Về sau mới biết được nhóm người kia không phải lưu manh mà là một đội lính đánh thuê.
Lúc ấy đội lính đánh thuê này nhận nhiệm vụ của một tổ chức xã hội đen nào đó ở thành phố H, đi tìm một thứ quan trọng nào đó.
Kết quả đến khi lấy được đồ vật, cũng đã đúng hẹn giao cho tổ chức xã hội đen ở thành phố H thì đột nhiên tổ chức này thông báo với bên ngoài là không hề nhận được đồ vật.
Bởi vì lúc ấy có rất nhiều lính đánh thuê và tổ chức xã hội đen cũng đang tìm vật đó cho nên sau khi tổ chức xã hội đen ở thành phố H lấy được đồ, vì tránh phiền toái nên đổ hết lên đầu nhóm lính đánh thuê này.
Bên ngoài đều cho rằng thứ đó bị đoàn lính đánh thuê này cướp mất cho nên đều đuổi giết bọn họ.
Những lính đánh thuê này bị đám xã hội đen kia lừa thảm như vậy đương nhiên là không thể dễ dàng bỏ qua, trực tiếp chạy đến thành phố H đối đầu với tổ chức xã hội đen kia.
Chỉ tiếc là những người này trúng bẫy của tổ chức xã hội đen sau đó bị giết gần hết, hình như chỉ có một hai người chạy thoát.
Kiếp trước cô cũng nghe nhóm ám vệ của nhà họ Tư nói chuyện với nhau nên mới biết những tin tức này.
Căn nhà xưởng không ăn nhập với hoàn cảnh ở phía trước kia chính là do xã hội đen nước ngoài xây dựng, dùng để sản xuất thuốc cấm lưu thông ở các quốc gia bao gồm cả nước Z.
Nhà xưởng chỉ là một xưởng rất nhỏ, lúc nào cũng có thể vứt bỏ.
Thành phố H của Miến Điện vốn là nơi hỗn loạn, nhất là vùng ngoại thành chưa được khai phá như thế này thì càng ít người qua lại, cho dù bị phát hiện thì loại xưởng nhỏ như thế này, có bỏ đi thì cũng không đau lòng.
"Cô chủ Diệp, chúng ta tới đây làm gì?"
Nhất Chi Hoa nhìn xung quanh, vẻ mặt khó hiểu.
Lúc trước Diệp Quán Quán chỉ nói là dẫn nhóm người Nhiếp Vô Danh ra ngoài làm việc nhưng không nói rõ ràng, chủ yếu là sợ đám người Nhiếp Vô Danh không chịu đi trước, vì vậy Diệp Quán Quán quyết định đợi đến nơi rồi nói sau.
"Mọi người xem cái nhà xưởng kia.
" Diệp Quán Quán chỉ về phía trước
"Thấy rồi, không phải chỉ là một xưởng nhỏ sao, sao vậy?" Đạo Nhân Thần Hư không nhìn ra có gì khác thường.
"Ở nơi này lại đột nhiên xuất hiện một nhà xưởng như vậy, mọi người không thấy có gì kỳ quái sao?" Diệp Quán Quán lại hỏi.
"Kỳ quái?" Đạo Nhân Thần Hư lắc đầu: "Có cái gì kỳ quái, không phải chỉ là một nhà xưởng sản xuất trái phép do xã hội đen nước ngoài xây dựng sao?"
"Trước tiên không nói đến chuyện này, lần này chúng ta đến đây là vì phải diễn một vở kịch.
" Diệp Quán Quán nhìn mấy người Nhiếp Vô Danh, vẻ mặt thần bí.
"Diễn kịch? Cái này rất hay, hay hơn làm vệ sĩ nhiều!" Nhất Chi Hoa liên tục gật đầu.
"Tôi lại thấy vẫn là làm vệ sĩ thì hơn.
" Đạo Nhân Thần Hư lại không nghĩ vậy.
Mỹ nam băng sơn: "?"
Nhiếp Vô Danh không kiên nhẫn nói: "Đừng có nói nhảm nữa!"
Lời của Nhiếp Vô Danh vừa dứt thì Nhất Chi Hoa và Đạo Nhân Thần Hư cũng ngậm miệng lại, còn mỹ nam băng sơn có lẽ vui vẻ nhất là khi nghe thấy yêu cầu này.
"Em gái Hữu Danh, diễn kịch không cần camera sao?" Nhiếp Vô Danh đợi đến khi Nhất Chi Hoa và Đạo Nhân Thần Hư đều yên tĩnh lại thì nhìn ngó xung quanh nói: "Không có tổ quay phim, máy quay, đèn điện ! Quan trọng nhất là tại sao không thấy cơm hộp của đoàn kịch?"
"Ai nói diễn kịch nhất định phải dùng những thứ kia?" Diệp Quán Quán trợn mắt nhìn Nhiếp Vô Danh, thực ra thứ người này quan tâm nhất vẫn là cơm hộp đi!
"Không cần sao?" Nhiếp Vô Danh nhíu mày suy nghĩ.
"Cần sao?" Diệp Quán Quán hỏi lại.
"Em là cô chủ liền do em định đoạt, em nói cần thì cần, nói không cần thì chính là không cần.
Nhưng mà lần này đột nhiên thay đổi nghề nghiệp, em gái Hữu Danh, em phải trả thêm phí nha! " Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Diệp Quán Quán, nhẹ giọng cười nói.