc Mai vào văn phòng mình.

Sao vậy anh.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận