Cả một ngày Diệp Oản Oản đều ở trong văn phòng muốn làm quen với nghiệp vụ, bận rộn với đủ loại thủ tục bàn giao, chờ thời điểm phục hồi tinh thần lại, trời đã tối rồi.
Thấy sắc trời đã tối, Diệp Oản Oản liền duỗi cánh tay hoạt động gân cốt một chút, đem tài liệu sửa sang lại sau đó liền chuẩn bị về nhà.
Mặc dù trước mắt chuyện phải làm cùng việc học tập quá nhiều bận rộn, nhưng cô vẫn rất hưởng thụ loại cảm giác phong phú như vậy, cảm giác này làm cho cô thấy mình còn sống.
Bước khỏi ra cửa công ty, Diệp Oản Oản đang đi ở ven đường, sau lưng đột nhiên truyền tới một trận âm thanh tiếng xe ô tô, ngay sau đó một chiếc Porsche màu xám bạc chậm rãi lái đến dừng bên cạnh cô.
Cửa sổ xe xuống kéo, vị trí ghế lái lộ ra một gương mặt tuấn lãng chói mắt.
“Diệp Bạch!” Người bên trong xe hướng về phía cô kêu lên một tiếng.
Diệp Oản Oản ngoài ý muốn dừng chân lại: “Hàn Thiên Vũ”
“Lên xe.
”
Diệp Oản Oản biết xe của anh ta không tiện dừng ở ven đường quá lâu, vì vậy nhanh chóng mở cửa xe ra, ngồi vào ghế kế bên người lái: “Anh đi ngang qua đây sao?”
Hàn Thiên Vũ khóe mắt hiện ra vẻ vui mừng, một nụ cười nhu hòa hiện ra: “Tôi cố ý chờ cậu! Có phải là Chu Văn Bân làm khó dễ cậu hay không chứ làm sao mà mới ngày đầu tiên đi làm lại làm thêm giờ trễ như vậy?”
Khóe môi Diệp Oản Oản hơi hơi gợi lên mấy phần, mang theo mấy phần phách lối trời sinh trả lời: “Ông ta ngược lại mới là người bị ảnh hưởng nha!”
Nói bóng gió, không có được như ý.
“Tôi cũng cảm thấy được cậu sẽ không sao a!” Hàn Thiên Vũ khẽ cười một tiếng, trong giọng nói có vẻ an tâm không che giấu được.
“Anh gần đây không có việc cần làm sao?” Diệp Oản Oản hơi có chút lo âu hướng về Hàn Thiên Vũ nhìn một cái.
Án kiện liên quan đến bé gái kia đã giải quyết xong xuôi, theo lý thuyết khoảng thời gian này anh ta hẳn là phải phi thường bận rộn mới đúng, số lượng phóng viên muốn phỏng vấn anh ta rất nhiều.
Nhưng Hàn Thiên Vũ ngoại trừ phát trên Weibo một bài cảm ơn những người tin tưởng ủng hộ anh ta thì ngay cả một lần phỏng vấn cũng không có tiếp, gần đây cũng không có xuất hiện trước mặt công chúng, thế cho nên fan của anh ta cũng sắp lo lắng gần chết, rất sợ do sự kiện lần này mà anh ta bị đả kích quá lớn, mất hết ý chí, thậm chí lo lắng anh ta sẽ muốn rời khỏi giới giải trí.
Bây giờ vận mệnh quỹ đạo của Hàn Thiên Vũ đã thay đổi, cô cũng không thể nào đoán trước được tương lai của anh ta sẽ như thế nào.
Nhận ra được đôi mắt lo âu của đối phương, Hàn Tiện Vũ trong lòng thấy ấm áp: “Cho chính mình nghỉ ngơi mấy ngày thôi, bù lại quảng thời gian vất vả trước đây.
Đúng rồi, buổi tối có người bạn mời tôi tới dự tiệc, số lượng những người nổi tiếng trong giới giải trí này cũng khá nhiều, tôi có thể giới thiệu cho cậu biết, cậu có muốn đi không?!”
Vụ án kia quả thật đã làm cho anh ta mất hết tâm lực quá mệt mỏi rồi, cho dù đã giải thích, đối với anh ta vẫn tạo thành ảnh hưởng rất lớn, thế cho nên gần đây đối với chuyện gì xảy ra cũng không có giúp anh ta dậy nổi tinh thần của chính bản thân mình.
Người đại diện sợ anh ta xuất hiện tật xấu cho nên đến buộc anh ta đi ra ngoài giải trí, thuận tiện giải quyết mấy tin đồn nhảm nói anh ta muốn rút lui khỏi vòng giải trí, vì vậy anh ta lúc này mới qua loa lấy lệ mà đi ra khỏi cửa.
Lái xe ở trên đường chạy từ từ tới chỗ anh ta cần đến, không biết sao trong lúc vô tình anh ta lại lái đến truyền thông Quang Diệu mất rồi.
Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, cô hiện tại quả thật cần tích lũy mạng lưới giao thiệp của mình, cô cũng biết Hàn Thiên Vũ có ý định giúp đỡ mình, vì vậy cảm kích mở miệng nói: “Được a, vừa vặn tối nay cũng không có cái gì cần sắp xếp cả! Cám ơn anh nhé!”
Hàn Thiên Vũ nguyên bản còn không có hứng thú lắm, nhưng thấy Diệp Bạch đáp ứng đi cùng mình chẳng biết tại sao tâm tình liền khá hơn.
Chờ lúc đến địa điểm tụ tập Diệp Oản Oản có chút sững sờ.
Địa điểm tổ chức họp mặt là một cái hồ bơi lộ thiên, khắp nơi có thể thấy mỹ nữ một thân áo tắm hai mãnh (bikini) nóng bỏng cùng tiểu thịt tươi chỉ mặc quần bơi ở trong hồ bơi cười nói chơi đùa.
“Sao anh không nói cho tôi biết nơi họp mặt là hồ bơi”
“Thế nào? Có gì không ổn sao?” Hàn Thiên Vũ không hiểu hỏi lại.
Diệp Oản Oản nhéo mi tâm một cái đáp: “Không có cái gì”.
Cũng còn may là mọi người cũng không phải toàn bộ đều mặc đồ bơi, bên bờ cũng không thiếu nam nữ trẻ tuổi ăn mặc lễ phục đang uống rượu nói chuyện trên trời dưới đất.
.