Edit: Nhung
Beta: CN
………………………….
Vào giờ phút này, ở dưới đài, tất cả các ám vệ liền đứng ngơ ngác, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Dưới đài, không biết ai “Ực” một tiếng, nuốt nước miếng.
Chuyện này… Chuyện này… Đây là cái tình huống gì đây!
Sự tình phát triển theo một hướng hoàn toàn khác, khiến cho đám người đang xem kịch hay ngớ người không hiểu cái quái gì đang xảy ra …
“Ầm —— ”
Hơn 20 phút trôi qua, cây cây cột thứ sáu cũng đứt đoạn mất rồi.
Đầu óc của Nguyên Sinh một mảnh hỗn độn, bị đánh đến ngu người, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi, nhìn thấy Diệp Oản Oản một thân đầy sát khí từng bước áp sát, cả người liền không khống chế được run lên.
Làm sao có thể như vậy…
Làm sao có thể!
Cô gái này giống như là ma quỷ, bất luận hắn ra chiêu thức gì, cô ta giống như đều có thể đoán trước được, nhìn ra được sơ hở của hắn.
Còn đáng sợ hơn là tốc độ của cô ta nhanh đến mức không cho hắn suy nghĩ đường sống, thậm chí ngay cả những chiêu thức phía sau cũng rối tung cả lên …
Dựa theo cách đấu của Thập Nhất, Diệp Oản Oản hẳn là chỉ có thể phòng thủ mà không thể tấn công, nhưng làm sao…
“A —— phốc!”
Nguyên Sinh mới vừa bò dậy được một nửa, cả người lại bay ngang ra ngoài, đụng vào cây cột trên võ đài, trong miệng phun ra một búng máu, hòa lẫn một răng cửa, thoi thóp mà nằm trên đất, thở ra thì nhiều, hít vào thì lại ít…
Mà phía sau hắn, bảy cây cột chia năm xẻ bảy rơi toán loạn trên đất.
“Trời ơi… Đã xảy ra chuyện gì… Là tôi nhìn lầm sao … Nguyên Sinh hắn ta vậy mà … Lại… Bị hành hạ …”
“Chuyện này… sẽ không quá phận đi …” Có người nuốt nước miếng mở miệng.
“Nhưng mà, ông chủ đã chính miệng nói, dựa theo quy tắc, sống chết có số, ở trên võ đài coi như đánh chết người ta, cũng không cần chịu trách nhiệm a…”
“Ây …”
Mọi người nói tới chỗ này, trên mặt toàn bộ đều lộ ra vẻ mặt khó hình dung.
Hứa Dịch há hốc miệng, cằm cũng sắp muốn rớt xuống, hắn rốt cuộc biết Cửu gia tại sao phải cố ý dặn dò sống chết có số rồi…
Mặc dù quy tắc là như vậy, nhưng lúc so tài vẫn rất huyên náo đông người, nếu hôm nay thật sự xảy ra án mạng, đối với danh tiếng của Oản Oản tiểu thư cũng không tốt chút nào đâu!
Đem Ám Vệ trực tiếp đánh chết, cũng có chút quá mức …
Hứa Dịch nóng nảy không dứt, vừa nhìn thấy thời gian sắp hết liền vội vàng hô lớn, “Oản Oản tiểu thư, đã hết thời gian! Đã hết thời gian! Mau dừng lại đi!”
Diệp Oản Oản nhìn về phía đồng hồ tính giờ, nhìn Hứa Dịch đang gấp đến độ quay vòng liếc một “Gấp cái gì chứ, không phải là còn có ba giây sao ”
Gần như trong nháy mắt, “Ầm” một tiếng vang thật lớn, Nguyên Sinh bị một cước đá vào bên cạnh cây cột thứ tám trên võ đài.
Cây cột theo tiếng vang mà nát vụn.
(=.
=)
Lần này, thân thể của Nguyên Sinh trực tiếp đụng gãy cây cột, ngã xuống phía dưới võ đài…
Đã hết giờ, so tài kết thúc.
Hiện trường im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Hứa Dịch không đành lòng chứng kiến cảnh này, vội che mặt lại: “…”
Trong đám người, Lưu Ảnh đứng ngơ ngác tại chỗ, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch cứng ngắc.
Diệp Oản Oản đi tới bên cạnh võ đài.
Bên dưới võ đài tất cả mọi người giống như đều theo bản năng, đồng loạt lui về phía sau một bước, vẻ mặt khi nhìn thấy Diệp Oản Oản giống như nhìn thấy quái thú thời tiền sử.
Chuyện này… Đây cũng quá… Quá tàn bạo đi …
Chỉ nhìn thôi cũng đau nha …
Hơn nữa trọng điểm chính là … Người ta từ đầu tới cuối… Thật sự là chỉ dùng một tay …
Bạo lực như vậy, Cửu gia bệnh tật yếu đuối thật sự có thể chịu được sao …
Không để ý tới ánh mắt sợ hãi từ bên dưới, Diệp Oản Oản bước qua vết máu loang lổ trên mặt đất, tung người nhảy một, nhảy xuống võ đài, nhìn về phía Hứa Dịch: ” Mọi người cứ tiếp tục ”
Nói xong, cũng không quay đầu lại, lập tức liền rời đi.
.