Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Vài ngày sau.
Lạc Thần giống như những ngày qua lôi kéo thân thể mệt mỏi đến cực hạn về đến nhà.
Bên trong phòng thuê cũ nát chật hẹp tràn ngập một mùi đã lên mốc, vách tường nước sơn đều đã tróc ra.
Đảo mắt đã hai tuần lễ, người quản lý của anh ta ngoại trừ để cho anh đi theo sư phụ tập võ ra, bất cứ chuyện gì cũng không có an bài cho anh ta, không có tuyên truyền, không có thông báo, càng không có thử sức cho bất kì vai diễn nào, mà anh ta vì luyện tập nên đi làm việc vặt cũng từ chối không làm.
Mẹ anh ta bị bệnh số tiền cho thuốc càng ngày càng nhiều, dù anh đã cầm trước hơn mười ngàn tiền kia nhưng cũng không chống đỡ được bao lâu, nếu như lại không có khoản nào thu vào thì…
Lạc Thần tắm rửa một cái, không yên lòng mà mở TV ra.
TV phát một đống tin tức ngoài lề sau đó mới đưa ra một loạt hình ảnh.
Trong TV đang phát ra tin tức giải trí đầu tiên, trong tin tức tập trung vào một đoạn phim điện ảnh và truyền hình kịch.
Không kịp chuẩn bị nhìn thấy hình ảnh trên màn ảnh, vẻ mặt Lạc Thần xuất hiện một trận hoảng hốt.
Là 《 Kinh Long 》
Trong màn hình, động tác của nam nhân vật chính Lăng Thiếu Triết phiêu dật tự nhiên, một gương mặt anh tuấn vô song.
Năm đó, anh ta mặc dù là nam thứ hai, nhưng bởi vì nhân vật này được thiết lập tốt cho nên danh tiếng của anh ta hoàn toàn không kém hơn nhân vật nam chính là bao nhiêu, lúc đó có thể nói anh ta cùng với Lăng Thiếu Triết cân sức ngang tài, thậm chí mơ hồ vượt qua cả Lăng Thiếu Triết.
Nhưng ba năm sau ngày hôm nay Lăng Thiếu Triết đã ký được hợp đồng với tập đoàn Diệp thị kì phùng địch thủ của giải trí Hoàn Cầu, bây giờ địa vị của anh ta có thể so sánh một cách tương đối với Hàn Thiên Vũ khi còn mới xuất đạo của giải trí Hoàn Cầu.
Mà Lạc Thần anh…
Lạc Thần nhìn cảnh hoa tuyết lại bắt đầu không ngừng lóe lên TV trên trán tràn đầy khổ sở.
Trong TV truyền tới thanh âm trầm thống của nữ phóng viên, “Ba ngày trước đây, nhà văn tiểu thuyết võ hiệp đương thời Lâm Tông lão tiên sinh đã qua đời, hưởng thọ tám mươi ba tuổi, giới văn học cùng giới giải trí rối rít gửi bài điệu niệm “
Nghe được câu này, Lạc Thần lại là ngẩn ra.
Lâm Tông lão tiên sinh qua đời rồi sao?
Vì phòng ngừa chính mình suy nghĩ lung tung cũng như bị những người chung quanh châm chọc làm ảnh hưởng, nên gần đây anh ta điên cuồng luyện tập, vì vậy cũng không có chú ý đến những chuyện này.
Trong TV âm thanh vẫn còn tiếp tục ——
“Mọi người đều biết, Lâm Tông đã từng hạ bút tạo ra vô số tác phẩm võ hiệp kinh điển đông đảo mọi người, trong đó kinh điển nhất chính là 《 Kinh Long 》, ba năm trước đây, phim truyền hình 《 Kinh Long 》 khi được phát sóng liền phổ biến khắp đại giang nam bắc, tất cả vai chính trong bộ phim đó đều bùng nổ, trở nên nổi tiếng trong giới giải trí chỉ sau một bộ phi, diễn viên diễn vai nhân vật nam chính trong 《 Kinh Long 》- Vân Hải trong một đêm liền thành danh, theo báo cáo gần đây anh ta mới vừa tiếp tục quay một tác phẩm mới với đạo tác Khương.
”
Sau đó chính là trường thiên đại luận giới thiệu đủ loại tin tức về Lăng Thiếu Triết, mấy vai chính trong những bộ phim khác cũng được giới thiệu lại.
Đến khi nhắc đến Lạc Thần chỉ có một câu sau khi tham gia 《Kinh Long》 liền lãnh đạm rời khỏi giới giải trí, bặt vô âm tín”
Lúc này, sau lưng người nữ phóng viên trên màn hình lớn, xuất hiện một gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Trong hình thiếu niên mi mục như họa, cùng với nhân vật nam chính Vân Hải Lăng đang so chiêu, hình ảnh như nước chảy mây trôi.
Đó là Lâm Lạc Trần.
Là chính bản thân anh ta.
Đang hoảng hốt, lúc này, một tràng chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, cắt đứt suy nghĩ của anh ta.
Lạc Thần lắc đầu một cái, đè nén tâm trạng trong lòng mình, sau đó tiếp điện thoại, “A lô?”
Thời điểm nhìn thấy tên người gọi đến Lạc Thần có chút ngoài ý muốn.
Gọi điện thoại cho anh ta chính một nghệ sĩ, ban đầu cùng anh ta xuất đạo nhưng người nghệ sĩ này mặc dù bước khởi đầu không bằng anh ta, sau đó phát triển được cũng không tệ lắm, nhưng anh ta đã sớm không có có bất kỳ lui tới nào cùng mình rồi, hôm nay tại sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho mình chứ?
Lạc Thần mới vừa tiếp thông, đầu kia điện thoại lập tức truyền tới một âm thanh có chút kích động: “Lạc Thần, tiểu tử cậu sao có thể vậy a! Thật sự không ngờ đấy! Thật không nhìn ra cậu có tài giấu giếm sâu như vậy!”
Lạc Thần bị một trận tiếng nói bắn nhanh như pháo không khỏi có chút không hiểu, vì vậy hơi nhíu đầu lông mày hỏi lại: “Cậu đang nói cái gì vậy?” Đăng bởi: admin