Nhưng mà, hiện nay, Tư Dạ Hàn mất tích bí ẩn, tựa như có một đoàn sương mù, không chỉ bao phủ toàn bộ Tư gia, mà còn đem Diệp Oản Oản giam ở trong đó.
"Hứa Dịch, A Cửu có khi nào là vì công việc làm ăn mà xuất ngoại làm việc?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Hứa Dịch, mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Hứa Dịch lại lắc đầu một cái, sau khi trầm tư một lát, lúc này mới lên tiếng nói: "Trong khoảng thời gian gần đây nhất, cũng không có bất kỳ hạng mục công việc gì yêu cầu Cửu gia phải tự thân làm.
Mà hạng mục lớn cùng tập đoàn Hoa Phong này đã được hai bên thương nghị từ mấy năm trước rồi, coi như là có chuyện trọng yếu như thế nào, cũng có không khả năng trọng yếu hơn được tập đoàn Hoa Phong."
"Vậy mấy ngày trước khi A Cửu mất tích, có dấu hiệu gì lạ không?" Diệp Oản Oản lại hỏi.
"Chuyện này..." Hứa Dịch nhíu chặt lông mày, chỉ chốc lát sau, nói: "Oản Oản tiểu thư, giống như cô nói vậy, trước khi Cửu gia mất tích mấy ngày, tính khí đặc biệt nóng nảy...!Vô cùng dễ tức giận!"
"Tính khí nóng nảy...!Dễ tức giận?" Nghe tin tức Hứa Dịch tiết lộ, Diệp Oản Oản cũng sững sờ, nhớ lại một lần nọ khi Hứa Dịch thông báo với mình lúc trước.
"Anh có biết nguyên nhân là vì sao không?" Diệp Oản Oản hỏi.
Khi đó nàng từng hỏi qua, Tư Dạ Hàn chỉ nói là vì công ty có việc.
"Tôi cũng không rõ lắm, ngược lại mấy ngày đó Cửu gia thường xuyên tự nhốt mình ở trong phòng.
Thậm chí, thư phòng đều suýt chút nữa đã bị Cửu gia đập nát..." Hứa Dịch mở miệng.
"Bà nội đâu rồi?" Diệp Oản Oản chuyển đề tài.
"Oản Oản tiểu thư, bởi vì Cửu gia mất tích, lão phu nhân lo lắng quá độ, đã ngã bệnh.
Thầy thuốc nói cần phải tĩnh dưỡng, Oản Oản tiểu thư hiện tại tốt nhất không nên đi quấy rầy lão phu nhân." Trong lòng Hứa Dịch tràn đầy sự bất đắc dĩ.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản cũng chỉ có thể như thế.
Tư gia gia chủ mất tích, không rõ sống chết, Tư gia đã sớm trở nên vô cùng hỗn loạn, thậm chí có người đồn Tư Dạ Hàn đã chết bất đắc kỳ tử.
Mà không ít cao tầng của Tư gia, ở giờ phút nước sôi lửa bỏng này đã bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Cũng còn may nhờ vào lão phu nhân cưỡng chế đem sự tình ép xuống.
Nhưng nếu như Tư Dạ Hàn còn không xuất hiện, chỉ sợ cũng không đè ép được bao lâu nữa.
Tư gia hiện tại, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, một khi ngọn núi lửa này hoàn toàn bùng nổ, hậu quả như thế nào, người thường căn bản khó mà dự liệu được.
Mà hậu quả nghiêm trọng như vậy, thân là Tư gia gia chủ, Tư Dạ Hàn tuyệt đối không có khả năng không biết.
Cho nên, Diệp Oản Oản kết luận, Tư Dạ Hàn mất tích, có lẽ là bởi vì bị bắt…
"Anh đi làm việc trước đi!" Một lát sau, Diệp Oản Oản nhìn về phía Hứa Dịch nói.
"Vâng! Trước mắt Tư gia quả thực quá loạn, còn có rất nhiều chuyện cần xử lý.
Oản Oản tiểu thư, xin cô cũng đừng quá nôn nóng! Có lẽ không bao lâu, Cửu gia liền sẽ trở lại..." Hứa Dịch nhìn Diệp Oản Oản một cái, thở dài một tiếng liền rời đi.
Bây giờ Diệp Oản Oản tuy lòng như lửa đốt, nôn nao muốn biết được rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở trên người Tư Dạ Hàn, hiện tại Tư Dạ Hàn đang ở đâu? Nhưng căn cứ theo tình huống trước mắt mà nói, căn bản là không có chút đầu mối nào.
Theo Hứa Dịch từng nói, trước khi Tư Dạ Hàn mất tích mấy ngày, đều luôn tự giam mình ở bên trong thư phòng...
Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản hướng về thư phòng của Tư Dạ Hàn đi tới.
Trong thư phòng của Tư Dạ Hàn là một mảnh hỗn độn, điện thoại bàn bị hung hăng ném trên mặt đất, bể tan tác, mấy chiếc ghế gỗ cũng đã bị gãy vụn.
Diệp Oản Oản đem điện thoại bàn ở dưới đất nhặt lên, sau khi kiểm tra một phen, lại phát hiện điện thoại đã bị ném hỏng.
Chỉ bất quá, tên người gọi đến vẫn có thể kiểm tra được.
Mà tên người gọi đến sau cùng, lại vừa vặn trùng khớp với thời điểm Tư Dạ Hàn mất tích..