Đáy mắt Tôn Tuyết Trinh lóe lên hàn mang, lập tức phi thân nhảy lên một cái, xoay mình lên đài.
Diệp Oản Oản chậm rãi lững thững bước lên đài thi đấu.
Dưới đài, ánh mắt của tất cả các khán giả đều tập trung ở trên người hai cô gái.
Tôn Tuyết Trinh cười lạnh một tiếng, "Diệp tiểu thư, thật xin lỗi, ta quả thật là không tin, ngươi thật sự cường đại như mọi người vừa thấy vậy.
Ta nghi ngờ, chuyện này là một âm mưu!"
Nàng chính là thiên kiêu chi nữ, Tôn gia đại tiểu thư, sinh ra ở võ học thế gia, được huấn luyện những chiêu thức cùng võ kỹ từ nhỏ mà người thường không thể chịu nổi.
Kể cả Tần Nhược Hi thiên phú hơn người, cũng mới thua ở trong tay nàng à nha! Nàng làm sao có thể chịu đựng được một con ả yểu điệu yếu ớt như thế này đoạt đi danh tiếng của mình!
Thậm chí, Tôn Tuyết Trinh quả thật còn hoài nghi, Diệp Oản Oản căn bản chính là thông đồng cùng Yamamoto Yu! Ngầm “thu mua” Yamamoto Yu từ trước, sau đó để cho Yamamoto Yu tới quấy rối, cuối cùng để Diệp Oản Oản đánh bại Yamamoto Yu, đem lại danh tiếng cho Tư gia!
Với năng lực của Tư gia, tuyệt đối có thể thu mua Yamamoto Yu, cũng rất có khả năng này! Ha ha, mình thật là thông minh quá đi mà! Có thể sớm đoán ra được, cùng lột mặt nạ của ả ta nào!
Thời khắc này Tôn Tuyết Trinh đã hoàn toàn tin tưởng vào quan điểm của mình, nàng muốn đích lột lớp mặt nạ dối trá của ả tiện nhân này, để cho mọi người thấy rõ ràng, nữ nhân này, căn bản chính là một phế vật!
"Xin chỉ giáo!"
Tôn Tuyết Trinh nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, trong mắt hiện ra vẻ khinh thường và chán ghét.
Còn không đợi Diệp Oản Oản đáp lời, Tôn Tuyết Trinh trong nháy mắt bước tới trước một bước, cả người đã tiến sát về phía Diệp Oản Oản, cổ tay xoay một cái, đánh thẳng vào người nàng.
Nhưng Diệp Oản Oản giờ phút này vẫn đứng yên tại chỗ, thần sắc lãnh đạm thờ ơ, chẳng thèm động đây lấy một cái.
"Vù ù ù…!!"
Bàn tay phải của Tôn Tuyết Trinh đánh xuống, một đạo âm thanh phá không truyền ra.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, Diệp Oản Oản đứng chắp tay, thân hình chẳng qua chỉ hơi nghiêng sang bên trái một chút.
"Pặc…" một tiếng, một chưởng của Tôn Tuyết Trinh đánh hụt.
"Không có khả năng!" Tôn Tuyết Trinh sắc mặt đại biến, vẫn không cách nào tin được, không ngừng phát động thế công về phía Diệp Oản Oản, quyền chưởng bắn về phía Diệp Oản Oản như mưa rơi.Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Diệp Oản Oản từ đầu đến cuối chưa từng di chuyển chút nào, chẳng qua chỉ khẽ động phần eo, bất ngờ nghiêng về bên trái rồi lại bên phải.
Có cảm giác vô cùng hời hợt, ấy vậy mà đã tránh được toàn bộ những đòn tấn công của “người thông minh” kia.
"Tốc độ quá chậm, lực đạo quá yếu." Diệp Oản Oản tựa như cười mà không phải cười, nhìn Tôn Tuyết Trinh, khẽ mở miệng nói.
Nghe lời này của Diệp Oản Oản, thần sắc mọi người tại đây đều vô cùng ngạc nhiên.
Vừa tránh né, lại còn có thể nhận xét đối thủ nhẹ nhàng như vậy sao?
"Ngươi tìm chết!" Tôn Tuyết Trinh sắc mặt âm trầm, chiêu thức càng thêm mãnh liệt.
"Một chưởng này tốc độ mặc dù không tệ, nhưng lực đạo vẫn còn quá kém." Trong lúc Diệp Oản Oản nhẹ nhàng di chuyển thân hình, vẫn thờ ơ mở miệng nói.
"Một quyền này của ngươi sơ hở quá nhiều."
"Một cước này góc độ không đúng!"
Vào giờ phút này, mọi người ở đây đều há hốc mồm.
"Bốp!!"
Mà khi một chưởng cuối cùng của Tôn Tuyết Trinh rơi xuống, Diệp Oản Oản chỉ khẽ nâng cánh tay phải lên, dùng một tay nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay phải đang chém xuống của Tôn Tuyết Trinh.
"Một quyền này, ngay cả tránh ta cũng chẳng có hứng." Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Tôn Tuyết Trinh nói.
"Ngươi nói cái gì?" Tôn Tuyết Trinh giận tím mặt.
"Ngươi không phải là muốn ta chỉ điểm cho hay sao?" Diệp Oản Oản nhẹ giọng cười một tiếng, chợt buông Tôn Tuyết Trinh ra.
Còn không đợi Tôn Tuyết Trinh tiếp tục mở miệng, Diệp Oản Oản lại làm động tác giống như Tôn Tuyết Trinh.
Cổ tay xoay chuyển, tung chưởng đánh về phía cô ta.
Mọi người chỉ thấy, một đòn này của Diệp Oản Oản, đường lối tựa hồ giống y như đúc so với đòn của Tôn Tuyết Trinh, nhưng về tốc độ, lực đạo hay là góc độ, đều vô cùng hoàn mỹ.
"Ầm!"
Mọi người vẫn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, đã thấy thân thể Tôn Tuyết Trinh như diều đứt dây, bị một chưởng của Diệp Oản Oản đánh trúng bụng, rơi cái bạch xuống lôi đài.
Này thì thông minh này!.