Phát sóng trực tiếp vẫn còn đang tiếp tục.
Diêu Giai Văn đảo mắt qua toàn trường một vòng, nhẹ giọng cười nói: "Tương tự, rất vinh hạnh có thể gia nhập vào Hoàng Thiên Giải Trí của Diệp tổng.
Nếu như không có Diệp tổng, rất có khả năng, Chư Thần Thời Đại chúng tôi không cách nào giữ vững tới nay.
Cũng hết sức xin lỗi, vì sai lầm mà Tổng thanh tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ của Chư Thần Thời Đại, Diệp Bạch đã gây ra..."
Thời điểm Diêu Giai Văn nhắc tới Diệp Bạch, toàn trường xôn xao một trận.
Căn cứ theo cách nói của Diêu Giai Văn, ban đầu Diệp Bạch đã cuỗm toàn bộ vốn liếng của Chư Thần Thời Đại, sau đó rời khỏi Hoa quốc, mai danh ẩn tích, dẫn đến Chư Thần Thời Đại rơi vào trong một lần tê liệt xưa nay chưa từng có.
Mà sự thật cũng đúng là như vậy, Diệp Bạch đã mất tích được mấy tháng, đã sớm không còn bất cứ tin tức gì.
"Đối với việc Diệp Bạch ăn cắp vốn của Chư Thần Thời Đại, xin hỏi Diêu tổng ngài thấy thế nào?" Một vị phóng viên trong số đó, nhìn về phía Diêu Giai Văn, mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Diêu Giai Văn gật đầu một cái, trả lời: "Đây là một sự ích kỷ và thiếu trách nhiệm đến cực độ, cũng là một hành vi phạm tội! Mọi người đều biết, Tổng giám đốc Chư Thần Thời Đại chúng tôi, Diệp Mộ Phàm, bởi vì tội mưu sát mà bị tạm giam.
Mà Diệp Bạch là em gái của Diệp Mộ Phàm, và cả cha của bọn họ, đều có tiền án tiền sự! Làm ra những chuyện giống vậy, có lẽ, rất có khả năng là do gien tội phạm di truyền, cha nào con nấy! Tôi ở chỗ này kịch liệt lên án bọn chúng!"
"Diêu tổng, Chư Thần Thời Đại là do Diệp Bạch một tay sáng lập, hơn nữa dẫn dắt Chư Thần Thời Đại sáng lập nên thành tích huy hoàng nhất định.
Xin hỏi sau khi cô tiếp nhận, có áp lực quá lớn hay không?" Phóng viên tiếp tục đặt câu hỏi.
Nghe câu hỏi này, Diêu Giai Văn cười, lắc đầu một cái: "Vâng, ngài nói không sai, Chư Thần Thời Đại đích xác là do Diệp Bạch một tay sáng tạo, cũng đích xác là đã làm nên thành tích.
Một điểm này, mọi người đã quá rõ ràng, nhưng mà...
Tôi cũng không cho rằng năng lực của Diệp Bạch tốt hơn tôi.
Ngược lại, tôi cảm thấy, Diệp Bạch đa phần là dựa vào vận khí, cũng không phải là dựa vào thực lực bản thân.
Mà tôi thì không giống như vậy.
Sau khi tất cả vốn liếng của Chư Thần Thời Đại bị Diệp Bạch cuỗm mất, tôi vẫn có thể dẫn dắt Chư Thần Thời Đại thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn.
Diệp Bạch quật khởi, chẳng qua là thời đại thay đổi nên mới tạo ra được một thành tích nhỏ nhoi mà thôi.
Mà sau đó, những thành tích này tôi có thể tạo ra được mười cái, trăm cái, thậm chí còn nhiều hơn Diệp Bạch.
Dĩ nhiên, những người tôi bồi dưỡng ra, chắc chắn sẽ không có gien tội phạm như Diệp Bạch."
Vào giờ phút này, trên trán Diệp Oản Oản nổi lên một đường gân xanh, hàn quang trong mắt không ngừng lóe lên.
Chính mình quả là đã nuôi ong tay áo rồi…
Bắc Đẩu nhìn chằm chằm video phát sóng trực tiếp, mặt đầy chán ngán nói: "Giới giải trí Hoa quốc này thật là loạn, chó cắn chó, miệng toàn lông là lông...!Phong tỷ, mấy người này có gì đẹp mắt? Tỷ tỷ yêu dấu, cho đệ xem nữ thần của đệ đi…"
Lúc này, Diệp Oản Oản tắt hình ảnh phát sóng trực tiếp.
Tốt, rất tốt, tốt vô cùng!!
Nếu đã nói, Diệp Bạch có gien tội phạm…
Vậy nàng liền muốn để cho bọn chúng nhìn một chút, sau khi nàng quay về, cái gì mới thực sự gọi là “gien tội phạm”…
"Đừng xem nữa, đi nói cho Thất Tinh, lập tức chuẩn bị, chúng ta sẽ đi Hoa quốc ngay!" Diệp Oản Oản lạnh giọng ra lệnh.
Nghe được mệnh lệnh của Diệp Oản Oản, Bắc Đẩu hơi sững sờ: "Phong tỷ...! Nhanh như vậy? Đệ còn chưa chuẩn bị xong đâu...!Chậm hai ngày lại đi, không được sao?"
Lúc này, Diệp Oản Oản dù bực tức nhưng vẫn ung dung mà lườm Bắc Đẩu một cái: "Cậu cảm thấy, ngắm nữ thần của cậu ở trên mạng tốt hơn, hay là đi Hoa quốc tự mình gặp nữ thần tốt hơn?"
"A..." Bắc Đẩu kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp oản, chợt vỗ đùi: "Đúng vậy, làm sao đệ lại không nghĩ ra được điều này chứ! Nữ thần của đệ không phải ở ngay Hoa quốc sao? Phong tỷ của đệ, tỷ thật sự là quá thông minh rồi!".