Cô Vệ Sĩ Lạnh Lùng Của Thiếu Gia Vô Cảm

Một năm sau h đây nó là một cô gái 15 tuổi với nước da màu rám nắng khỏe khoắn , thân hình cao 1m70 khuôn mặt đẹp có thể nói là một hotgirl nếu không trưng ra khuôn mặt tựa băng Nam Cực.
-Cô bao lâu rồi mà còn như thế bộ không thấy chán ak lúc nào cũng lạnh băng ngay cả khi chụp hình cũng vậy _Thế Vĩ nói chìa tấm hình ra trước mặt nó.
-Chuyện của tôi không cần anh quản _Nó khuôn với khuôn mặt lạnh băng nói.
-Cô..............._Thế Vĩ uất ức nói.
-......................._Ngẩng mặt lên trời nó nhìn vào những đám mây bồng bềnh kia gió mát thổi làm tóc bay phất phới thỉnh thoảng những cọng tóc con lại đâm vào mắt nó khiến nó nhẹ nhíu mày.
Thế Vĩ ngẩng ngơ nhìn nó như nhìn nó cảm tưởng như đang nhìn nàng tiên trong gió .
-Tôi phải học bao lâu nữa _Nó nói.
- Hai năm _Thế Vĩ nói.
-Ak_Nó nói .

-Cô có thắt mắc về người cô làm vệ sĩ không ? T.Vĩ nói.
-Không thì sao mà có thì sao chứ_Nó nói.
-Chỉ là muốn biết thôi cô không thể một lần trả lời câu hỏi của tôi à _Thế Vĩ nói giọng bất lực bất giác chùng xuống.
-Xin lỗi vốn dĩ chuyện đó tôi không quan tâm nên không biết trả lời sao cả _Nó nói.
-Ukm tùy cô vậy cố gắng sống tốt là được _Thế Vĩ nói.
-Xin lỗi và cảm ơn _Nó nói ngước khuôn mặt nhìn Thế Vĩ trong khi đó anh đang nhìn về một khoảng không nào đó khá xa vời .
Không khí là một mảng yên lặng có lẽ nhìn vào ai cũng nghĩ nó ngột ngạt khó thở nhưng với họ đó là một khoảng yên bình thư thái .
-Cô có thấy mệt về những ngày luyện tập ở đây không vì nếu muốn học hết thì chỉ cần 2 năm nhưng cô muốn học nhiều hơn _Thế Vĩ nói.
-Tôi muốn giỏi hơn cũng không rõ mik muốn j nhưng chỉ biết đó là điều mik muốn làm ở hiện tại_Nó nói .
-Có một số lúc tôi cảm thấy mệt mỏi khi bước đi trên con đường mik đã chọn có lúc như ngã quỵ đi tin vào thứ có thể nói là không mang cho tôi mà là đau khổ nhưng sao tôi không rức ra khỏi nó là tôi không chấp nhận hiện thực hay bản thân quá mệt mỏi_Nó nói .
-Cô là một cô gái mạnh mẽ dù không biết những j cô đang chịu đang nghĩ những mệt mỏi đã trãi qua chỉ muốn cho cô biết thăng trầm ai không gặp phải chỉ là mik thấy nó quá lớn nhưng đôi lúc nó chỉ là một phần nhỏ đối với những người không may mắn như mik thôi , hãy nghe những lời của con tim và lí trí cô nên nhớ trên thế giới không ai giúp được mik ngoài bản thân mik đâu _Thế Vĩ nói.
-Cảm ơn_Nó nói.
-Cô có định học ở đâu không khi lên đại học ấy _Thế Vĩ nói.
-Có _Nó nói.

-Okm cô cũng suy nghĩ về tương lai phết ấy nhỉ _Thế Vĩ nói .
-Lớn rồi đó là chuyện đương nhiên _Nó nói .
___________________________________________________
Chiều trên con phố nhỏ nó lang thang trong con hẻm gần biệt thự miệng nhép nháp mấy bài hát thân quen lòng thư thái dễ chịu.
-Mày làm bạn gái tao bỏ tao mày mới ăn gan gấu phải không ???Hahahahahaha_Một tên bặm trợn khôn mặt cười như không thấy mặt trời .
Còn người kia đứng dựa người vào tường nhưng chỉ cái chân bởi bức tường cổ này dính đầy rong rêu từ lâu rồi và khuôn mặt góc cạnh của chàng trai được chiếu rọi dưới ánh mặt trời trong không thể nào tả được cứ y như một bức tranh được điêu khắc bởi nhà nghệ sĩ tài ba.
Nó nép người một góc đứng xem chuyện vui (không phải nó nhiều chuyện đâu nhé tai họ đứng trước chặn đường rồi lấy đường đâu nó đi vả lại nhìn mấy tên dê cụ kia khiến nó không muốn đến gần và cũng là muốn anh chàng kia giải quyết làm sao).
-Vãi , tránh _Tên con trai dựa tường nói.
- Shit ************************(đây là mấy từ tục tĩu nha các bạn mik không muốn ghi)_Tên đó tức giận quát vào mặt người kia nhưng thái đọ của người kia vẫn là cái nhìn dửng dưng thờ ơ vô đối .
-Đánh nhanh tao đi _Điệu bộ của người con trai đó có vài phần lạnh đi .

-Mày ngon tao sẽ cho mày biết thế nào là cướp đồ của người như tao _Tên đó bặm trợn nói mà không biết sắp tới ai mới là người "ngon"' nữa.
Không nói nhiều vài chục tên lao lên , trước thái độ thái quá như đi đánh trận của mấy tên kia người con trai đó vẫn dửng dưng sau đó 1s , 2s , 3s trôi qua những cây gậy chỉ cách người đó 20 cm thì đã không thấy người đó đâu nữa rồi chỉ cảm thấy một cơn gió mới thoáng qua mát mát và còn có một thứ j đó sáng sáng như kim loại ấy chứ nhìn thú vị lắm nha .
Xẹt ...........bịch .............xẹt .......................những âm thanh như thế cứ vang lên mà không điểm dừng khiến nó có cảm giác thú vị lạ lùng dù không thấy người gây ra những âm thanh trên chỉ thấy từ tên ngã xuống thôi và có một ánh sáng j đó nhỏ nhỏ phát ra mà thôi .
Nữa phút trôi qua trên mặt đất những vết máu loang lỗ cùng tiếng kêu gào của mấy tên kia khiến nó tò mò người kia , và nó đến gần chắn đường người kia .
(Chap sau nó sẽ làm j với anh chàng kia các bạn nhớ đón xem nha gửi ngàn yêu thương đến độc giả truyện).
(Cái này mik rãnh nên đăng ngày tháng sau này sẽ có khá nhiều chuyện mik cần thực hiện nên sau này có thể 1 tháng 2 tháng chap mới không có cái đó mik không thể nói tiếp vì đây là đứa con tinh thần đầu tiên của mik nên mik sẽ không bỏ và sẽ cố gắng khi nào rãnh sẽ đăng chap bù những ngày mik không đăng được một lần nữa *Chân thành cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện ''Cô vệ sĩ lạnh lùng của thiếu gia vô cảm'')
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận