Hậu sơn, toàn trường đồng loạt nhìn về phía Diệp Oản Oản trên lôi đài, thần sắc kinh ngạc, thậm chí có chút khó hiểu.
Không thể không nói, Diệp Oản Oản thân là một người lính đánh thuê cấp D, tham gia lần Đại hội luận bàn võ đạo này, hơn nữa có thể tiếp tục trụ được đến lúc này, thắng liên tiếp 27 trận đã là không tưởng tượng nổi.
Thậm chí rất nhiều lính đánh thuê cấp A, cũng thua ở dưới chưởng của Diệp Oản Oản, gần như là kỳ tích.
Mà thực lực của Diệp Oản Oản, theo người ngoài, mới đạt đến trình độ lính đánh thuê cấp A trung đẳng mà thôi, nếu như gặp phải những vị lính đánh thuê cấp A hàng đầu, dường như cơ hội chiến thắng là rất nhỏ.
Diệp Oản Oản sau khi gặp phải đệ tử Mạnh Khả của trưởng lão Lôi Hạ, lựa chọn sáng suốt nhất nên làm là lập tức nhận thua.
Cho dù có nhận thua, cũng không có ai lại cho rằng làm vậy là không ổn.
Nhưng Diệp Oản Oản lại cực kỳ không có lý trí còn muốn tiến hành tỷ đấu.
Thậm chí, còn làm ra hành vi khiến cho tất cả mọi người không cách nào hiểu được.
Trừ Mạnh Khả ra, nàng còn muốn khiêu chiến với Nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ - Mạnh Thiên.
Thêm vào đó, còn muốn lấy một chọi hai! Chuyện này trong lịch sử của Đại hội giao lưu võ đạo Xích Diễm chưa bao giờ phát sinh qua.
Giờ phút này, khu khách quý, chân mày Cung lão nhíu sâu lại.
Cung lão không cách nào hiểu được Diệp Oản Oản đang muốn làm gì? Chẳng lẽ, nàng muốn báo thù thay cho Nhị sư huynh Kiến Hổ sao?
Nhưng cho dù có muốn báo thù, cũng phải lượng sức mà làm! Nếu như đã biết rõ không thể làm rồi mà còn cố, vậy chẳng phải là ngu xuẩn sao?
Hơn nữa, Mạnh Khả đối với Diệp Oản Oản tràn đầy địch ý, chắc chắn sẽ không thủ hạ lưu tình.
"Oản Oản, không thể nghịch ngợm được!"
Bỗng nhiên, Cung lão đứng dậy, hướng về trên lôi đài, quát với Diệp Oản Oản một tiếng.
Cho dù là bị mất mặt, Cung lão cũng không hy vọng nhìn thấy đệ tử của mình có bất kỳ bất trắc nào ở trên lôi đài.
Kỷ Hoàng như có điều suy nghĩ, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.
Với thực lực của Diệp Oản Oản mà nói, gặp chiêu phá chiêu là điểm mạnh của nàng.
Gặp phải lính đánh thuê cấp A phổ thông, có thể sử dụng Đại Bi Chưởng khéo léo thủ thắng.
Nhưng...!đụng phải những tên lính đánh thuê cấp S kia, còn muốn lấy một chọi hai thì...
Dựa theo lý giải của Kỷ Hoàng đối với Diệp Oản Oản, Diệp Oản Oản cũng không phải là người lỗ mãng.
Một khi không nắm chắc, sẽ không làm ra những chuyện như vậy.
Cách đó không xa, Tu La Chủ nhìn Khương Viêm một cái.
Khương Viêm hiểu ý, đi tới bên cạnh Tu La Chủ.
Lúc này, Tu La Chủ thấp giọng nói gì đó với Khương Viêm.
"Cái gì...??"
Nghe tiếng, Khương Viêm thần sắc kinh ngạc, thậm chí là khó hiểu.
Ông chủ nhà mình lại có thể yêu cầu mình tùy thời chuẩn bị quấy nhiễu cuộc tỷ thí này...!
Đây là có ý gì?
Chỉ bất quá, nếu ông chủ nhà mình đã lên tiếng, Khương Viêm cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể gật đầu lĩnh mệnh.
Thẳng đến giờ phút này, Nhiếp Linh Lung một mực nhắm mắt dưỡng thần, lúc này mới chậm rãi mở hai mắt ra, lạnh nhạt quan sát Diệp Oản Oản trên lôi đài.
...
Trên lôi đài, Diệp Oản Oản cũng không để ý tới khuyến cáo của Cung lão, ánh mắt lạnh nhạt rơi vào trên người Mạnh Thiên đang ngồi ở dãy ghế của thập cường.
"Ha ha ha ha...!!!" Mạnh Thiên cứ như vừa nghe được chuyện tiếu lâm tức cười nhất: "Ngươi không có tư cách khiêu chiến ta!"
Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại nhìn về phía trọng tài: "Vị trí thập cường, vốn là để cho người khác khiêu chiến.
Trọng tài, Mạnh Thiên có thể cự tuyệt tỷ thí sao?"
Nghe tiếng, trọng tài yên lặng chốc lát, chợt lắc đầu một cái, nói: "Dựa theo quy tắc tỷ thí, Mạnh Thiên không có quyền cự tuyệt.
Nhưng tuyển thủ số 8 Diệp Oản Oản, tôi cần phải nhắc nhở cô, bài danh của Mạnh Thiên ở trong thập cường là thứ 5, Mạnh Khả xếp thứ 8, cô đứng thứ 10.
Nếu như cô lập tức đồng thời khiêu chiến Mạnh Khả và Mạnh Thiên, hơn nữa còn thắng được, cô tối đa cũng chỉ có thể thay thế được Mạnh Thiên, trở thành người đứng thứ 5."
"Vậy là đủ rồi!" Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, đối với thứ hạng gì gì đó, nàng cũng không mấy coi trọng..